Đêm hôm đó, Cơ Hàn ôm Lăng Xuyên mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết.
Trong đêm, hắn mơ thấy rất nhiều điều mà hắn chưa bao giờ thấy. Đó hình như là tương lai sau này, hắn mơ thấy mình và sư tôn đã trưởng thành. Hắn thấy mình đứng trên thây sơn biển máu, thấy mình ôm cơ thể của sư tôn toàn máu, cơ thể người lạnh lẽo vô cùng, như 1 cái xác không hồn. Hắn thấy mình chật vật, ôm thi thể người mà khóc thảm thiết, mà cơ thể người đã lạnh buốt chả còn tý hơi ấm nào, hắn đã phát điên lên. Hắn còn thấy mình vì phát điên mà hủy hoại Lục Sơn phái tan tành, hủy diệt tất cả mọi thứ như muốn bồi táng cùng y. Trong thây sơn biển máu đó là 1 bóng đen cứ đứng đó mà cười như rất sảng khoái nhìn về phía hắn và y. Hắn rấy căm hận người này, nhưng hắn lại có thể làm gì...
Cơ Hàn giật mình tỉnh giấc, vừa mở mắt ra là 1 trần nhà khá xa lạ, không phải trần nhà mà hắn từng thấy mọi hôm khi tỉnh dậy. Nhưng có 1 hơi ấm nơi ngực hắn truyền tới và còn khá nặng như bị cái gì đè. Hắn nhìn xuống ngực mình, thấy Lăng Xuyên mắt mở tròn o o nhìn hắn trong tư thế nằm sấp. Ngực y lúc này đè lên ngực hắn khiến hắn cảm thấy hoang mang vô cùng.
' Y có hay không rất tức giận ? ' __ Hắn chỉ có thể suy nghĩ như vậy, hắn sợ y giận vì hắn quá phận mà trèo lên giường y ngủ, hắn lại sợ y nhớ đến chuyênk đêm qua mà cảm thấy chột dạ cùng lo lắng vô cùng. Nhưng tiếng nói của y vang lên khiến dòng suy nghĩ của hắn bị đánh thức.
- Ngươi gặp ác mộng ? __ Lăng Xuyên mặt không biểu cảm mà nhìn y nhưng vẫn trong tư thế nằm sấp trên người hắn.
- Chỉ.... chỉ... là vài giấc mơ khó coi... ta ... ta không sao...
- Ừm ! Nếu là mơ thì sẽ không phải thật ! Ngươi yên tâm đi ! Có ta ở đây sẽ không sảy ra chuyện gì đâu.
Nói xong y mới chật vật mà leo ra khỏi người của Cơ Hàn vì nằm sấp khá lâu nên y có chút khó chịu. Lúc y tỉnh dậy thì không còn nhớ gì về chuyện tối qua. Y chỉ cảm thấy môi mình như không lại có chút đau. Kiếp trước vì phải hay đi dự các buổi tiệc nên y luyện cho mình 1 thân " ngàn li không say " ấy thế mà ở đây sao chỉ có mấy chén mà y đã ra nông nổi này rồi. Đúng là luật pháp cấm trẻ em đang tuổi vị thành niên và dưới không được uống rượu là có lí do cả.
Y cảm nhận được hơi ấm quanh thân mình thì quay sang, nhìn thấy Cơ Hàn thế mà lại ôm y ngủ. Đây có lẽ là lần đầu tiên y ngủ với người khác mà đó còn là 1 nam nhân a. Hơn thế đó còn là đệ tử của mình, nhưng y đã đích chính lại rằng ' Có lẽ do mệt quá nên hắn ngủ ở đây luôn đi ' . Y cũng không muốn nghĩ nhiều nữa, cũng không muốn ngủ lại nữa, y cứ nhìn gương mặt còn có nét hài tử của Cơ Hàn. Hắn mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng ngũ quan đã rất đẹp rồi. Sau này lớn lên chắc sẽ rất khôi ngô tuấn tú, mà chắc sẽ ' người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở ' cho coi.
Lúc lâu sau y thấy hắn nhăn mày kiếm lại, gương mặt đó lộ ra vẻ rất đau khổ và tuyệt vọng. Cho dù y gọi hắn thế nào hắn cũng không chịu tỉnh thế là leo lên luôn người hắn nằm sem hắn có vì bị đè mà tỉnh mộng không. Quả nhiên, đúng ý của y, hắn đã tỉnh ngay sau đó, y chỉ nhìn đợi hắn hoàn hồn lại rồi tính tiếp.
- Đêm qua... ta có làm ra trò gì không...?
Nói đến đây thì đột nhiên Cơ Hàn giật bắn mình. Hắn có chút đỏ mặt mà quay đi chỗ khác và nói nho nhỏ đủ cho y nghe thấy.
- Sư tôn không làm gì cả..! Sau khi người say