Ngày X tháng Y năm XXXX, hôm nay chính là ngày Ciana phải lên đường tới thành phố để theo học ở Học Viện Phép Thuật.
Cô ngước nhìn gương mặt nghiêm nghị của ba cô.
Silas cũng nhìn đứa con gái mà ông hết mực yêu thương.
Ông xoa đầu cô đầy cưng chiều.
- Con gái yêu! Con phải nhớ biết bảo vệ bản thân nghe không?
- Dạ!
Cô rất tự tin về khoảng này, ngày bé cô được ba rèn thể lực cộng thêm có năng khiếu về phép dịch chuyển.
Nên cô có thể lợi dụng đó để mà chạy trốn khỏi nguy hiểm.
Silas hơi buồn bã, ông choàng chiếc mũ lên đầu cô che đi mái tóc đỏ.
- Qua chuyến học tập này, ta mong con có thể trưởng thành hơn! Tộc phù thủy luôn bên con!
Xavia đứng bên cạnh cũng cuối đầu nén đi giọt nước mắt đau lòng.
Đứa con đầu lòng của bà, bà hi vọng cô phải sống hạnh phúc, bà không muốn dấn thân vào nơi chiến trường hay cái gì liên quan đến chiến tranh.
Bà bước đến ôm cô vào lòng.
- Tộc phù thủy luôn bên con!
Ciana vỗ lưng mẹ an ủi.
- Tộc phù thủy luôn bên chúng ta mà!
Điều gì đến cũng đến, chiếc xe ngựa đỗ bên ngoài, người lái xe chính là một người lính của vương quốc.
Bởi vì Ciana là nhân tố đặc biệt nên được ưu ái, được đưa rước tận nơi từ học viện.
Cô mỉm cười thật tươi tắn nhìn mọi người ở đây.
- Con chào các cụ! Con chào ba chào mẹ! Chào dì Tara! Con chào mọi người! Rất nhanh con sẽ quay lại! Tộc phù thủy luôn bên chúng ta!
Ciana nắm tay phải thành nắm đấm rồi đặt lên ngực trái.
Cả tộc phù thủy cũng đặt lên đấy chính là nghi thức của tộc bọn họ.
Cô quay người hít một hơi sâu rồi leo lên xe ngựa.
Chiếc xe nhanh chóng lái đi.
Ciana thu lại gương mặt vui vẻ lúc nãy, bây giờ nỗi buồn xâm chiếm cả người cô.
Cô nhìn những khung cảnh bên đường mà trong lòng đầy buồn bã.
Cô không muốn rời vùng đất này, cô không muốn đến nơi kia.
Nhưng cha ông đã nói, cô cần bay thật xa để học hỏi, để sau này có thể duy trì được tộc phù thủy, khiến cho tộc phù thủy không bị biến mất.
Ông nội cô trước khi mất cũng đã dặn ba cô như thế.
Đi mất nửa ngày trời mới tới được thành phố.
Trước khi bước vào cổng thành cô phải được kiểm tra.
Cô hứng những ánh mắt khinh bỉ từ bọn lính canh gác.
Bọn chúng cười khinh cô vì cô từ vùng quê lên.
Ciana không quan tâm, gương mặt cô lạnh lùng không nói gì, chỉ làm theo những gì bọn chúng bảo.
Kiểm tra là phụ châm chọc là chính, kiểm tra nửa tiếng thì bọn chúng cũng thả cô đi.
Người lái xe đánh xe ngựa vào một nửa rồi dừng lại.
Hắn ta cũng không phải dạng tốt đẹp gì, đáng lý phải đưa cô đến tận học viện, nhưng lại vứt cô giữa đường như thế.
Ciana nhìn chiếc xe ngựa chết tiệt kia rời đi, cô nheo mắt nhìn mọi thứ ở đây.
Bây giờ cũng đã gần tối, tiếng chuông nhà thờ bỗng nhiên vang một tiếng.
Toàn thành phố bị nhuộm vàng bởi ánh đèn phép thuật.
Cô đưa mắt nhìn những thứ nơi đây, người người đông đúc, xung quanh đường toàn những hàng quán nào là đồ ăn thức uống, cửa hàng quần áo, cửa hàng giày dép vân vân...!trông rất hoa lệ.
Ciana vô thức bước đi, cô vừa đi vừa ngắm nhìn xung quanh.
Nhưng hình như vì sự xuất hiện của cô đã thu hút ánh nhìn của mọi người.
Rất nhanh cô lại nhận được sự khinh bỉ từ họ.
Cô cởi bỏ mũ choàng xuống lộ ra mái tóc đỏ rực của mình.
- Phù thủy à?
- Đồ xui xẻo!
Ciana sải bước đi trên đường, cô không quan tâm họ là gì.
Cô đi được một nửa liền đứng lại nhìn hình ảnh những tân học viên nổi trội được phóng to trên không trung.
Hình như cái này được chiếu bởi quạ đưa tin.
Darius con trai quý tộc với thành tích nổi bật là đánh bại được yêu quái 3 chân.
Công chúa Vera với thành tích nổi bật là dùng điệu múa thiên bẩm đã gọi được mưa.
Cuối cùng hình ảnh cô được đặt dưới bọn họ.
Phù thủy Ciana con gái tộc trưởng tộc phù thủy với thành tích nổi bật là điều chế thảo dược, điều chế thuốc trị tiêu chảy.
Hình ảnh cô được hiện lên với ánh mắt lạnh lẽo.
Cô đưa mắt nhìn hình ảnh công chúa tươi tắn trong bộ váy màu hồng.
Trông cô ấy thật xinh đẹp.
- Ô hóa ra là