Hành động bỡn cợt của Đường Bắc Ái rất dứt khoát, tuyệt không có chút do dự đắn đo gì.
Nhưng nếu đổi lại là một người khác, thì chắc chắn rằng mắt đã bầm tím mà nằm bẹp xuống dưới mặt sàn.
"Cậu có thể bình thường được chút không hả? Nhìn xem mình có ra cái dáng vẻ gì không? Mạn Thị muốn hợp tác với cậu đấy, cậu không xem còn nhờ tôi quyết định dùm.
Tôi nói chú Đường biết được sẽ tóm cổ cậu về Hoằng Lục đấy"
Thạch Tâm Thất gỡ bỏ vỏ cam trên mặt, vứt vào thùng rác.
Làm bạn thân của Đường Bắc Ái, có lẽ lâu đần anh cũng quên mất chữ tôn nghiêm nó viết ra sao rồi.
Đường Bắc Ái bĩu môi như một đứa trẻ, lại ngồi phịch xuống sofa, ung dung tự tại mở tập tài liệu màu xanh ra xem, chưa đến một vài giây đã gấp lại, ném qua Thạch Tâm Thất, lộ ra sắc thái chán chường.
"Toàn tiếng Phân Lan, nhìn thôi nhức cả đầu.
Cậu cũng biết tôi tiếng gì cũng thạo, chỉ riêng mỗi Phần Lan là không.
"
"Không biết thì học nốt đi chứ.
Cậu là sếp lớn ở Hoằng Lục đấy.
,Thạch Tâm Thất nhắc nhở.
"Sếp cũng là người, cũng có khuyết điểm vậy.
Để tôi kể cậu nghe nhé, lần đó lão còn mời tôi đi ăn đấy, còn dẫn theo cả con gái của lão.
Nhưng mà, cô ta xấu đến chết mất, nhìn mà buồn nôn ấy.
Còn chẳng bằng một góc của Tiểu Sương Sương", Đường Bắc Ái lại tự nhiên mà bốn cợt, mang câu chuyện cũ vừa mới xảy ra ngày hôm qua, thuật lại cho Thạch Tâm Thất nghe, mong sẽ cảm nhận được một chút đồng tình.
Cùng lúc đó, có tiếng giày cao gót kiêu hãnh từ xa vọng lại, người mở cửa bước vào lại trùng hợp là Lam Thanh Sương.
Lam Thanh Sương diện một chiếc váy kín đáo nhã nhặn màu nâu ánh tím, dáng dấp uyển chuyển, gương mặt kiều diễm mà bước vào trong.
"Thất Thất!", cô vui mừng ra mặt, nụ cười tươi như hoa lại bừng sáng trên gương mặt xinh đẹp động lòng người.
"Lam Thanh Sương? Cô đến đây là có việc gì sao?", Thạch Tâm Thất hơi khó chịu vì hành vi không có phép tắc của Lam Thanh Sương.
Chưa có sự đồng ý của anh mà đã tùy tiện bước vào.
"Tôi!
"Tiểu Sương Sương! Hôm nay em thật xinh đẹp, làm trái tim quân tử của tôi cũng phải lỡ nhịp đó nha", Đường Bắc Ái buông lời trêu ghẹo, đôi mắt lại dán chặt vào dáng vẻ tuyệt mỹ sắc nước đó của Lam Thanh Sương.
Thật sự vóc dáng kia phải khiến người ta thèm thuồng mà choáng ngợp.
Lúc này, Lam Thanh Sương mới để ý đến Đường Bắc Ái.
Trông thấy anh, nụ cười dịu dàng trên môi cô tắt ngấm.
Rõ là đáng ghét, cô không thích tại sao vẫn cứ gặp phải anh ta? Lam Thanh Sương cố tình ngó lơ người đàn ông không đứng đắn kia, xem như là người tàng hình không có trọng lượng, lại tiếp tục tiến tới bàn làm việc của Thạch Tâm Thất, nhẹ nhàng mở lời.
"Thất Thất à, hôm nay nhà hàng Diễm Châu mở khai trương chi nhánh thứ tám, nghe bạn bè tôi nói có rất nhiều món đặc sản trứ danh của Phân Lan, đầu bếp lại toàn những tên tuổi có tiếng ở đó cả.
Anh xem có thể đi cùng! "
"Xin lỗi Lam tiểu thư, tôi bận lắm.
Thực sự không rảnh", Thạch Tâm Thất trực tiếp cắt lời, từ chối.
"Không tốn nhiều thời gian của anh đâu mà.
"
"Tôi thực sự là không rãnh.
Cô có thể đi cùng Bắc Ái, ngược lại cậu ta rất nhàn", Thạch Tâm Thất vẫn từ chối Lam Thanh Sương, thuận tiện chĩa mũi nhọn qua Đường Bắc Ái.
"Đúng đúng, Tiểu Sương Sương, tôi rất rảnh, hay là tôi đi cùng cô! ", Đường Bắc Ái luôn miệng nói, như mèo gặp phải mỡ, khoái chí ra mặt.
"Không cần.
Nếu anh không rảnh thì thôi vậy, tôi sẽ hẹn dịp khác", Lam Thanh Sương nói rồi, lườm Đường Bắc Ái, sau đó bỏ đi.
"Đợi đã Tiểu Sương Sương, tôi thành tâm thành ý thật mà", Đường Bắc Ái gọi với theo, sau đó cũng mở cửa đuổi theo Lam Thanh Sương, bỏ lại Thạch Tâm Thất ngồi đực mặt ra đó với một mớ công việc vẫn còn chưa hoàn thành.
Ra đến sảnh lớn công ty, Lam Thanh Sương vẫn mau chóng bước nhanh, mặc kệ Đường Bắc Ái vẫn đuổi theo sau, luôn miệng gọi lớn Tiểu Sương Sương khiến không ít người nhìn, hơn nữa còn nhìn càng lúc càng chú tâm.
"Nhìn xem, đó là đại thiên kim của Lam tổng, còn người đàn ông đó là Đường Tổng mới trở về từ Hoằng Lục đấy.
Họ thân thiết như vậy từ bao giờ nhỉ?"
"Đúng thế, còn gọi thân mật như vậy.
Liệu có phải là đang trong giai đoạn hẹn hò không?""Nhưng Lam Thanh Sương kia nổi tiếng kiêu ngạo, trước giờ chưa từng vướng vào tin đồn tình ái.
Nếu thực sự Đường tổng thu phục được Lam Thanh Sương, vậy anh ấy cũng thật siêu