18 x 28, sản nhũ, NTR (ngoại tình), cưỡng bức (1 tẹo), thủ tiêu éc éc
_______________________________
"Em có sao không? Té có đau không?"
"Đừng khóc, anh rửa vết thương cho em này, sẽ không đau nữa đâu."
"Tên em là gì nhỉ? Mathias à, nghe hay thật."
"Anh vừa dọn đến đây. Là cái nhà màu xanh đằng kia đó."
"Được rồi, anh phải đi học đây. Lần sau phải cẩn thận nhé!"
Nam sinh trung học cười rạng rỡ như nắng mùa xuân.
Bip. Bip. Bip...
Tôi tỉnh dậy vào buổi sáng sớm, trong đầu bồi hồi nhớ lại giấc mơ đêm qua. Trong mơ, tôi thấy mình trở về lúc sáu tuổi ngây thơ chơi đùa ngoài công viên. Vì mải chạy theo con chuồn chuồn mà bị vấp phải hòn đá ngã xuống đường nhưng tôi lại chẳng có cảm giác gì, cho đến khi thấy máu chảy từ đầu gối, tôi khóc òa lên.
Và người ấy xuất hiện.
"Em cứ gọi anh là anh Nguyên được rồi."
Kể từ giây phút đó, mỗi lần thấy anh tôi lại đỏ mặt, trái tim tôi lại đập rộn ràng, tôi không còn thiết tha với những món đồ chơi mà chỉ muốn được gặp anh, được nhìn thấy anh cười dịu dàng.
Anh Nguyên có vẻ ngoài ưa nhìn, tính tình lại dễ chịu, hòa nhã, lại thường xuyên giúp đỡ mọi người. Trong thị trấn ai cũng thích anh ấy.
Chỉ trừ người cha rượu chè và người mẹ cờ bạc của anh.
Anh Nguyên làm việc tại một quán ăn, nơi mà khi tôi đến cùng gia đình, anh sẽ lén cho tôi thêm một ít topping.
Mỗi khi tôi bị mẹ mắng, hay mỗi khi anh phải trốn khỏi đòn roi của người cha nát rượu, chúng tôi lại chui vào nhà kho cũ ở dưới đồi Morcus cùng tâm sự và ngắm sao. Anh sẽ ôm tôi vào bầu ngực mềm mại của mình và vỗ lưng dỗ tôi đi vào giấc ngủ.
"Em thích anh."
"Mathias, anh..."
Khi bản thân có đủ tự tin để nói lên lòng mình thì cũng là lúc anh chuẩn bị kết hôn với con trai chủ nợ của mẹ anh.
Chồng của anh sống cạnh gia đình tôi, là một gã đàn ông hơn bốn mươi không nghề ngỗng. Suốt ngày chỉ ăn, ngủ và lao vào bia rượu hệt như người cha ruột mà anh hằng căm hận.
Kể từ khi về với hắn, anh không còn ra ngoài nhiều như trước. Tuy gặp tôi anh vẫn cười nói vui vẻ nhưng mỗi khi tôi lén nhìn anh từ cửa sổ phòng mình, chỉ thấy một Nguyên với đầy nỗi ưu tư trên mặt.
..........................
Hôm nay là ngày tôi nhận được giấy báo trúng tuyển đại học. Chỉ trong hai tuần nữa tôi phải rời thị trấn này để lên thành phố lớn.
Cũng đồng nghĩa với việc tôi sắp phải rời xa anh.
Cha mẹ, chủ nhiệm và lũ bạn khi nghe tin đều rất vui cho tôi. Mọi người còn mở tiệc chúc mừng, ăn uống hát hò đến tận khuya mới chịu giải tán.
Khi tôi trở về phòng mình, nhìn đồng hồ đã qua ngày mới mới nhớ là vẫn chưa thể nói trực tiếp với anh. Tin nhắn từ tối qua anh vẫn chưa trả lời, miên man suy nghĩ chẳng biết anh đang làm gì, tôi kéo rèm nhìn sang bên kia.
Thứ phản chiếu trong mắt tôi là hình ảnh Nguyên lõa thể trên giường, làn da trắng ngần của anh chi chít dấu tay đỏ như máu. Anh nằm đó với hai chân mở rộng, còn cơ thể đầy những tảng mỡ kia thì không ngừng nhấp nhô trên người anh như một con chó béo ục ịch trong thời kỳ động dục.
Cơ thể trần trụi mà tôi đã mong muốn được nhìn tận mắt bấy lâu trong những lần mộng tinh trớ trêu thay lại xuất hiện theo cách mà tôi không mong muốn nhất.
Trong một chốc, gã thỏa mãn rút con cặc bé tí của mình rồi lăn ra một bên ngủ, để lại Nguyên nằm đó một mình. Trong đầu tôi có hàng vạn nỗi lo lắng, tỉ như gã có làm anh đau không hay là gã có thỏa mãn cho anh không.
Lúc nghe anh thông báo kết hôn, tôi thậm chí đã từng thử quên đi tình cảm này và chúc anh hạnh phúc. Nhưng thời gian qua đi nhìn anh phải chịu đựng một con lợn trong chính cái chuồng của nó, tôi lại càng ôm khát khao muốn cướp anh đi nhiều hơn nữa.
"Anh nghe nói em đã đậu vào đại học A. Mathias nhà vẫn luôn rất chăm chỉ lại còn thông minh nên kết quả hoàn toàn xứng đáng, chúc mừng em." Nguyên đặt đĩa sandwich trứng xuống bàn rồi cười với tôi.
Tôi nhìn anh, trái ngược với kiểu vén một bên mái sau tai như mọi ngày, hôm nay mái tóc của anh che rũ hết trán, bên dưới lớp tóc lờ mờ vết tím đỏ. Tôi ngẩn người một giây, trong lòng muốn hỏi nhưng trông anh như không muốn để ai thấy được, đành phải giả vờ như không thấy.
"Khoảng thời gian bị stress vì kỳ thi nếu như không có anh tâm sự thì em đã không thể an tâm làm bài rồi. Nhờ anh cả đó."
"Ha ha, quả thật người tài giỏi luôn khiêm tốn. Vậy sau này làm ông này bà nọ rồi đừng quên người anh này nhé!" Nguyên cầm khay che miệng cười. Cổ tay lộ ra từ tay áo một vài vết lằn đỏ mờ nhạt.
"Dĩ nhiên rồi ạ. Sao em lại có thể quên anh được chứ!" Tôi cười cười đáp lại.
Vì em rồi sẽ là người ở bên cạnh anh đến cuối cuộc đời này.
..........................
"Mathias?" Nguyên mở cánh cửa nhà kho. Anh đến bên chỗ tôi với vẻ mặt đầy lo lắng. "Có chuyện gì vậy em, chỉ còn ba ngày nữa là phải lên thành phố sao giờ lại bảo thôi?"
Tôi nhìn anh, thật ra tôi chỉ tùy tiện bịa một cái cớ để gọi anh tới, để được gặp anh một cách riêng tư như ngày đó.
"Mathias, anh đã là người có gia đình..."
"...chúng ta... đừng như vậy nữa thì hơn." Nguyên nói, anh quay lưng bước đi.
"Có gia đình thì sao chứ?!" Tôi lao đến ôm lấy anh từ sau lưng. "Vứt bỏ hắn ta đi. Em sẽ làm anh hạnh phúc."
Nguyên không nói gì. Tôi biết rõ anh đã nhiều lần đưa đơn ly dị nhưng lần nào gã cũng xé nát và bồi thêm cho anh vài cái bạt tai.
Nhưng tôi chắc chắn rằng kể từ giờ gã sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh ấy mãi mãi.
"Anh.... không được... chúng ta... Anh không thể làm em bị liên lụy được."
"Em chả quan tâm."
Nguyên cố gắng gỡ tay tôi khỏi người anh nhưng trái lại tôi càng ôm anh chặt hơn. Bàn tay tôi luồn vào dưới lớp quần áo trên người anh vừa nắn bóp vú vừa xoa lồn khiến anh khẽ run lên.
"Hắn ta chẳng bao giờ khiến anh nứng được với con cặc bé tẹo yếu sinh lý đó đúng không?"
"Ư... Mathias... đừng mà em..."
Nghe âm thanh mềm mại của Nguyên, tôi lại càng đánh bạo hơn nữa, một tay se đầu vú một tay móc lồn khiến anh nhịn không nổi mà bật ra những tiếng rên rỉ. Hai chân Nguyên như nhũn ra, tôi vội vàng đặt anh lên tấm thảm, gấp gáp hôn lên bờ môi thơm mềm trong khi hai bàn tay vẫn bận rộn làm việc của nó.
"Không... ah... xin em... ưm... hãy dừng...lại..."
"Núm vú của anh cương hết rồi, lồn thì đẫm nước thế này mà anh còn muốn dối lòng sao?" Trong lồn anh vừa nóng vừa ướt, tôi chỉ dùng hai ngón tay đã bị vách lồn bao lấy chặt chẽ, không biết khi đút cặc vào thì lồn còn bóp đến thế nào nữa.
"Hãy thành thật với cơ thể của mình nào."
Nguyên gác tay che miệng, anh quay mặt đi không nhìn tôi. Đối mặt với biểu tình này tôi chỉ biết móc lồn ác liệt hơn nữa khiến anh phải co giật lên đỉnh bắn nước ào ào vì sướng.
Nguyên thở hổn hển sau khi triều xuy, đôi vú anh căng tức với hai cái núm dựng đứng làm anh trông càng quyến rũ hơn nữa.
Khiến tôi không thể nhịn được mà hôn lên môi anh. Lưỡi tôi tham lam vói vào khoang miệng anh khuấy đảo mọi thứ. Ban đầu anh tránh né nó, nhưng dần dà lại buông lỏng bản thân, để cơ thể đáp lại những mời gọi của tôi.
"Mathias, anh đã quá mệt mỏi rồi... ôm lấy anh đi..."
Tôi biết anh đã muốn điều này.
Trong đêm tối, dựa vào ánh trăng và ngọn đèn dầu lập lòe, từng lớp quần áo bị cởi bỏ nằm tứ tung trên nền đất. Tôi mở chân của người tôi yêu sang hai bên. Cái lỗ lồn mà tôi luôn nghĩ tới mỗi khi dùng tay sục cặc nay đã ở trước mắt tôi, cái lồn nộn thịt ướt át mấp máy như đang vẫy gọi thứ giữa háng tôi. Một thằng trai tân như tôi làm sao có thể bình tĩnh trước lồn của người mình yêu được, tôi vội vã cầm con cặc cương cứng của mình tra vào lồn anh.
Tôi nhận ra lồn của Nguyên là thứ tuyệt vời nhất trên đời này. Cảm giác ở bên trong anh thật sướng, dường như tôi có thể ở trong đó cả đời mà không biết chán.
"Ưm... lồn của anh nóng quá. Em ra mất... ôi..." Chỉ sau vài cú nhấp, tôi bắn ra bên trong anh.
"Mathias, đây... đây là lần đầu của em sao?" Nguyên sửng sốt nhìn tôi.
"Đúng vậy. Em không muốn làm với ai khác ngoài anh."
Nguyên rũ mắt, anh cũng vơi bớt đi sự kích