Sứ Mệnh Đặc Biệt (12 Chòm Sao)

Chương 17


trước sau


  Sáng sớm, ánh nắng chiếu qua cửa kính ánh lên màu cầu vồng sặc sỡ, đâu đó có tiếng chim hót, một ngày mới lại đến trên thủ phủ Sion, nắng khiến Kim Ngưu chói mắt, khuôn mặt khẽ nhăn lại, hàng mi từ từ mở ra. Cảm giác như chỉ mới chợp mắt được 15 phút đã phải tỉnh dậy. Cô ngồi dậy, vươn vai, tiếng chim vẫn líu lo khiến tâm tình cô cũng thoải mái lên đôi phần. Ngồi thừ ra một chút, cô sắp xếp lại công việc hôm nay cần phải làm, ngày đầu tiên ở Sion, có lẽ cô sẽ dạo phố một chút, cô muốn ngắm vẻ đẹp của Sion, nơi sầm uất nhất Zodiac.

   Kim Ngưu nghĩ vậy thôi đã cảm thấy phấn khởi lên rất nhiều, liền nhanh nhanh nhảy xuống giường chuẩn bị tư trang, dường như thói ham chơi đã khiến cô quên béng đi mất việc đại sự cần phải làm.




   Pháp sư tối cao Mansdua, Sư Tử và Kim Ngưu được sắp xếp tại một nơi ở riêng, 3 phòng cho 3 người. Kim Ngưu chuẩn bị tư trang xong liền tung tăng xuống lầu, nơi phòng chính của căn nhà, pháp sư Mansdua và Sư Tử đang ngồi vào ghế chuẩn bị dùng bữa sáng.

- Sư Tử, nay em muốn xuống phố chơi

  Cô không ngần ngại mà chạy đến ngay chỗ Sư Tử, cũng chẳng để ý pháp sư Mansdua đang ở trước mặt, ayzaa, có lẽ ông đã quá nuông chiều con bé này. Nghĩ vậy ông, ông chỉ khẽ thở dài lắc đầu đầy ngao ngán. 

- Sư Tử có chút ngại ngùng, dù gì cũng trước mặt đại pháp sư, Kim Ngưu quả là có chút vô phép tắc.

- Chuyện này, đại pháp sư - anh gượng cười nhìn Kim Ngưu, rồi liếc mắt nhìn qua pháp sư Mansdua

 Kim Ngưu cũng có vẻ đã nhận ra mình quá hấp tấp, liền quay ra cười gãi đầu gãi tai với pháp sư Mansdua

- Hi, Đại pháp sư, con xin lỗi người.

- Haizzzz - pháp sư Mansdua cũng không buồn nói, đây có phải lần đầu con bé xử sự như vậy đâu - Ta quen rồi đó mà, chỉ là hôm nay con chưa thể đi chơi được.

 Kim Ngưu nghe vậy liền ỉu xìu, gì chứ, đến đây được rồi còn không được đi chơi nghĩa là sao.


- Pháp sư à, sao lại không thể chứ? - Kim Ngưu bĩu môi.

  Pháp sư Mansdua buông chiếc bánh kẹp thịt xuống, ông lấy chiếc khăn lau đặt trên đùi giũ giũ rồi đưa lên lau 2 bên mép miệng.

- Hôm qua ta đã đi gặp nhà vua, đã biết không ít chuyện, không chỉ Học viện Magic bị ảnh hưởng bởi pháp thuật cấm. Rất nhiều nơi, rất nhiều bộ tộc gửi thư gấp báo rằng bị tấn công bởi một chủng loài quái vật. Xem ra chuyện này không hề tầm thường.

  Cả Kim Ngưu và Sư Tử đều ngơ ra, mắt chữ O mồm chữ A, pháp sư biết dường như 2 người họ đang tò mò cực hạn liền nói tiếp.

- Chuyện gấp bách, nếu không mau dịch ra chữ cổ, khó có thể đối đầu với lũ quái vật đó.

 Đến đây, như Sư Tử nhớ ra điều gì.

- A, Kim Ngưu, hôm qua em đã nói là tìm ra cách để dịch chữ cổ mà.

 Pháp sư Mansdua nghe Sư Tử nói thì tỏ rõ sự bất ngờ. Ông cũng đã dốc sức tìm kiếm bao nhiêu năm nay, nhưng có những kí tự cổ khiến ông phải đau đầu, chưa tìm ra lời giải, thật không ngờ, con bé Kim Ngưu lại có cách.

- Kim Ngưu, con có cách gì? 

  Kim Ngưu vẫn đang khá buồn, thực sự cô muốn khuây khỏa một chút, nhưng có vẻ là ông trời không cho cô được toại nguyện rồi. Nghĩ vậy thôi cũng khiến cô thở dài liên tục mấy hồi.

- Haizzz, hôm qua con có chiêm bao một giấc mơ. Con đã đi khám phá hoàng cung, tình cờ gặp được một vị thần, người đó đã dẫn lối con tìm ra được mật thất trong hoàng cung. Ngài nói ở đó sẽ có lời giải.

- Một giấc mơ? - Đại Pháp sư Mansdua và Sư Tử đồng thanh, một giấc mơ như vậy quả có vô lý quá không, ánh mắt 2 người họ đều tỏ rõ sự nghi ngờ. Không ngờ cách mà Kim Ngưu nói lại là cách này? 

- Pháp sư, Sư Tử, hãy tin con, con có linh cảm rằng giấc mơ đó là điềm báo cho con, điều bây giờ chúng ta cần làm là chứng thực hoàng cung có mật thất hay không.

 Pháp sư Mansdua suy nghĩ một hồi, liền phất tay đứng dậy.

- Đi thôi, chúng ta không còn thời gian chậm trễ.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

  Đi tầm nửa ngày đường đã tới thủ phủ Sion, với sức mạnh của Ma Kết và Song Tử thì việc đi lại không khó khăn gì. Nghe tin Đại pháp sư - cũng là thần rừng Ma Kết tới, vua Alex VI đã chuẩn bị đón tiếp từ sớm. Ngay sau khi gửi tin báo đến, Ma Kết đã quyết định đi tới Sion một chuyến, rừng thiêng Kumung giao lại cho những cây thần chăm sóc bảo vệ.

 Cửa thành Sion mở, một nữ nhân ngồi trên lưng một con báo đen to lớn uy mãnh tiến vào, bên cạnh là một người áo choàng kín mít, đeo mặt nạ, ngồi trên lưng Bạch mã, trông bí ẩn đầy mình. Dân chúng tỏ ra tôn kính, nghe danh đây là một vị thần, không phải con người bình thường liền cúi đầu mà không dám nửa phần khinh khi.

  Vua Alex VI trông thấy Ma Kết từ xa thì lập tức ra nghênh đón.

 Ma Kết nhảy xuống ngựa, hành lễ với Đức vua.

- Tham kiến đức vua - Cô khẽ cúi đầu, sau đó liền ngẩng cao, khuôn mặt lãnh đạm, uy nghi mà diễm lệ, quả là thần, nhan sắc quả không tầm thường.

- Không dám không dám, được thần rừng Kumung ghé thăm, ta cảm kích vạn lần - Vua Alex VI cũng vội vàng hành lễ lại.

 Sau đó ông quay sang người bên cạnh Ma Kết, Song Tử bắt gặp ánh mắt ấy liền quay đi chỗ khác.


- Vị này là? - Vua Alex VI có phần tò mò.

 Ma Kết nhìn sang Song Tử, khẽ hừm một tiếng, trên đường đến đây hắn mồm 5 miệng 10 không ngừng, vậy mà giờ lại im thin thít.

- Chúng ta cũng chỉ mới quen biết thôi, nhưng hắn đã từng giao tranh với Mor, hiểu chúng hơn ai hết, nên cũng có thể giúp ích cho việc này. 

  Vua Alex VI à lên 1 tiếng rồi ngay lập tức mời Ma Kết vào đại điện bàn việc.

  Vừa đến nơi thì hay pháp sư Mansdua và 2 học trò đã có mặt.

 Pháp sư Mansdua vừa nhìn thấy Ma Kết đã tỏ rõ sự bất ngờ mà ngay lập tức hành lễ với Ma Kết.

- Đại pháp sư Ma Kết, tiểu lão xin chào ngài.

 Ma Kết quay qua nhìn Mansdua, 70 năm trước, khi ông là một thiếu niên 20 tuổi, đã được tiền pháp sư học viện Magic gửi tới thăm hỏi, lúc ấy cô đã thay lão Thần rừng kia kế nghiệp. Đã gặp mặt qua Mansdua, mới đó 70 năm, có gặp lại đôi ba lần, lần nào gặp cũng già đi, đúng là phàm nhân, tuổi tác không thể

so với các vị thần.

 Ma Kết khẽ gật đầu chào lại.

- Pháp sư Mansdua, đã lâu không gặp. 

 Mansdua lấy làm vinh hạnh, thần rừng vẫn nhớ tới ông ta.

- Pháp sư, đây là ai vậy ạ? - Kim Ngưu lại không hiểu chuyện xía vào.

 Haizzzz, nói vô lễ cũng không phải vô lễ, thân thế của Kim Ngưu và Sư Tử ông đã biết, cũng có thể nói là ngang hàng, có khi hơn cả Ma Kết, nhưng nay đã đầu thai, hiện là người phàm, như vậy thì hơi thất lễ rồi.

- Kim Ngưu, Sư Tử, mau chào hỏi vị này, đây là Đại pháp sư - Thần rừng Ma Kết, người ca quản rừng cổ Kumung.

  Kim Ngưu và Sư Tử nghe đến đây liền trố mắt, đó giờ, đây là lần đầu tiên tận mắt trông thấy một vị thần ngoài đời, hơn nữa còn là thần rừng, trong sách đã nói qua về Ma Kết, nàng chính là kết quả của mối tình giữa thần rừng và thần biển. Ai chả biết Thần biển là người trăng hoa, ông ta đã có mối tình bên ngoài với nữ thần rừng, sinh ra Ma Kết, làm cho nữ hoàng đại dương tức tối nổi trận lôi đình. Mẹ nàng - nữ thần rừng lúc đó bạch vô âm tính, để lại nàng cho lão thần rừng Kumung nuôi nấng. Cha nàng cũng chưa một lần gặp lại, tuy nói là con thần rừng và thần biển, nhưng chẳng phải nàng có mối thù với biển cả sao? Haizzzz Quả là một điển đích đau lòng. 

  Kim Ngưu và Sư Tử vội hành lễ chào hỏi Ma Kết, nàng ở ngoài quả là một người xinh đẹp tuyệt trần, Ma Kết khẽ nhìn qua 2 người họ, chợt trong lòng có sự gần gũi vô cùng, như đã thân quen từ lâu, liền có chút ánh nhìn ấm áp, nàng khẽ gật đầu.

 - Pháp sư Mansdua, ngài đến quả rất kịp lúc - Vua Alex VI trịnh trọng - chúng ta cùng bàn tiếp.

 Pháp sư Mansdua gật đầu, đại điện rộng lớn, đức vua, các pháp sư đều tụ lại. Pháp sư Mansdua lại đem câu chuyện về Xà Phu kể lại một lượt cho những người mới đến nắm bắt tình hình. Chờ ông kể xong, vua Alex VI quay sang Ma Kết.

- Đại pháp sư Ma Kết, xin người kể lại câu chuyện ở rừng cổ Kumung - Vua Alex VI trịnh trọng.

 Ma Kết nhìn qua Song Tử, biểu thị anh kể hết mọi chuyện.

 Song Tử hừ một tiếng, có chút lúng túng, xong cũng kể đầu đuôi sự việc.

-Ta vốn là kẻ đi phiêu bạt, có một lần đi qua sa mạc Lava liền thấy một làn khói đen, sau đó là một trận bão cát dữ dội, trời lập tức trở nên tối đen, vô số những cột bão cát cùng khói đen tích tụ trên một đỉnh núi. Ta lấy làm nghi ngờ liền men theo chân núi thì phát hiện đó là một quả núi rỗng, bên trong có một hang động, vô số những tiếng gào thét, mùi tanh hôi bốc ra khó chịu. Những tiếng giậm chân ngày một lớn, nhận thấy chúng có thứ gì đó đang chạy ra ta liền cố bám lên một thân cây khô khốc trên lưng chừng núi, thật may bão bụi mù mịt nên chúng không nhận ra ta. Lúc ấy bọn chúng chạy ra ta mới có thể nhìn kĩ, lũ quái vật gớm ghiếc, chúng.....





( Đại loại là như vậy, anh em thông cảm, Au lười tả quá :))), thêm làn da đỏ, bốc khói đen, những đường gân đỏ ngầu như nham thạch)

  Song Tử kể lại xong mọi người đều hết sức ngạc nhiên

- Sa Mạc Lava? Trong kinh thánh, chẳng phải nói rằng chân núi các vị thần ở đâu đó trên Sa mạc Lava hay sao? Nhưng điều đó chỉ là trog truyền thuyết - Nhà vua Alex sửng sốt, ông từ nhỏ thường hay đến thư viện đọc sách. Những truyền thuyết cổ xưa ông cũng từng đọc qua, có nghe qua về Chân núi của các vị thần.

- Nếu đúng là như vậy thì Xà Phu đã phá được phong ấn và trục xuất những con quỷ đó ra - Pháp sư Mansdua ngẫm nghĩ.

-  Nếu là Sa mạc Lava, cách đây mấy tháng không phải chính Lis đã được lệnh đi đến biển đen để thu thập ngọc trai tím. Mà để đến được biển đen thì phải vượt qua được sa mạc Lava... Không lẽ?




  Kim Ngưu cũng nhớ ra được điều gì đó.

- Ma thuật đen của Lis chính là xuất phát từ đó? - Sư Tử tiếp lời. 

- Không sai - Kim Ngưu gật gù.

- Vậy người giúp Xà Phu phá vỡ phong ấn có thể là Lis, và đổi lại Xà Phu đã truyền thụ cho Lis ma thuật cấm - Pháp sư Mansdua tiếp lời. 

 Mọi người nghe đến đây liền gật gù, nhưng vẫn còn có chỗ tò mò.

- Vậy tại sao lũ Mor lại tìm tới rừng cổ Kumung? - Sư Tử hỏi tiếp.

 Mọi người đồng thanh đúng đúng, mới chỉ là chuyện người mang mặt nạ kể, chưa đến được chi tiết ở rừng Kumung. Song Tử gật đầu.

- Cũng là sự trùng hợp thôi, sau khi lũ Mor được phóng thích liền lao như điên, không biết mục đích của chúng là gì, vậy cho nên ta đã theo dõi bọn chúng. Để mà nói, mũi chúng rất thính, có thể ngửi được mùi người. Nhưng may mắn ta đã giết vô số những loài quái vật, tay ta nhuốm máu vô số kể, nên có thể nói máu tanh trên người không ít, nên bọn Mor mới khó nhận ra ta. Chúng nhi ngửi được mùi người liền điên cuồng lao tới sát hại. Lúc đó ta đã phải bảo vệ người dân, ra mặt mà chiến đấu với chúng. Nhận thấy chúng máu lạnh tàn nhẫn, không có cảm xúc, lấy giết chóc làm mục đích. Lại không biết mệt mỏi, nên chiến đấu với chúng rất nhanh bị đuối sức. Sau cùng ta cũng chẳng thể cứu được nhiều người hơn. Lại trở thành mục tiêu săn đuổi của bọn chúng. Trên đường phi ngựa, chạy đến một khu rừng âm u, thấy cũng đáng sợ nhưng nghĩ vào đó bọn này khó có thể tìm ta hơn nên quyết định liều một phen. Ai dè đụng chạm ngay phải khu rừng cổ Kumung trong truyền thuyết. Gặp được cô gái này, và được cô ấy giúp đỡ. 

  Song Tử kể xong, liền liếc qua phía Ma Kết, nhận thấy ánh nhìn đầy tia lửa của cô, cái gì mà cô gái, đường đường là Đại pháp sư mà để một tên phàm nhân xưng hô tầm thường. 




Chap này dài vậy đủ rồi, để nhường chap sau :)))
Chúc Mem những ngày cách ly vui vẻ :)) 





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện