Cả căn phòng trầm trồ ngạc nhiên, quả thật bất ngờ trước nguồn gốc của lũ quái vật, cùng với những dữ liệu trong các ghi chép cổ, ai nấy đều đã chắc nhẩm Chân núi của các vị thần nằm ở sa mạc Lava và Xà Phu - Pháp sư ác độc nhất bị phong ấn tại đó nay đã trở lại.
Đang trầm ngâm một hồi chợt pháp sư Mansdua như nhớ ra điều gì đó mà quay ra Kim Ngưu.
- Kim Ngưu, chẳng phải con nói về giấc chiêm bao đêm qua sao, nhân đây có thể hỏi thăm nhà vua và các vị tướng ở đây.
Nhiều ánh mắt hướng về phía Kim Ngưu khiến cô khá rụt rè, cả đại pháp sư Ma Kết cũng khá bất ngờ mà nhìn về phía cô, khi sáng tự tin kiêu hãnh với giấc mơ của mình bao nhiêu thì hiện tại khí thế đó đã mất đi đâu hết, lỡ mà chỉ là giấc mơ vớ vẩn thì chẳng phải quê mùa lắm sao. Nghĩ vậy nên cô còn khác rụt rè, quá lắm mới dám mở miệng hỏi đức vua Alex VI
- Thưa đức vua, trong cung điện này có mật thất nào không ạ?
- Mật thất? - Đức vua lấy làm lạ, sao cô bé này lại hỏi chuyện như vậy? - Đương nhiên ở đây có mật thất.
- Vậy người có thể dẫn thần đến đó được không?
- Được!
Vua Alex VI vẫn đồng ý mặc cho khá nhiều sự tò mò rõ nét trên khuôn mặt, nhà vua theo đó dẫn đường đi trước, Kim Ngưu và mọi Người theo sau, họ đi qua khá nhiều đại điện. Khi đi qua thư viện hoàng cung, nơi đây được sắp xếp theo bố cục hình vòng tròn, với những giá sách chất lên trận nóc, mái trên cùng được làm bằng kính, để đảm bảo ánh sáng luôn được chiếu rọi, khi đêm xuống nhìn lên cũng có thể ngắm hàng ngàng vì sao. Ở giữa thư viện chính là một bức tượng của một vị nữ thần, đầu đội vương miệng, đứng thẳng người, tay trái cầm một cây trượng, tay phải lại chỉ một góc hướng xuống 60 độ, khuôn mặt cúi nhẹ xuống với nét hiền từ. Tổng thể bức tượng được làm bằng thạch cao, nhưng không hiểu sao ngón tay trỏ của tượng nữ thần lại đeo một chiếc nhẫn viên kim cương trên móng tay, phải chi là để trang trí sao? điều đó khiến cho Kim Ngưu khi đi qua đây cứ mãi nhìn chằm chằm về mặt nữ thần. Nàng cảm thấy ở bức tượng này có điều gì đó rất thu hút nàng như nàng đã gặp ở đâu đó.
Thế nhưng vua Alex VI không dừng lại ở đây, nhà vua tiếp tục đi tiếp xuyên qua thêm hai đại điện nữa, đến phòng nghỉ ngơi của nhà vua mới dừng lại.
- Mật thất nằm ở đây, ta đã cho người xây dựng nó để làm phòng làm việc bí mật cũng như là để dùng cho những việc gấp. Ngươi có thể cho ta biết tại sao ngươi lại muốn ta dẫn đến đây được không?
Kim Ngưu như ngẩn ngơ ra, gì mà được xây dựng cơ, chẳng phải nếu mật thất cổ thì phải tồn tại lâu chứ.
- Xin hỏi đức vua, mật thất không phải mật thất cổ ư?
Lần này đến lượt Đức vua Alex VI ngạc nhiên.
- Mật thất cổ? Không hề, là do ta sai người xây dựng lên.
- Vậy cũng không hề có văn tự cổ nào trong đó ạ? - Kim Ngưu hỏi lại
- Không hề - Vua Alex VI chắc nịch
Thôi chết, thế này là thế nào, rõ ràng trong giấc mơ của cô có tồn tại một mật thất cổ mà. Sao ở đây lại không có, chẳng lẽ thực sự là giấc mơ viển vông.
Sư Tử im lặng nãy giờ cũng lên tiếng.
- Mạo phạm hỏi Đức vua, tất thảy hoàng cung này đều giữ nguyên và chưa bị phá đi chút nào?
Vua Alex VI gật gù.
- Đây vốn là nơi mà các tiền nhân đã từng ở, nên chúng ta chỉ có thể trùng tu, không được phép phá bỏ.
- Vậy thì việc tồn tại mật thất cổ trong hoàng cung không có lý gì là vô lý cả, chỉ có điều không biết nó nằm chỗ nào.
Song Tử trong lớp mặt nạ có chút nhíu mày suy ngẫm.
- Có lẽ tôi biết nó nằm ở đâu - anh buột miệng nói ra, mọi người ai nấy đều chuyển đổi tầm nhìn.
Ma Kết có chút khó hiểu nhìn Song Tử, một kẻ nay đây mai đó như hắn sao lại có thể biết mật thất cổ ở đâu.
- Ngươi biết? - Ma Kết nghi ngờ.
Kim Ngưu cũng lấy làm lạ bởi người con trai trong lớp mặt nạ kia, Song Tử ngẩng lên nhìn mọi người, ra vẻ gật gù, qua lớp mặt nạ kia những vẫn thấy ánh mắt cương quyết.
- Xin hãy đi theo tôi! - Song Tử quay người lại tiến nhanh đến sảnh thư viện, mọi người lập tức tiến theo.
Khi này trời đã gần giữa trưa, ánh nắng lên cao chiếu rọi vào lớp mái kính, Song Tử ngước nhìn xung quanh.
- Ngươi chắc đây là nơi chứa mật thất cổ? - Vua Alex VI nghi ngờ hỏi.
Song Tử chỉ khẽ gật đầu.
- Xin kiên nhẫn chờ một chút - Sau đó anh ta nhìn lên mái