A...nó...nó từ đâu đến vậy ?- Ta không biết ! Vậy mà lại là ma thú cấp 7 !
Lục Lạc sợ hãi khi thấy ma thú cấp 7 tới.
Đó là một con ma thú lớn gấp hắn 5 lần.
Thân hình giống voi nhưng lại có sừng trâu, có 9 cái đuôi rất dài, cuối đuôi còn có một đốm sáng xanh như đèn led.
Đôi mắt đỏ ngầu đang nhìn chằm chằm vào 2 thân ảnh một nam một nữ.
- Cửu Liên thú ! Vậy mà lại là Cửu Liên thú ! Không ngờ trong Thâm Uyên lại có con quái vật này.
- Gào !!! __ Cửu Liên thú gào lên một tiếng, mũi bắt đầu xì hơi, chân sau bắt đầu đạp đạp như đang lấy đà.
Biết có điềm không hay, Cơ Hàn cứ tưởng nó thân hình to con nên rất chậm.
Nhưng hắn đã nghĩ sai, nó trái ngược lại rất nhanh.
Ngay tức khắc đã quật bay Lục Lạc đang đứng bất động.
May mà Cơ Hàn dùng kiếm tránh được một đòn nhưng cũng bị đánh bay ra xa.
Lục Lạc bị cái móng vuốt của nó đánh bay đập vào cây, đau quá nên ngất đi ngay lập tức.
Cơ Hàn nhìn mà thấy ngao ngán
- Đúng là vô tích sự !
Hắn không dám đánh trực diện với nó mà chỉ có thể chạy trốn.
Hắn dù gì cũng chỉ là kim đan hậu kì.
Mà con ma thú này lại cấp 7, tương đương với tu sĩ hóa thần.
May mà có Huyết đỡ cho một đòn, nếu không hắn cũng đã thương tích đầy mình ra rồi.
Cũng không thể mãi chạy, một bước của nó cũng bằng trăm bước của hắn rồi.
Mặc dù thể lực của hắn có tốt đến đâu thì không thể bì được thể lực của nó.
Đang suy yếu dần, con ma thú lợi dụng thời cơ đó mà lao nhanh đến dơ móng vuốt quất cho hắn một đòn.
Không phản ứng kịp, thể lực cũng suy yếu, chỉ có linh lực chống đỡ.
Mà đương nhiên linh lực kim đan không thể so bì được với hóa thần rồi.
Một đòn này, khiến hắn bị đập vào mấy cái cây bay đi mất khoảng trăm mét.
- Khụ...khục...mẹ kiếp...
Hắn cố gắng gượng dậy, chống kiếm cố gắng đứng dậy, tay lau lau máu đang bám trên miệng.
Con ma thú đi tới, là ma thú cho nên ma khí của nó vật vờ xung quanh người.
Một đòn lúc nãy cũng khiến hắn bị trúng một luồng ma khí
Hiện tại, ma khí cùng linh lực bên trong người hắn đang bắt đầu giao tranh, hắn muốn độ khí để đẩy ma khí ra khỏi người mình nhưng không được.
Ma khí không hề bị đẩy ra mà ngày càng hòa hợp vào với linh lực cùng cơ thể của hắn.
Đang bắt đầu cảm thấy hoang mang thì trên đầu mình xuất hiện một bóng đen to lớn.
Biết là tránh không thoát, hắn nhắm mắt định chấp nhận số phận nhưng...
Dừng lại rồi ? Sao lại như vậy ?
- Ngươi bị thần kinh à ? Không biết tránh đi à ! Muốn bị dẫm bẹp thành nhân bánh bao hả !? Ngu người !
- Sư tôn...?! Sao người lại ở đây ?
Cơ Hàn vui mừng mà nhìn thân ảnh cao lớn vận bạch y đứng trên đầu của ma thú.
Con ma thú này đã bị y đóng băng không còn động đậy được gì.
Sau đó y gõ một cái nhẹ nhàng, khối băng khổng lồ cũng từ đó mà vỡ nát.
- Sao ta lại không được ở đây ! Không chỉ ta, mà các trưởng môn trưởng lão cũng đã vào đây rồi.
Kết giới bị phá vỡ, ma thú cấp cao ồ ạt tràn ra.
Mọi người đang ra sức tu bổ lại kết giới, bắt các ma thú nhốt lại.
- Ra...ra là vậy ! Ách...
- Ngươi đứng dậy được không ?
Đang định đưa tay xuống lôi hắn đứng dậy thì đằng sau nghe thấy tiếng của nữ nhân.
- Đạo hữu đạo hữu....ngươi không sao chứ ? Ơ...ngươi là ai ?
Lục Lạc ngất một lúc xong tỉnh, không thấy Cơ Hà đâu nên lo lắng đi tìm.
Thấy hắn không sao thì cô cũng yên tâm, nhưng lại xuất hiện một mĩ nam lạ mặt.
- Cô ta là ai ? Sao lại đi cùng ngươi ?
- Đệ tử không biết ! Cô ta cứ bám theo không tha ! Đệ tử cũng hết cách, không đuổi đi được !
Lục Lạc bất mãn vì bị ngó lơ, cô như hét lên...
- Ta hỏi ngươi là ai cơ mà ?
Cô có cảm giác không hay về người vừa tới này.
Ánh mắt mà hắn nhìn cô và khi nhìn y khác xa nhau hoàn toàn.
Cái ánh mắt ôn nhu đó...có lẽ chỉ dành cho người mà hắn xem là ý trung nhân.
- Đây là sư tôn của ta ! Cô có dị nghị gì à ?
Từ nhu tình chuyển sang sắc lạnh, ánh mắt hắn nhìn cô giống như dao găm như đang muốn mổ xẻ cô ngay lập tức.
- Không...ha ha...không có gì...ta chỉ thấy tự nhiên có người tới thôi...!nên...
- À, ngươi bị thương rồi ! Ta có đan dược giải trừ ma khí...để ta lấy cho ngươi nhé ! Yên tâm nó không phải độc đâu...ta...ta vừa mới uống...nên...
Như nhận ra mình thất thố, Lục Lạc cố gắng chuyển chủ đề.
Nhưng lại bị từ chối thẳng thừng.
- Không cần ! __ Cơ Hàn chắc như đinh đóng cột.
- Đưa đây ! __ Nhưng có vẻ Lăng Xuyên lại đi trái ngược với hắn.
- Hả ?? Sư tôn ??
- Ta không có thuốc chữa trị ma khí, cô ta có ! Chữa cho ngươi !
- Nhưng....
Thật ra đúng là như vậy, y có đủ các loại thuốc nhưng vẫn chưa có loại nào chữa được ma khí, cũng như chữa vài thứ khác.
Nhưng người của thế giới này đã tiếp xúc nhiều nên chắc biết làm thế nào.
Chứ tưởng