Câu nói tàn nhẫn của anh làm QT tan nát cõi lòng, ôm ngực đau khổ nói:
- Đây là nghiệp trướng từ kiếp trước của tôi…. Cậu thật nhỏ mọn, tôi tưởng cậu không quan tâm đến mấy chuyện râu ria đấy chứ? Thì ra cậu còn ghen kinh khủng hơn đàn bà. – Anh mỉa mai khinh thường.
MV đưa ánh mắt trêu tức nhìn bạn, thản nhiên thừa nhận, không chút xấu hổ:
- Đúng vậy.
- Cậu…cậu… đúng là đồ mặt dày hết thuốc chữa. – QT tức giận chỉ vào mặt bạn hét lên.
MV không nói gì, chỉ giương mắt ngạo nghễ nhìn lại bạn khiến QT tức run người, đang định xông về phía anh thì có tiếng gõ cửa vọng vào.
Hai người bình tĩnh chỉnh trang lại quần áo, nghiêm nghị ngồi xuống ghế, sau đó MV lạnh lùng nói:
- Vào đi.
Được sự cho phép của anh, cánh cửa mở ra, một người đàn ông mặc vest đen đi vào, bước đến chỗ MV cung kính cúi người đưa tập tài liệu trong tay cho anh, nghiêm túc báo caó:
- Thưa đại ca, mọi chuyện anh giao đều đã hoàn thành. Đây là bằng chứng về việc tập đoàn kinh doanh bất động sản Hồng Cường làm giả giấy tờ để trốn thuế. Còn về băng đảng “vầng trăng máu” đã biến mất vĩnh viên theo ý anh. Riêng người tên Phương em cũng đã thu nhận và sắp xếp thỏa đáng rồi ạ.
Phương chính là người đã va vào NT trong vụ tai nạn đó. Nhưng vì cô cứu cậu khiến cậu vô cùng áy náy và hối hận. Cậu cũng thường lén lút quan sát cô ở bệnh viện. MV phát hiện điểm đáng ngờ đó, cho nên đã tìm gặp Phương, từ đó biết được sự thật. Lúc đầu anh rất tức giận, chỉ muốn giết chết cậu ta….nhưng sau đó vì những lời nói khoan dung và chân thành của NT đêm đó mà anh đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng quyết định thu nhận cậu.
Nghe đàn em báo cáo tình hình, MV lướt nhìn qua tài liệu trong tay, gật đầu hài lòng, sau đó phất tay cho anh ta lui. Người đó như được ban ơn, thở dài nhẹ nhõm vội vàng cúi người chào rồi rời khỏi phòng ngay lập tức.
Ngồi bên cạnh MV, nghe hết cuộc đối thoại của hai người, QT chỉ có thể mắt chữ A mồm chữ O nhìn bạn không tin được. Khó khăn nuốt nước bọt, anh bàng hoàng hỏi:
- Cậu làm việc này từ bao giờ vậy? Sao không nói với tôi?
- Nói với cậu có ích gì? – MV lật dở từng trang giấy, tỉm mỉ đọc, lạnh nhạt đáp.
Nghe vậy, QT nổi điên thực sự, giằng mạnh tập giấy trong tay anh đập lên bàn, quát:
- Mẹ nó….Trần MV, cậu còn dám nói giọng đấy với tôi? Vậy mà trước đó cậu kêu tôi cứ để yên, thì ra cậu đã ngấm ngầm thực hiện kế hoạch từ trước, làm tôi còn nghĩ cậu xót thương cô ta.
MV không trả lời, chỉ bình tĩnh cầm lại tập tài liệu trên bàn, tiếp tục xem.
Sau phút nổi điên, QT ngồi xuống giằng lấy tập tài liệu trong tay bạn, vùi đầu vào đọc. MV cũng không tức giận, quay sang từ từ thưởng thức rượu.
- Cậu định làm triệt để thật à?
Sau khi đọc xong nội dung bên trong, QT ngước mắt nhìn bạn nghiêm túc hỏi.
MV không đáp, uống nốt ly rượu trong tay rồi đưa ánh nhìn ra xa. Thấy vậy QT lại nói tiếp:
- Cậu thật định hủy diệt cả sản nghiệp của nhà cô ta? Không sợ bố mẹ cậu biết sẽ tức chết sao?
Ánh mắt tiếp tục di chuyển về đám đông phía dưới, khi chạm đến hình ảnh hai mẹ con NT đang ôm nhau chụp ảnh cùng mọi người, MV mới dừng lại, nhẹ nhàng nói:
- Tôi đã cho cô ta quá nhiều cơ hội….chỉ là cô ta không biết nắm bắt và…. Đặc biệt không nên chạm đến mẹ con cô ấy. – Ánh mắt anh bỗng lóe lên tia căm hờn, hai tay nắm chặt lại. Cứ nghĩ đến hình ảnh NT nằm bất động trong vũng máu là trái tim MV lại đau đớn như đang bị ngâm trong dầu sôi, hận không thể lóc da, xẻ thịt người đàn bà thâm độc đó. Anh làm như vậy đã là quá nhân nhượng với cô ta rồi.
Nhìn biểu tình như vậy của bạn, QT cũng không hỏi nhiều nữa, bởi anh biết MV đã quyết tâm thì không bao giờ thay đổi. BN thật ngu ngốc khi chạm vào đúng người cất giữ trái tim và linh hồn anh. Xem ra cô ta sẽ phải trả giá rất lớn đây, QT thở dài nghĩ nhưng anh không hề thương hại một chút nào bởi cô ta rất đáng bị như vậy, thậm chí anh còn mong đợi vô cùng để được chứng kiến tận mắt điều đó. Anh cười tươi chờ đợi cơn bão MV sắp mang lại cho ai đó.
Trong phòng chủ tịch của tập đoàn bất động sản Hồng Cường, ông Nguyễn Cường đang ngồi sau bàn làm việc to lớn, cau chặt lông mày rối rắm. Ông ta là người đàn ông khoảng ngoài năm mươi, đầu hơi hói với mái tóc đã bạc gần hết, chiếc bụng bự gần như vượt mặt chứng tỏ kẻ quen ngồi tiệc tùng. Khuôn mặt đen đen, ánh mắt híp lại trông không mấy phúc lão, khiến cho người ta có cảm giác xa cách và không ưa lắm. Trong tay ông ta đang nắm chặt một tập tài liệu màu xanh như muốn vò nát nó.
Bất chợt tiếng nhân viên thư kí trong điện thoại vang lên. Không đợi người đó nói xong, cánh cửa đã được mở ra một cách tự nhiên theo thói quen. Tiếp đó là giọng nói lanh lảnh của con gái vang lên:
- Bố tìm con có chuyện gì vậy?
BN thoải mái bước vào mà không gõ cửa như mọi khi. Không đợi ông nói gì cô đã ngồi phịch xuống ghế sa lông trong phòng rồi thở dài, tỏ vẻ mệt mỏi nhìn bố không kiên nhẫn hỏi:
- Có gì thì bố nói nhanh đi, con còn bận việc khác.
Lúc này ông Cường mới nhìn con gái thong thả hỏi:
- Mày có vẻ thích thú nhỉ?
- Vâng ạ, mọi chuyện như ý muốn thì sao lại không vui cho được? – BN duỗi hai tay ra thả lỏng, cười nhìn bố đáp. Cô ta hiện giờ đúng thật là đang rất vui bởi cô ta biết được, dạo gần đây MV không hề gặp mặt con đàn bà đáng ghét đó nữa, thậm chí hôn lễ của anh trai cô ta anh cũng không xuất hiện. Xem ra lời đe dọa đã có tác dụng. Mặc dù MV cũng không đi tìm cô ta nhưng BN vẫn rất vui, cô ta có thể chủ động đi tìm anh và vun đắp tình cảm của hai người, chỉ cần không có người đàn bà đó ở giữa, cô ta tin chắc MV nhất định có ngày sẽ chấp nhận mình.
Nhìn vẻ mặt mãn nguyện của con gái, ông Cường đứng phắt dậy đập bàn quát:
- Đồ ngu, chết đến nơi mà vẫn ngồi đấy cười.
Nghe bố nói vậy, BN bàng hoàng chân chân nhìn ông không tin nổi đó là người bố vẫn luôn yêu chiều cô ta đến tận trời. Xưa nay bố chưa hề nặng lời với cô, thậm chí ông còn không dám làm trái ý cô. Cô là con gái độc nhất của ông, vì vậy ông yêu thương và che chở cô hơn tất cả. Đối với người ngoài ông nghiêm nghị, bắt nạt kẻ khác khiến tất cả nhân viên đều sợ hãi nhưng trước mặt cô ông chỉ thu lại thành con cún nhỏ chạy theo cô, làm mọi điều cho cô vui. Vậy mà hôm nay ông lại tức giận đến quát vào mặt cô như vậy. BN biết chắc chắn có chuyện rất kinh khủng, vì vậy vội vàng đi đến trước bàn nhìn ông lo lắng hỏi:
- Có chuyện gì mà bố tức giận vậy?
- Nhìn cái này đi thì biết. – Ông Cường giận giữ ném mạnh giấy tờ trong tay xuống chân con gái.
BN vội lùi ra sau một bước rồi cúi xuống nhặt lên xem. Vừa nhìn đến chữ GIẤY TỜ GIẢ cô liền hoảng hốt xem xét kĩ càng. Ánh mắt cô ta dần hiện sự sợ hãi và không tin được theo từng trang giấy lật nhanh trong tay. Cuối cùng cô ta điên cuồng lắc đầu, những tờ giấy trong tay nặng như ngàn cân, từng chữ được gạch bút màu GIÁ CỔ PHIẾU TẬP ĐOÀN HC GIẢM TRẦM TRỌNG, CÓ NGƯỜI THU MUA CỔ PHIẾU TẬP ĐOÀN HỒNG CƯỜNG dáng thẳng vào mắt. Cánh tay không còn sức đỡ nổi, giấy trắng rơi lả tả trên đất. BN lắc đầu liên tục, chân vô thức lùi xa bố, nói như mê sảng:
- Không thể nào, không thể nào…. Nhất định là nhầm lẫn, nhất định có sự nhầm lẫn ở đây.
- Đến lúc này rồi mà mày vẫn còn không tin. – Ông Cường thở dài nhìn con gái - Bố đã điều tra rõ ràng rồi, người thu mua cổ phiếu của chúng ta chính là Trần MV. Bố không ngờ cậu ta lại có thể làm được những điều này. Thì ra cậu ta còn lớn mạnh hơn những