Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Tiểu Ly Ly.

Trọng Hoa xử lý xong hậu sự của Vô Nhai, mang theo Vô Tư trở về Thái A.

Sở dĩ dẫn theo Vô Tư, là bởi vì Vô Nhai treo ngược một hơi trợn tròn mắt như chém đinh chặt sắt dặn dò Trọng Hoa nhất định phải đồng ý chăm sóc nửa đời còn lại của Vô Tư, mới buông tiếng thở dài “tạo nghiệp chướng” rồi trút hơi thở cuối cùng.

Đó là dặn dò của hắn, Trọng Hoa đáp.

Vô Tư liền thuận lý thành chương trở thành vị hôn thê của Trọng Hoa.

Đối với chuyện lần này, Trọng Hoa lạnh nhạt chưa từng biểu hiện vui buồn.

Vô Tư vui mừng đồng thời rất thấp thỏm.

Trở lại điện Cửu Trọng, Thiên Nam và Đông Phương giống như là chờ đợi rất lâu, bộ mặt tiều tụy đầu đầy bụi đất ôm bắp đùi Trọng Hoa khóc thét không ngừng, tiếng gào to xông thẳng lên trời, có thể nói là kinh thiên động địa. 

Khóc xong rồi, Đông Phương vuốt mặt, nhìn xem phía sau hắn: "Sư phụ, tiểu sư muội không có tìm người sao?"

Ánh mắt Trọng Hoa lóe sáng, im lặng.

Vô Tư vội cười cười: "Đông Phương ngươi nói gì đây? Cái gì mà tiểu sư muội không tiểu sư muội, không thể nói lung tung được!" Nàng lại gần Đông Phương, một vẻ mặt từ bi thương hại: "Bổn tọa thấy những ngày gần đây sư huynh đệ hai người các ngươi quá mức mệt nhọc, hôm nay cũng bắt đầu nói mê sảng rồi. Nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi, sư phụ ngươi có bổn tọa chăm sóc rồi."

Sắc mặt Đông Phương và Thiên Nam thoáng chốc đổi một cái.

Trọng Hoa vòng qua mấy người, trực tiếp đi về phía điện vãn nguyệt, giống như là có điều dẫn dắt, đi về phía gian phòng Thiên Âm từng ở qua.

Đợi Vô Tư vội vàng theo vào, mặt Trọng Hoa không biến sắc phất tay bày một tầng kết giới ở ngoài cửa cản trở bước tiến của nàng.

Âm thanh của hắn lộ ra lạnh lẽo lại tịch mịch: "Chỗ này, từ nay về sau ngươi chớ bước vào một bước."

Vô Tư ngớ ra, ánh mắt lạnh dần.

Đông Phương và Thiên Nam cách thật xa quan sát hai người, bàn luận xôn xao.

Đông Phương nói: "Sư phụ ta, không bình thường."

Thiên Nam tràn đầy đồng cảm: "Giống như, mất hồn."

Đông Phương nhếch nhác vuốt chòm râu không kịp cạo: "Ngươi không có phát hiện, mới vừa nãy ta nhắc tới tiểu sư muội thì sư phụ có một chút biểu hiện kỳ quái."

Thiên Nam vỗ vỗ cằm bổ sung: "Giống
như không nhận ra."

Lời này vừa nói ra, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được khiếp sợ trong mắt đối phương.

Trầm mặc chốc lát, giọng điệu Đông Phương trầm trọng: "Có lẽ, tiểu sư muội thật sự đã chết trong lò Luyện Ngục này..."

"Tiểu sư muội khẳng định không có chết." Thiên Nam nói như đinh chém sắt, nhìn chằm chằm Vô Tư một hồi lâu, nói câu: "Sao ta lại cảm thấy Chưởng môn Vô Tư có chút kì quái đây? Nàng có biết chỗ của tiểu sư muội hay không?"

Lúc này, Vô Tư đang cố gắng bình phục lửa giận trong lòng, cố cười nói: "Trọng Hoa, nơi này ta rất thích, không bằng sau này ta liền ở chỗ này có được hay không?" Nàng nhìn Đông Phương Thiên Nam đang ngó dáo dác ở cửa điện, đề ra âm điệu: "Ba tháng sau ta đã thành thân với huynh, từ đó kết làm tiên lữ, chính là người một nhà, chỉ là một cái phòng thôi, huynh đưa cho ta cũng không có vấn đề gì đi. Ta biết huynh nhiều năm như vậy, huynh rõ ràng không phải người nhỏ mọn, ta......" 

Giọng nói của Trọng Hoa lạnh chút: "Vô Tư, đừng xem bổn tôn thành kẻ ngu." Hắn ngồi ở mép giường vuốt đệm chăn chỉnh tề, giương con mắt nhìn Vô Tư: "Chuyện của đứa bé kia, bổn tôn tự tay tra ra manh mối."

Cuối cùng hắn nói: "Chuyện ta hứa với tiền bối Vô Nhai bổn tôn sẽ không nuốt lời, nhưng trước giao tình 6000 năm của ta với ngươi, ngươi biết bổn tôn không thích bị người đùa giỡn ở trong lòng bàn tay."

"Ta......" Vô Tư há mồm muốn nói, Trọng Hoa giữ nguyên y phục nằm lên giường, an tĩnh nhắm mắt lại, giống như đang ngủ say.

Vô Tư cảm nhận được quanh người hắn tản ra lạnh lùng cự nhân xa người ngàn dặm, trong lòng biết có dây dưa đi nữa cũng không chiếm được nửa phần tốt, ngược lại để cho quan hệ hai người lâm vào cục diện bế tắc, vừa 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện