Hửm, sao ở đây lại có mấy cục băng to thế nhỉ ? Là ai đóng băng con quái này vậy ta ! Chắc tu vi cũng cao lắm ha.- Ấy, tu vi cao vậy thì chắc chúng ta không cần lo nữa rồi ! Càng nhiều người tu vi cao càng tốt ! Kết giới cần người có tu vi cao để tu bổ !
- Đúng vậy, tu vi cao thì mấy con quái này sẽ không hoành hành được bao lâu đâu ha...
Một nhóm tu sĩ đi qua xác Cửu Liên thú thì bàn tán này nọ.
Và chủ đề bàn tán thì đang bị đè dưới thân không vùng vẫy lên nổi....
____________________
- Ngươi...Cơ Hàn ngươi tỉnh táo lại nhanh...ngươi nhìn kĩ xem rốt cuộc ta là ai hả ?!
- Sư tôn...người là sư tôn của ta !
- Biết thì mau đứng dậy, muốn thì đi mà tìm nữ nhân ! Đừng có mà đụng chạm gì với ta, ta là nam nh...a...
- Xoẹt...
Cơ Hàn lại càng tức giận hơn vì câu nói của y.
Hắn xé nát y phục của y ra, ngậm lấy đôi môi đang không ngừng nói kia của y.
Từng chút từng chút không ngừng **** *** hết mật ngọt trong khoang miệng kia của y.
Lăng Xuyên cố gắng vận linh lực để chống lại, nhưng có một điều mà y mới nhận ra.
Cái đai lưng mà Cơ Hàn trói tay y kia, là một pháp bảo.
Hay nói cách khác, những đồ dùng hay y phục của hắn đều là những món pháp bảo mà y làm cho hắn.
Này là chính y tự gậy ông đập lưng ông đây mà.
Cơ Hàn mặc kệ y đang nghĩ cái gì, đưa luôn tính khí nóng nực của mình vào **** ***** chưa một lần khai mở nên rất chật hẹp.
Mặc kệ người bên dưới đau đớn, hắn bắt đầu đưa đẩy hông.
Dưới hạ thân của y như muốn xé đôi ra làm 2 nửa.
Nước mắt sinh lý bắt đầu ứa ra, răng y cố cắn chặt không cho mình phát ra bất cứ âm thanh ái muội nào.
Cơ Hàn cúi xuống, liếm láp từng dòng nước mắt đang chảy kia.
Hắn luận động cắm rút bên dưới, tay thì cầm lấy tiểu căn của y mà thích thú xoa nắm muốn làm cho nó ***** ***.
Miệng thì không ngừng liếm cắn trên thân thể y.
Hắn hôn đến đâu thì ở đó hiện liên vết ngân hồng.
Thấy y cắn chặt môi đến bật máu, hắn cúi xuống vừa nói xong liền hôn lấy hôn để.
- Sư tôn, bên trong người thật thích thật sướng !
Miệng thì bị hắn cắn mút, tiểu căn của mình cũng bị hắn trêu đùa đến cương, hạ thân đau rát không ngừng bị xỏ xiên.
Y sắp không chịu được mà mắng.
- Cơ Hàn...ta...nhất định...!phải giết...!giết chết ngươi...a...
Hắn lật người y lại, từ đằng sau đâm vào.
Lăng Xuyên cố dùng chút sức lực nhỏ nhoi của mình mà bò về phía trước để trốn tránh những lần cắm rút kia.
Cơ Hàn cười lưu manh, nắm chặt eo y mà đâm thật sâu.
- A...
- Sư tôn muốn chạy ? Không chịu được nữa rồi sao ? Nhưng ta vẫn muốn làm ! Ha...
Hắn càng như một con thú phát điên mà thô bạo thúc từng cú thúc mạnh vào bên trong y, máu chảy ồ ồ, từng dòng *** **** trộn lẫn với máu theo đùi non của y mà chảy xuống.
Thời điểm hắn lướt qua một điểm cực mềm, cơ thể y càng run lên kịch liệt.
Hắn cười lưu manh.
- Là ở đây sao ! Vậy thì...
- A...đừng...mau dừng lại...
- Sư tôn, sư tôn, làm sao mà dừng được...!ta đã nhịn lâu lắm rồi người có biết không...!người có biết không.
Hắn cứ nhắm vào điểm mẫn cảm của y mà đâm vào, được trăm cái thì cả trăm đều vào đó khiến Lăng Xuyên bắt đầu không chịu được mà bắt đầu rên lên từng tiếng ái muội.
- A...ha...ha...
Hắn đưa 2 ngón tay vào miệng y, tử đằng sau cúi gần xuống tai y mà nói ra từng lời lẽ dâm đãng vô cùng
- Ha...Xuyên nhi thật ngoan, cuối cùng cũng chịu rên lên rồi ! Tiếng rên thật hay...!mau...kêu to lên nào...như vậy mới kích thích chứ....
- Ư...a...a...ha...!không...!chậm...chậm lại...
Y bắt đầu nói mớ.
Cơ Hàn bắt đầu đưa đẩy hông nhanh hơn, dồn dập kịch liệt hơn, tay cũng tuốt lộng nhanh hơn.
- Sư tôn, cùng ta...
- Ha...
Cả 2 cùng đến cao trào, từng dòng *** **** ấm nóng chảy trong bụng y trực chờ đi ra.
2 người thở hổn hển, sau đoa Cơ Hàn vòng tay phía trước y cho y ngồi dậy trên đùi mình.
Đại điểu từ phía dưới lên trên càng làm cho nó đi sâu vào trong hơn.
*** **** cũng theo từng lần cắm rút mà chảy ra.
- Không...đến đây thôi...dừng lại đi...a
- Xin lỗi sư tôn, nhưng ta không dừng lại được ! Ta muốn...
Trong hang động, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc, tiếng nước phát ra từ nơi 2 người làm cho hang động tràn ngập sắc dục.
Hắn đảo những tư thế khác nhau mà làm tiếp, không cho y nghỉ ngơi, cũng không cho mình được phép dừng lại.
Vì hắn biết, sau lần này...!hắn chắc chắn chỉ có con đường chết.
Hắn khi sư, hắn lăng nhục y, hắn làm việc có lỗi với y.
Với tính của y, sau khi khỏe lại chắc chắn sẽ giết hắn.
Nhưng như thế thì đã sao.
Chết dưới hoa mẫu đơn, làm ma cũng phong lưu.
Chết dưới tay y, hắn không oán không hận.
Y thích lăng trì, thích chà đạp, thích mổ xẻ hắn thế nào cũng được, chỉ cần y muốn, hắn đều cam nguyện.
Hắn tự nhủ, nếu qua lần này hắn không chết.
Thì chắc chắn người chịu khổ sẽ chính là y.
Vì hắn, nhất định sẽ quay trở lại, và giữ chặt y bên mình.
Buộc y bên cạnh, không cho y có cơ hội rời xa hắn.
Cứ như vậy không biết đến khi nào, lăn qua lộn lại không phân biệt thời gian.
Mãi đến gần 3 canh giờ sau, hắn mới chịu dừng lại.
Vì cơ thể của 2 người đều là tu chân giả, nên cũng có thể làm thêm nữa.
Nhưng sợ y thân thể yếu không chịu nổi nên hắn mới chịu dừng lại.
Rút thứ của mình ra nhìn Lăng Xuyên không một mảnh vải che thân nằm co ro dưới đất, tóc đen dài xõa ra.
Song hắn thì vẫn là bộ y phục đó, chỉ cần kéo quần rồi thắt đai lưng vào là xong, tóc cũng chưa hề bị lung lay.
Vẫn là bộ dạng tiêu soái hằng ngày.
Đang định chạm vào người y để ôm y lên thì tay đã bị gạt bay ra.
Lăng Xuyên dần dần ngồi dậy, Cơ Hàn bắt đầu cảm thấy sợ hãi mà đứng bật
dậy, lùi lại ra đằng sau.
Lăng Xuyên đứng dậy, vận linh lực biến ra một bộ y phục, vẫn là tinh khôi hằng ngày, vẫn là sạch sẽ y nguyên.
Dùng thuật tẩy rửa tẩy từ trong ra ngoài thật sạch sẽ, lôi hết những thứ bẩn thỉu trong người mình ra.
Sau đó dùng thuật trị thương biến mình trở lại hoàn hảo như cũ.
Vết đỏ, xanh, tím cũng biến mất, mệt mỏi, đau đớn cũng qua đi.
Y bắt đầu nhìn hắn.
Dùng ánh mắt sâu thăm thẳm như biển khơi nhìn hắn.
Ánh mắt chứa đựng sát khí bắt đầu bắn ra, như con dao găm muốn đâm xuyên tim hắn.
Cơ Hàn lùi lại, thầm nuốt một ngụm nước bọt nhưng cảm thấy miệng thật sự quá khô khan.
Hắn đang sợ, hắn biết trước mình gây ra hành động đó chính là