Khi Vincent không còn nghe thấy tiếng quần áo loạt xoạt nữa, anh quay lại thì nghe Eve hét: "Chưa được quay lại!"
"Vì Chúa, cô kia, đừng có hét nữa.
Với cô cũng mặc xong đồ rồi mà." Vincent nói rồi quay lại.
"Trông tôi thích nhìn lắm à."
Eve nhét quần áo cũ vào chiếc túi nhỏ cùng với khăn ướt và hộp đựng nhỏ.
Cô khẽ liếc anh, mặt xấu hổ đỏ bừng:
"Cậu nên đi trước đi." Eve nói, giọng cô run run vì cơn gió thổi ngang qua chỗ họ đứng.
Nhưng sau đó cô hỏi: "Lời của bà Annalise có giá trị và đúng sự thật bao nhiêu?"
"Ít hơn một hạt muối.
Quản gia của tôi có nhắc chuyện cô ở phần bên trong của dinh thự với mẹ kế tôi.
Cô bé quàng khăn đỏ lạc đường trong dinh thự à?" Đôi mắt màu hạt dẻ của Vincent tò mò nhìn cô chằm chằm như thể anh đã nắm thóp cô.
"Bà ta có mời cô uống trà không?" Anh mỉa mai hỏi.
"Bà ta đe dọa sẽ làm tổn thương dì và người hầu của tôi nếu tôi không thôi việc làm gia sư cho cô Allie." Eve cau mày trả lời.
Vincent nghe, cảm thấy thật thú vị, anh cười: "Cô không cần phải lo về bà ta.
Bà ta vô hại và sẽ chẳng làm bất cứ điều gì cho đến khi tôi nhúng tay vào."
Nhưng Eve không bị thuyết phục bởi lời anh nói.
"Vậy đây là việc thường ngày nhỉ." Vincent thẳng thắn hỏi, đôi mắt anh nhìn vào dáng vẻ của cô.
Eve cố gắng không nổi giận.
Rõ ràng, đúng là cả hai đều không biết chuyện này sẽ xảy ra.
Nhớ tới anh là ma cà rồng, cô càng trở nên thận trọng hơn.
"Mời cậu đi giúp cho, cậu chủ Vincent." cô yêu cầu.
Vincent chẳng buồn nói gì nữa.
Cùng lúc đó, hai người nghe thấy những giọng nói mờ nhạt dần lớn hơn và lớn hơn.
Cậu chủ của cô quay lại nhìn cô, tặc lưỡi như đang thương hại cô: "Cô hét lớn đến mức không chỉ khiến tôi bị điếc mà còn khiến những người trong thị trấn của cô đi tìm phù thủy.
Chúc cô ngủ ngon, cô Barlow." Anh nói.
Đối với cô, điều này không hay chút nào, vì mọi người sẽ nghi ngờ khi thấy cô với..
mái tóc ướt vào đêm khuya ở nơi cô hét.
Đôi khi, một tia nghi ngờ cũng đủ khiến một người bị diệt vong.
"Đợi đã!" Eve lao đến bên anh, ngăn anh lại.
"Đừng bỏ tôi ở đây."
"Đúng là điều một cô bé sẽ nói mà.
Đừng lo, một phút nữa người dân thị trấn sẽ có mặt ở đây và cô có thể nhập hội với họ.
Tốt hơn hết là tôi nên rời đi trước khi cô vu khống tôi với tội danh bi3n thái." Vincent nói, anh bắt đầu rẽ sang hướng khác.
Eve nhìn đi ngó lại.
"Họ sẽ nghĩ tôi là một con sói đang khóc hơn là phù thủy đó." Eve lầm bầm trong hơi thở.
Cô vội chạy theo hướng Vincent đi vì phía bên kia khu rừng đang được những người đàn ông cầm đuốc thắp sáng.
Eve cố gắng đảm bảo rằng những người dân trong thị trấn không thể nhìn thấy cô, cô đi ra xa khỏi tầm nhìn của họ.
Những người ấy đã đưa cô trở về quá khứ, cô đang chạy, chân trần, còn những người đàn ông hét lên tìm kiếm cô.
"Cô không nên qua đây nếu cô sợ