Ngày hôm nay, Lăng Xuyên dù không muốn dậy sớm thì cũng phải dậy. Y cùng mọi người phải chuẩn bị để vào hoàng cung tham kiến hoàng thượng.
Không biết là từ khi nào Lăng Xuyên lại thích ngủ nướng như vậy. Kiếp trước hầu như y rất ít khi ngủ, mà mỗi lần ngủ không say giấc thì cũng gặp ác mộng. Hầu như không được một giấc ngủ nào trọn vẹ cả.
Khi đến thế giới này, mấy tuần đầu y không hề ngủ được. Nhưng từ khi đưa Cơ Hàn về, y lại có thể yên tâm mà ngủ ngon lành thậm chí có khi còn ỷ lại vào hắn.
Hazz, chả hiểu chuyện gì xảy ra nữa !
- Sư tôn, người chuẩn bị xong chưa ? __ Cơ Hàn từ bên ngoài tự nhiên đi vào, nhưng...
Trong phòng lúc này, Lăng Xuyên đang mặc dở cái áo, một nửa người phơi bày ra không khí. Đã thế y lại ở tronh hình dạng của...người trưởng thành nên...
Cơ Hàn '' khụ khụ '' quay mặt đi ý bảo hắn vẫn chưa nhìn thấy gì, sư tôn cứ tiếp tục.
- Ngươi làm gì thế ? Sao lại phải quay mặt đi ? Cũng không phải chưa từng nhìn thấy !
Lăng Xuyên đương nhiên mà nói, vừa nói vừa tiếp tục mặc y phục cho mình.
Đúng là Cơ Hàn không phải lần đầu tiên nhìn thấy, có mấy lần hắn kì lưng cho y cũng nhìn thấy mà. Nhưng đó là chuẩn bị sẵn tâm lí, sẵn sàng rồi nhưng lại còn bị chảy máu cam, may mà y quay lưng lại nhưng không thấy.
Còn bây giờ thì quá đột ngột rồi, không phải mặt sau nữa mà là...mặt trước.
Da của y rất trắng nên 2 thỏa đậu đỏ trên ngực...ừm...rất...rất bắt mắt...Với lại...bộ dạng mặc dở y phục đó...thực sự rất đẹp đi...tóc dài như thác nước phủ trước phủ sau...lại càng tô lên vẻ đẹp của mĩ nhân.
Cơ Hàn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, mặt tuy không sao nhưng tai đã đỏ a đỏ rồi. Thế mà dưới bụng lại nóng kinh khủng.
Nhịn a nhịn nào... nhất định nhìn được mà...
- Xong rồi ! Xuất phát được chưa ? __ Đột ngột Lăng Xuyên lên tiếng đánh bay cảm xúc hỗn loạn của Cơ Hàn. Hắn ú ớ trả lời.
- A...à... đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ cần ra ngoài phủ là có thể xuất phát ngay.
- Đi thôi ! __ Y đi lướt qua người hắn, mùi hương hoa anh đào lướt qua mũi làm hắn xít nữa nhịn không được mà chảy máu cam.
Ôi trời ạ, toàn nghĩ đến những thứ vớ vẩn...Sư tôn còn nhỏ...sư tôn còn nhỏ a...đụng không có được...
Sau khi niệm 99 lần câu '' sư tôn còn nhỏ '' thì hắn đã có thể trấn tĩnh hơn.
Hừ, khi về Vũ Nguyệt phong phải học thêm thanh tâm quyết mới được a !
Mọi người ai cũng thay cho mình một bộ y phục mới, trang điểm trải chuốt ( chỉ Thanh Nhi và Cẩm Y ) gọn gàng hơn ngày thường.
Lôi Phong vẫn bộ đồ giống với những bộ trước, vẫn là màu đó nhưng kì thật chính là bộ đồ mới. Ai bảo nhà chúng nó có nhiều đồ nhưng màu và kiểu thì giống y sì đúc nhau cơ chứ. Thay rồi nhưng cứ ngỡ là một năm chưa thay lần nào.
Thanh Nhi cùng Cẩm Y cũng thay cho mình một bộ y phục mới, một người màu lục một người màu lam.
Cơ Hàn thì lúc nào cũng thích mặc hắc y, nhưng hắn chỉ mặc hắc y khi đi ra ngoài, chứ ở Lục Sơn thì hắn vẫn vận bạch y giống như các đệ tử khác, khác mỗi là y phục do Lăng Xuyên làm cho. Hắn vận hắc bào dành riêng cho vương gia, mặc dù mới 15 tuổi nhưng lại tôn lên vẻ quý khí cùng dung nhan tuấn tú của mình.
Còn Lăng Xuyên, vẫn là không nên nói thì hơn. Y vẫn bạch y, dường như y cũng giống với Lôi Phong, nhà dù nhiều quần áo nhưng chỉ riêng một kiểu. Y phục của y đậm chất đồ tang.
Vẫn là 2 cỗ xe ngựa, vẫn là lúc trước ngồi như thế nào thì bây giờ ngồi như thế.
2 cỗ xe ngựa nối đuôi nhau tiến tới hoàng cung, từ phủ của Cơ Hàn đến hoàng cung cũng không xa nên chỉ đi xe ngựa mất tầm 1 khắc là tới. Nhưng từ cổng cung để vào tới nơi cần tới thì...xa phết... nên họ được đặc cách ngồi xe ngựa cho tới khi nào vào đến nơi không thể đi xe ngựa nữa thì thôi.
Hoàng thượng lần này mời nhóm người Lăng Xuyên tới là để cảm ơn họ đã chăm sóc cho Cơ Hàn thời gian vừa qua. Còn mở cả yến tiệc mời tất cả văn võ bá quan, chủ yếu là chào mừng Cơ Hàn đã trở về. Đúng là một công đôi việc a.
Yến tiệc được tổ chức ở hoa yến cung, là nơi mỗi khi có tiệc tùng hay chúc mừng ai đó, hay ngày lễ, và mừng thọ hoàng thượng, hoàng hậu...thì đều tổ chức ở đây.
Vì mời rất nhiều văn võ bá quan nên khi đi đã có rất nhiều tiếng ồn phát ra bên ngoài xe. Họ đều hiếu kì, trong cung mà cũng có thể đi xe ngựa được sao, rốt cuộc bên trong cỗ xe ngựa kia là nhân vật tầm cỡ như nào vậy.
Trong hoa yến náo nhiệt, đã có rất nhiều văn võ bá quan tụ tập đông đủ, họ còn dẫn theo cả con gái của mình chủ yếu để lọt vào mắt xanh của hoàng tử vương gia nào đó. Nhất là Tam vương gia ai cũng phải nể.
- Hoàng thượng giá đáo !
- Hoàng hậu nương nương giá đáo !
Đang náo nhiệt thì Mao Trạch