"Cái gì? Trang Uẩn Nhiên sắp nhận chức tổng giám nghệ thuật Tinh Quang?" Khi Dung Tiểu Kỳ nghe Trần Duyệt nói, tròng mắt thiếu chút nữa rơi xuống, nếu xung quanh không phải có nhân viên khác đang làm việc, nàng nhất định sẽ nắm y phục Trần Duyệt hỏi nhiều lần, hỏi thẳng đến Trần Duyệt thừa nhận cô ta nói sai rồi.
Thế nhưng Trần Duyệt chỉ mỉm cười nói: "Dung tiểu thư, đây là quyết định của Trạm đổng, ngày mai Trang tiểu thư sẽ chính thức đi làm, thẻ ra vào Tinh Quang sớm đã chuẩn bị hoàn tất."
Dung Tiểu Kỳ thật nghĩ Trần Duyệt hiện tại là đang lửa cháy đổ thêm dầu, chỉ tiếc Trần Duyệt tuyệt đối không biết nàng vì sao đối Trang Uẩn Nhiên sẽ như thế mẫn cảm, bằng không tuyệt đối không có khả năng sẽ tiết lộ nhiều như vậy.
Trạm Hải Lam sở dĩ không có đối nàng nói rõ cũng bởi vì biết nàng sẽ tức giận đi. Thế nhưng chị ấy không biết chính là, còn hơn Trang Uẩn Nhiên đến Tinh Quang làm, nàng đối với hành vi Trạm Hải Lam tự mình quyết định càng thêm mất hứng.
"Chị còn nghĩ đến em hôm nay nghỉ ngơi." Trạm Hải Lam dáng tươi cười tại hàng lang thấy Dung Tiểu Kỳ, thoạt nhìn tâm tình tốt.
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Muốn nghỉ ngơi cũng không được."
Trạm Hải Lam giương lên lông mi: "Phòng nghỉ ngơi dưới lầu cà phê rất ngon, có muốn hay không tới nếm thử."
Dung Tiểu Kỳ quay người lại: "Chị biết em không thích uống cà phê."
Trạm Hải Lam vượt qua cặp cánh tay Dung Tiểu Kỳ: "Đây là cà phê đặc biệt, tới thử một lần đi."
Dung Tiểu Kỳ theo Trạm Hải Lam đi tới quán cà phê lầu một, theo Trạm Hải Lam đề cử chọn một khoản cà phê pha pin, vị đạo cà phê không quá nồng, có chút mùi hương thảo mộc, hơi nóng mang theo hương thơm tinh xảo từ trong tách bay bay, Dung Tiểu Kỳ qua làn khói nhìn gương mặt Trạm Hải Lam có chút mờ ảo.
Trạm Hải Lam cười đến nhẹ: "Đợi một hồi còn có một vị khách nhân đến, hy vọng em không ngại."
Dung Tiểu Kỳ không quan tâm hỏi: "Chị nghĩ em là người ngại giao tiếp sao?"
Trạm Hải Lam cười cười, khuấy nhẹ cà phê trong tách, bỏ thêm một khối đường, nâng mắt nói: "Cô ấy tới."
Dung Tiểu Kỳ nhìn lại, khách nhân Trạm Hải Lam nói dĩ nhiên là Trang Uẩn Nhiên. Dung Tiểu Kỳ hít một hơi: "Vì sao không nói em biết là cô ta."
"Nếu như chị sớm báo cho em, em còn có thể tới sao?" Trạm Hải Lam dù bận vẫn ung dung nhìn phía trước, đối Dung Tiểu Kỳ nói.
Vừa dứt lời, Trang Uẩn Nhiên đã đi tới trước bàn, Trạm Hải Lam mỉm cười, đứng dậy đưa tay nói: "Hoan nghênh cậu, Trang Uẩn Nhiên tiểu thư."
Trang Uẩn Nhiên thuận thế cầm tay Trạm Hải Lam: "Ngày hôm nay cũng không phải chính thức nhập chức, cậu như vậy sẽ làm mình hoang mang."
Trạm Hải Lam cười cười nói: "Vị này là Dung Tiểu Kỳ tiểu thư."
Trang Uẩn Nhiên gật đầu: "Đương nhiên, chúng ta đã sớm nhận thức, không nghĩ tới Dung tiểu thư lúc tháo trang sức vẫn khuynh quốc khuynh thành."
Trang Uẩn Nhiên nửa khen nửa trêu tức, Dung Tiểu Kỳ tự nhiên sẽ không lộ ra biểu tình dư thừa, tuy rằng tạm thời không biết Trạm Hải Lam đến tột cùng muốn làm như thế nào, thế nhưng Trang Uẩn Nhiên hiện tại biểu hiện đã đủ để nàng tự động phán đoán cùng chọn lựa cách ứng phó thích hợp.
Lúc ba người ngồi xuống, Trạm Hải Lam đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Trang tiểu thư đối phim nghệ thuật có tạo nghệ rất cao, tại trên biểu diễn cùng tạo hình đều có kiến giải rất sâu. Dung tiểu thư, tại phim trường em có thể cùng Trang tiểu thư trao đổi nhiều hơn."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Em biết."
Cuối cùng, Trạm Hải Lam lại đối Trang Uẩn Nhiên nói: "Trang tiểu thư, ban giám đốc đã đồng ý chia 2% hoa hồng mỗi phim cho cậu, cho nên thỉnh không ngừng cố gắng."
Trang Uẩn Nhiên cười cười: "Khổ cực cậu giúp mình tranh thủ."
Trạm Hải Lam nói rằng: "Là bởi vì bọn họ thưởng thức tài hoa của cậu."
Trạm Hải Lam trên mặt biểu tình rất tự nhiên, không có chút nào dáng vẻ khoa trương, Dung Tiểu Kỳ ngoại trừ âm thầm bội phục, chỉ có thể đè xuống một hơi. Nhìn ra được, Trạm Hải Lam cũng không phải thật tình hướng ban giám đốc dẫn Trang Uẩn Nhiên vào, mà chuyện thưởng thức tài hoa của Trang Uẩn Nhiên cũng chỉ là lấy cớ. Trạm Hải Lam, đại khái là muốn đem Trang Uẩn Nhiên về dưới trướng nắm giữ mà thôi.
Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm giác Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên có nhiều lắm bất đồng, hai người tuyệt đối không có khả năng đồng nhất ngôn ngữ cùng suy nghĩ.
"Trạm đổng, sau khi tan tầm có thời gian không?" Khi ba người hội đàm sắp chấm dứt, Trang Uẩn Nhiên bỗng nhiên hướng Trạm Hải Lam mời. Trạm Hải Lam nhìn Trang Uẩn Nhiên, từ chối cho ý kiến. Dung Tiểu Kỳ thầm nghĩ nhảy dựng lên đem Trang Uẩn Nhiên phách chết ở bên bàn, nữ nhân này lẽ nào không hiểu một vừa hai phải sao.
"Mình mới vừa vào công ty, có rất nhiều việc muốn gặp Trạm đổng thỉnh giáo." Trang Uẩn Nhiên đạm đạm cười, tư thái nghiêm trang, ý đồ đem Dung Tiểu Kỳ đang tràn đầy bất mãn gạt đi. Trang Uẩn Nhiên mới là đệ nhất hồ ly tinh tu luyện ngàn năm.
Dung Tiểu Kỳ bất động thanh sắc đối Trạm Hải Lam nói: "Trạm đổng, em ngày mai còn có thông cáo cả ngày, sẽ không quấy rối."
Trạm Hải Lam hơi trầm ngâm, gật đầu nói: "Cũng tốt, chị để Trần Duyệt đưa em về nhà."
Sau khi Dung Tiểu Kỳ theo