Editor: demcodon
Những gì Thôi Hương Như nói làm cho trong lòng Sở Từ hơi cảm động. Nhưng lại sợ chị không đủ kiên định nên cũng không mang hy vọng quá lớn. Dù sao tính cách của một người được tôi luyện nhiều năm như vậy, làm sao có thể dễ dàng thay đổi như vậy? Huống chi, mặc dù Thôi Hương Như có nhẹ nhàng hơn, nhưng chỉ số thông minh của chị vẫn không tệ. Vốn dĩ là người không chỉ biết lùi bước, bản thân cũng đã xem như không tệ.
Hiện tại Thôi Hương Như đã đưa ra quyết định thì Sở Từ cố gắng ủng hộ. Ngược lại đến nói chuyện này cho bà Vương bên cạnh biết.
Bà Vương cũng không phải là người keo kiệt. Huống chi Sở Từ còn nói sau này Thôi Hương Như sẽ đưa cho bà tiền học phí 10 đồng mỗi tháng, bình thường còn phụ làm việc. Bà dĩ nhiên là vui vẻ đồng ý, hơn nữa bà đã lớn tuổi. Con gái trong nhà đã gả đi còn phải giúp chồng dạy con, không có khả năng kế thừa tay nghề của bà. Hiện tại cô gái đến đây dáng vẻ xinh đẹp, hơn nữa trông rất thùy mị và đoan trang, tự nhiên là sẵn lòng chỉ dạy.
Sau khi thảo luận xong với bà Vương, Thôi Hương Như trực tiếp từ chối đề nghị của Sở Từ để cho cô nghỉ ngơi thêm mấy ngày, và bắt đầu đến cửa hàng bên cạnh phụ việc ngay hôm đó.
Cô là người cố chấp, không muốn nhắc lại quá khứ, đối với chuyện của cả nhà họ Võ kia cũng không có nhiều oán hận, có thể cho qua. Nhưng Sở Từ thì không thể.
Lúc mấy người phụ nữ nhà họ Võ đến gây chuyện chính là xưởng thuốc của nàng, ở địa bàn của nàng đánh người của nàng, tại sao phải bỏ qua? Hai ngày trước nàng lại nghe công nhân nói một số dược liệu trong xưởng cũng bị tổn thất. Mặc dù không nhiều lắm, nhưng ruồi bọ nhỏ đến đâu cũng là thịt, không công lãng phí đồ của nàng đó chính là không được!
Huống chi không có Thôi Hương Như, xưởng của nàng phải chọn người khác quản lý, người thân của nàng cũng không cần tính đến. Dù sao nàng cũng không quen biết nhiều người, nên chỉ có thể tìm người khác ở bên ngoài. Điều này nàng phải chấp nhận một số rủi ro.
Nếu như tìm người không đáng tin cậy, khả năng xưởng gặp chuyện không may cũng cao.
Đương nhiên, điều này chỉ là Sở Từ nghĩ phóng đại. Dù sao công thức bí mật đều nằm trong tay nàng. Cho dù những dược liệu