Bên trong một căn biệt viện nằm ở thành Đông.
Trần Minh Du nhìn chằm chằm vào cơ thể đỏ ửng như tôm luộc của Lý Anh Kiệt, ánh mắt sâu đen không thấy đáy.
1
Vừa rồi khi nghe thằng hầu cận của Lê Dương Chính chạy tới báo tin, cậu ta đã tức tốc xông vào phủ đô đốc đòi người, trông ông đô đốc Hoàng có vẻ rất giận vì con mồi đã rơi vào miệng hố rồi mà vẫn bị hớt tay trên, nhưng ông ta không dám chống đối với con vua, vì thế chỉ có thể ngậm ngùi giao Lý Anh Kiệt cho cậu ta rồi chọn đứa con rể khác cho mình.
Sau khi được cứu ra khỏi phủ đô đốc, thần trí của Lý Anh Kiệt đã không còn minh mẫn, ngồi trên xe ngựa cứ liên tục kêu nóng rồi kéo quần áo ra, trong tình trạng này Trần Minh Du không thể đưa hắn ta về phủ quốc công.
Không phải vì sợ hắn ta mất mặt mà là vì Trần Minh Du không muốn nam nhân này sẽ ăn nằm với một ả hầu nào đó để giải thuốc kích tình.
Tới biệt viện riêng của mình, Trần Minh Du định cho Lý Anh Kiệt tắm để tỉnh táo trở lại, nhưng đối phương lại ôm chầm lấy cậu ta, sau đó còn cọ cọ cơ thể vào lòng ngực của cậu ta.
Năm nay Trần Minh Du đã mười sáu, mặc dù đã ăn nằm với cung nữ để lấy kinh nghiệm nhưng cậu ta lại không hề cảm thấy thích thú, cậu ta cho rằng mình không có cảm xúc với quan hệ xác thịt, nhưng khi bị Lý Anh Kiệt cọ vào, phía dưới của cậu ta lại nổi lên phản ứng.
Cậu ta vuốt ve gương mặt đỏ ửng của Lý Anh Kiệt, nhìn vào đôi mắt ngập nước của hắn ta khi bị men say và xuân dược kích thích, trong lòng cậu ta bỗng cảm thấy xốn xang.
1
“Hừ, một người đàn ông sao có thể quyến rũ như thế chứ? Kiệt à, ta phải làm sao với ngươi đây?” Trần Minh Du khẽ thì thầm.
Lý Anh Kiệt ôm chặt người trong lòng, hắn ta muốn nhiều hơn thế nhưng lại không biết bản thân đang muốn thứ gì nữa.
“Giúp ta… ta rất khó chịu… giúp ta…”
Giọng nói khàn khàn kiều mị của Lý Anh Kiệt rơi vào tai Trần Minh Du khiến lửa nóng trong người cậu ta hoàn toàn được bật lên.
Cậu ta đẩy Lý Anh Kiệt ngã ra giường, sau đó bắt đầu cởi quần áo của đối phương ra.
1
Nhìn cơ thể trần trụi của Lý Anh Kiệt, Trần Minh Du khẽ nuốt nước bọt một cái rồi nói: “Ta biết đức cha yêu sủng thái giám Nhân Lễ, ban đầu ta còn không hiểu cơ thể đàn ông có gì lại khiến ngài ấy mê muội, nhưng giờ thì ta biết rồi, quả nhiên là yêu tinh hại người mà.
”1
Vừa nói cậu ta vừa vuốt ve đầu ti của Lý Anh Kiệt, vật nhỏ trên ngực bị kích thích, cảm giác lạ lẫm ập tới khiến hắn ta không khỏi ưỡn ngực lên cao.
“Ưm… đừng… đừng sờ chỗ đó…”
Trần Minh Du làm như không nghe thấy, tiếp tục niết hạt đậu đáng thương, Lý Anh Kiệt bị men say ảnh hưởng cho nên không còn khả năng chống cự, vì thế chỉ có thể hùa theo bàn tay của đối phương mà vặn vẹo cơ thể.
Chơi đùa chán chê, Trần Minh Du lại tiếp tục tìm kiếm điểm nhạy cảm khác trên người Lý Anh Kiệt, cậu ta giống như một đứa trẻ thích khám phá vùng đất mới mẻ, mà người nằm trên giường cũng bị sự trêu đùa của cậu ta kích thích đến mức bật khóc.
“Hu hu… khó chịu quá… làm ơn…”
Trần Minh Du lau đi nước mắt trên mặt hắn ta sau đó đặt lên trán hắn ta một nụ hôn.
“Bình thường nghiêm túc khó tính y hệt ông già, thế nhưng khi loạn trí rồi lại gợi cảm mê người đến vậy, thật muốn chết trên người của ngươi mà.
”
Trần Minh Du không trêu đùa Lý Anh Kiệt nữa, cậu ta giơ chân đối phương lên để lộ ra cửa động đỏ hồng, cậu ta nhìn mà toàn thân nóng như lửa đốt.
“Chỗ này khô khốc như vậy làm sao mà cắm vào đây?”
Trần Minh Du nhìn quanh, sau đó cầm lấy hộp cao hươu trên bàn, đây là thần dược bảo dưỡng nhan sắc cậu ta định dâng lên cho mẹ của mình, nhưng bây giờ xem ra nó nên được dùng vào mục đích khác rồi.
1
Trần Minh Du mở hộp cao hươu ra rồi nhẹ nhàng thoa vào cửa động của Lý Anh Kiệt, miệng lầm bầm: “Lọ cao hươu này là hàng xa xỉ khó tìm lắm đấy, không