Cô không kịp hét, mặt lập tức vùi vào lòng người đàn ông. Người đàn ông theo đà ôm chặt lấy cô, còn chưa tới kịp nhiều lời một chữ, môi, liền gọi một cái môi mỏng ngăn chặn, hương vị nam tính thoang thoảng vị khói thuốc toàn bộ xâm chiếm hô hấp của cô, ...
Hôn, thực sự đến quá nhanh, Lạc Khuynh Thành bất ngờ không kịp phòng, cái ôm cường thế như muốn chiếm giữ cho riêng mình, rất nhanh đã làm cô thấy khó thở.
Hơi thở nóng hầm hập của anh phả vào tai cô. Lý trí của cô dần trở nên mơ hồ, nụ hôn này không quá dịu dàng đến say lòng người, lại bá đạo khủng khiếp. Anh triền miên nhấm nháp, như muốn hút đi tất cả không khí trong miệng cô, khiến đầu óc cô choáng váng, mơ màng....
Vừa mạnh mẽ vừa ngang tàng, đột ngột nghiền nát mọi thứ trên đường đi, cắn đau đôi môi của Lạc Khuynh Thành. Anh dường như đang gặm nhấm môi lưỡi cô, khiến không khỏi bồi hồi tê dại, từng tiếng nức nở phản đối từ hai cánh mũi yêu kiều bật...
Rõ ràng cô bị anh hôn đến khó thở, rõ ràng toàn thân cô vẫn còn ê ẩm, nhưng cô không biết bản thân mình đang bị yểm bùa mê thuốc lú gì, dưng không muốn đẩy anh ra.
Không chỉ là không muốn đẩy anh, mà thậm chí, cánh tay cô còn không tự chủ được mà nâng lên, quàng lấy cổ anh, cả người nhoài về phía anh đón hết toàn bộ nhiệt tình anh dành cho cô, cùng anh gần gũi thân mật ...
Đầu hơi ngửa ra, giống như một đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ thực hành bài học liên quan đến giáo dục giới tính, cô tò mò tìm hiểu đầu lưỡi, mỗi lần môi cô rong đuổi một chút, lại như mồi lửa châm vào trái tim German, khiến anh càng muốn cô nhiều hơn.
Hơi thở nam tính của anh mỗi lúc một mãnh liệt, quyện chặt cùng những tiếng thở dồn dập của cô. Khoảng khắc này, cả người cô như bị anh châm lửa, chủ động bắt kịp mọi động tác của anh, nhấm nháp hương vị đặc trưng chỉ thuộc về riêng anh, lúy túy say mê, ý thức dần trở nên mơ hồ, mộng mị cho đến giây tiếp theo, cô bị người đàn ông mãnh liệt trước quyền, đầu lưỡi anh hoàn toàn kiểm soát đầu lưỡi cô, quấn bện vào nhau, tựa như hai con rắn đang nhảy một điệu van nhẹ nhàng hấp dẫn đối phương...
Răng môi như gắn bó vào nhau, một cử chỉ mà trước giờ chưa từng xảy ra ở hai người, rồi đến cánh tay anh cũng siết chặt vòng eo cô hơn, cô bị hơi thở nóng bỏng của anh xâm chiếm đến ngạt thở, cả người mềm ngoặt như cọng bún, cô chịu không được lần hôn sâu này bèn ngã khuỵu xuống. German nhanh tay lẹ mắt, vòng tay giữ chặt cô, nếu không có sức mạnh của anh, e là cô đã không còn sức để cầm cự, chỉ cảm thấy cả người dán chặt vào người anh, chút sức còn sót lại cũng là do anh chống đỡ.
Trên người cô như có một sức nặng đè ép, cảm giác mát lạnh dưới chăn nhè nhẹ đánh úp mọi xúc giác trên lưng cô, cả lý trí, thoáng trở về, trái tim khẽ run lên, cô mở to mắt vô lực nhìn người đàn ông trên người mình đang tận hưởng nhấm nháp.
Con ngươi ướt đẫm lệ chưa kịp tan, đồng tử cô ánh lên một thứ ánh sáng lấp lánh, tựa như giọt sương sớm buổi đêm không trăng không gió, kết hợp với đôi môi mỏng ướt át vô tình tạo nên một bức họa quyến rũ, không gì sánh bằng. Hình ảnh mỹ lệ đó, đi thẳng vào từng ngăn ký ức của anh, lặng lẽ giấu nó vào một nơi bí mật, một nơi mà cả đời này, anh thề sẽ không bao giờ đánh mất nó.
German không thể không thừa nhận, đối với anh mà nói, cô gái này có năng lực quyến rũ anh rất lớn, cho dù cô không hề làm cái gì, nhưng chính mỗi động tác trúc trắc, ngây ngốc của cô, lại dễ dàng tác động đến suy nghĩ và cảm xúc của anh, tâm anh như muốn điên cuồng bùng nổ! Cảm xúc kỳ lạ này, là chưa từng xảy ra trên người anh...
Anh biết, ngoài miệng anh luôn không ngừng cảnh cáo, uy hiếp cô, nói sẽ vấy bẩn thế giới sạch sẽ của cô, đe dọa sẽ hủy diệt toàn bộ mọi thứ ảnh hưởng đến quyết định muốn rời khỏi anh của cô, thậm chí là giết hại người thân của cô, thế nhưng, tự sâu trong thâm tâm anh, anh vốn dĩ không muốn điều đó xảy ra, lại càng không nỡ khi đối xử tàn nhẫn với cô như vậy!
Thâm trầm lặng lẽ ngắm nhìn dung nhan kiều diễm trước mắt, màu xanh trong con ngươi anh như trở nên mờ đục, tựa như màu biển dưới tận đáy sâu, một nơi gần như nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào, ...
Bởi cái nhìn nóng rực và chăm chú của anh, Lạc Khuynh Thành nhận ra bản thân mình đột nhiên chìm đắm trong đôi mắt xinh đẹp đó, cô mê man buông mình trong sự thâm tình đó, rồi bất giác, cô cảm thấy miệng lưỡi đột nhiên khô khốc, cô hơi liếm môi, nuốt nước miếng, đáy mắt cô ánh lên một tia rối bời, rạng rỡ lóng lánh không biết làm sao, cô bây giờ, khẩn trương vô cùng, tim đập nhanh đến mức mất kiểm soát, thật xấu hổ, nằm dưới thân anh, lại trở nên căng thẳng và hồi hộp đến vậy.
"German..."
Môi mềm nhỏ nhẹ mấp máp, Lạc Khuynh Thành bị bối rối đến tay chân bắt đầu không nghe lời, ngoại trừ nhẹ giọng gọi tên anh, thì cô không biết phải nói gì trong trường hợp này.
Âm thanh của Lạc Khuynh Thành vốn đã rất ngọt ngào, dễ chịu, mang đậm chất phương Đông, ngữ điệu đôi khi trang nhã, thanh lịch, nhưng có lúc, nó giống như món rượu ủ ngâm đất lâu năm, vị nồng của nó có thể khiến người ta say đắm, thế mà, vừa rồi, cô lại dùng chất giọng ngọt ấm trời cho thủ thỉ gọi tên anh, hình dáng của cô lúc đó, chẳng khác gì một cô bé bị lạc đường vô tình tìm thấy được phao cứu sinh, muốn tin tưởng dựa dẫm vào anh để tìm lối ra.
Tựa như màn đêm sâu thẳm lấp ló ánh bình minh rạng, con ngươi chợt co rút lại, German chỉ cảm thấy trái tim vốn kiên cường và lạnh lẽo của mình dần dần trở nên yếu mềm, thậm chí còn trở nên phức tạp mọi xúc cảm, khi lạnh, khi nóng, khi ấm áp, khi mát rượi.
"Tôi đây."
Đáp lại cô với hai chữ, âm thanh nhàn nhã ấy bỗng nhiên khiến Lạc Khuynh Thành cảm thấy an tâm đến lạ, khóe miệng cô yêu kiều cong lên, một nụ cười xinh đẹp dần dần mở ra, so với đóa hoa hồng nở rộ dưới làn sương sớm của buổi bình minh thì mềm mại và đáng yêu hơn nhiều, khiến