Ngâm nước lạnh hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng Tịch Cảnh Dương mới có thể thả lỏng được.
Anh tùy tiện quấn một chiếc khăn tắm lên người, rồi sang phòng ngủ bên cạnh xem tình hình của cô gái nhỏ.
Mặc dù lúc nãy có hơi kích động, nhưng anh có thể nhận ra cô có chút mệt mỏi.
Có vẻ nhiệm vụ vừa rồi của cô rất vất vả.
Nhiều lúc anh cũng cảm thấy rất đau lòng.
Một bé gái chưa tròn mười tuổi đã phải gia nhập vào cái tổ chức ác quỷ đó, ngày ngày phải nhìn cảnh máu tươi đổ xuống.
Đôi bàn tay nhỏ bé non nớt ấy thậm chí từng xuống tay kết thúc một sinh mạng.
Nhưng anh sẽ không vì thế mà ghét bỏ cô, bởi vì một kẻ như anh cũng chẳng tốt đẹp là bao.
Từ nhỏ nội bộ Tịch Gia vô cùng hỗn loạn.
Sản nghiệp lúc bấy giờ vô cùng lớn mạnh, nắm trong tay dường như là toàn bộ nền kinh tế Nước Z, thậm chí là toàn Châu Á.
Cha của anh lại là người kém cỏi nhất trong số các anh chị em, khiến cho Lão Gia Tử vô cùng thất vọng.
Nhưng ông ấy lại có con mắt nhìn người rất tốt, nhìn trúng mẹ anh, Diệp Lạc Anh - thiên kim tài sắc vẹn toàn của Diệp Gia.
Cũng từ đó, dưới sự hỗ trợ của bà ấy, cha anh ngày càng phất lên, khiến cho những cô dì chú bác kia của anh đỏ mắt ghen tỵ.
Chuyện cũng sẽ không có gì để nói nếu như anh không được sinh ra đời.
Cháu trai trưởng đích tôn, thiên tài nghìn năm có một, anh trở thành mối đe doạ cực lớn cho vị trí thừa kế của Tịch Gia.
Chính vì thế từ năm bảy tuổi, anh đã nhận thức rất rõ xung quanh mình tồn tại rất nhiều nguy hiểm.
Chính vì không muốn ông nội phải khó xử, anh tự mình đưa ra quyết định đến Nước R du học.
Tên ngốc nghếch vô tâm như cha anh tuy không hiểu chuyện vẫn bình thản để anh đi, nhưng mẹ anh lại biết đợt này anh đi sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm nên một mực ngăn cản.
Nhưng nếu cứ ở lại đây, thì một ngày nào đó anh cũng sẽ bị bọn họ hãm hại, có khi còn liên lụy đến cha mẹ và em trai chỉ mới ba tuổi kia của anh.
Anh cần phải trở nên mạnh hơn họ, cần phải có cho mình một thế lực riêng, chính lúc đó anh mới có thể bảo vệ bản thân và những người thân yêu bên cạnh mình.
Nhưng khi ấy anh thật sự còn quá nhỏ, mẹ anh không hề yên tâm để anh rời đi.
Sau một thời gian thuyết phục, cuối cùng bà ấy cũng đồng ý.
Tuy nhiên với điều kiện tiên quyết là ba năm sau anh mới được rời đi, đồng thời trong ba năm đó phải tìm ra hai người bạn đủ tin cậy cùng anh rời đi.
Và hai người đó sẽ có trách nhiệm cùng anh học hỏi cũng như hỗ trợ anh sau này.
Thật may, trong ba năm đó anh đã gặp được anh em Mục