Dung Tiểu Kỳ có thể nấu được rất nhiều món, bởi vì trước đây nàng sống một mình, sinh hoạt cơm áo hàng ngày trên cơ bản đều là bản thân chuẩn bị, nghệ nhân khác thường đem những việc vặt này giao cho trợ lý hoặc mời a di giúp việc theo giờ, Dung Tiểu Kỳ vốn cũng muốn như vậy, thế nhưng vừa mới bắt đầu nghiệp diễn, thù lao eo hẹp chỉ có thể tự mình ra lực.
Đời trước tích lũy năng lực tự lập, đời này nàng dĩ nhiên quen việc dễ làm, tỷ như nói không cần bất luận chuẩn bị đặc thù gì, chỉ cần chút nguyên liệu nấu ăn đơn giản, nàng liền có thể đem chúng nó biến thành vị đạo tuyệt hảo.
Trạm Hải Lam nhìn thức ăn tinh xảo trên bàn, nhất thời ngẩn người, chờ phản ứng đến mới nói: "Chị phải đi trù phòng kiểm tra."
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Kiểm tra cái gì?"
Trạm Hải Lam cười: "Đương nhiên là nhìn xem có giấu hiền thê lương mẫu nhà ai không."
Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Chị đây là đối trù nghệ của em không tin sao, nào có cái gì hiền thê lương mẫu."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói rằng: "Đứng trước mặt chị cũng không phải sao?"
Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống, gắp đồ ăn cho Trạm Hải Lam, lúc này mới nói: "Được rồi, cho dù em là hiền thê lương mẫu, chị cũng phải có bản lĩnh làm em hiện thân mới được."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Đúng đúng, chị biết khó có được, nhanh ăn đi."
Hai người cười nói ăn xong cơm tối, Trạm Hải Lam tại trù phòng cắt hoa quả, Dung Tiểu Kỳ ngồi ở trước TV uống trà cảm thấy rất vui vẻ. Di động Trạm Hải Lam đặt ở một bên reo, Dung Tiểu Kỳ liếc mắt, liền hướng phòng bếp gọi Trạm Hải Lam một tiếng, nhưng không có động tĩnh, nàng cố nhiên lấy điện thoại qua nhìn, là một dãy số xa lạ, không lâu sau liền tự động cúp.
Dung Tiểu Kỳ đang muốn buông, nhưng chớp mắt thấy tin nhắn đến, trên màn hình biểu hiện: 'Mình thân thể đã tốt, công tác...' Tiếp theo không bấm vào là xem không được. Tuy rằng chỉ có vài từ, thế nhưng bằng trực giác Dung Tiểu Kỳ suy đoán đây là Trang Uẩn Nhiên.
Trạm Hải Lam đem hoa quả cắt tốt đặt trước mặt Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ cầm lấy di động đưa cho nàng: "Vừa có điện thoại, còn không có tiếp thì cúp."
Trạm Hải Lam gật đầu, cầm đến xem tin nhắn, sắc mặt có chút dao động, dừng một chút hướng Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, nói: "Chị đi gọi điện thoại."
Dung Tiểu Kỳ ừ một tiếng, Trạm Hải Lam liền hướng ban công đi đến. Dung Tiểu Kỳ nghiêng đầu nhìn, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Trạm Hải Lam, Dung Tiểu Kỳ thở dài, xem ra nhất định là gọi điện cho Trang Uẩn Nhiên.
Trạm Hải Lam chưa nói bao lâu thì quay về, Dung Tiểu Kỳ đang cắn một mảnh quả cam, giương mắt nhìn nhìn Trạm Hải Lam, mơ mơ hồ hồ nói rằng: "Có chút chua."
Trạm Hải Lam cười cười nói: "Vừa rồi là Trang tiểu thư gọi điện thoại cho chị, thảo luận chuyện nàng làm giám khảo."
Dung Tiểu Kỳ một thời không phản ứng đến: "Thảo luận?"
Trạm Hải Lam gật đầu: "Bởi vì chị từng nhận được lời mời làm giám khảo, bất quá chị đã cự tuyệt."
Dung Tiểu Kỳ kinh ngạc nhìn Trạm Hải Lam: "Không phải chứ, tại sao có thể như vậy?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị không có thao tác gì, hoàn toàn là ban tổ chức quyết định, cho nên..."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Giữa các giám khảo cần trao đổi trước với nhau sao?"
Trạm Hải Lam giải thích nói: "Trang Uẩn Nhiên bởi vì sau nhiều năm mới tái xuất hiện trước mặt công chúng, cho nên tâm trạng cần điều chỉnh, cô ấy cũng cần hiểu rõ các diễn viên dự thi."
"Vậy cô ấy hẳn là biết có em dự thi đi?" Dung Tiểu Kỳ hỏi.
Trạm Hải Lam lắc đầu: "Chúng ta cũng không có thảo luận điểm này, dựa theo quy định, giám khảo cùng diễn viên tại trước trao giải không thể có tiếp xúc."
"Chúng ta đây..."
"Chị biết đúng mực, không sao."
"Chị sở dĩ không làm giám khảo, là bởi vì em, đúng không? Tuy rằng chị là người đại diện của em cho nên rất không tiện, thế nhưng Tinh Quang phái ra nghệ nhân dự thi lại không chỉ một mình em, chị nếu như làm giám khảo đối với các nàng cũng..."
"Tiểu Kỳ, không sao." Trạm Hải Lam nhẹ giọng nói, "Chị không có vì việc tư, chỉ là chị trước giờ không có thói quen làm giám khảo, cho nên mới cự tuyệt."
Dung Tiểu Kỳ cúi đầu không nói chuyện, Trạm Hải Lam nói tiếp: "Tiểu Kỳ, chị tin tưởng thực lực của em, em cũng phải tin tưởng chị."
Dung Tiểu Kỳ ngửa đầu nhìn Trạm Hải Lam, nghiêm túc nói: "Em không biết làm sao nói cho chị hiểu, lần dự thi này rất trọng yếu đối với em, em chỉ có thể nói, em nhất định sẽ toàn lực ứng phó."
Trạm Hải Lam mỉm cười, gật đầu: "Chị sẽ bên cạnh em."
——
Lễ trao giải long trọng trở thành tiêu điểm gần nhất được công chúng quan tâm, diễn viên mới cũ đều ra sức tranh lấy cơ hội đoạt giải, mà truyền thông đã sớm đem những cạnh tranh này miêu tả thành gió nổi mây phun tu la tràng. Dung Tiểu Kỳ chỉ cần tiện tay cầm lấy một phần báo chí là có thể nhìn ra được truyền thông dự đoán phỏng chừng, thế nhưng ngoại trừ có một vài tờ báo lớn đề cập qua diễn viên trẻ Dung Tiểu Kỳ, còn lại các báo đều đưa tin về các diễn viên đang đỏ tía, chạm tay là có thể bỏng, Kim Liễm Diễm cũng đứng trong số đó.
"Đang xem cái gì?" Trạm Hải Lam đang thu thập vài phần văn kiện cùng ảnh chụp trong phòng làm việc, bớt thời giờ cùng ngồi trên sô pha bồi Dung Tiểu Kỳ nhàn nhã xem báo uống trà.
Dung Tiểu Kỳ giơ giơ lên báo trong tay: "Tình huống rất không sai đấy."
Trạm Hải Lam nghi hoặc: "Cái gì không sai?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Trạng thái cạnh tranh a, muốn bao nhiêu kịch liệt có bấy nhiêu kịch liệt."
Trạm Hải Lam nha một tiếng: "Chị không có an bài em tiếp thu phỏng vấn là bởi vì muốn tận lực cẩn thận, trước lễ trao