Đến sáng hôm sau, nàng mới nhìn thấy đám của Anh Kiệt sư huynh, nhưng họ lại trong tình trạng như vừa bị táo bón vậy, mặt xanh mét, phờ phạc; đi bình thường không đi, cứ khoác vai nhau cà nhắc lê từng bước.
Lưu Phong nhìn thấy cảnh đấy, cô đen mặt lại hỏi Anh Kiệt:
- Sao trông huynh cứ như con cá chết khô ý, chẳng có chút sức sống nào a! Huynh là nam tử hán mà, mạnh mẽ lên coi, sao lại lê lết bước đi thế kia!
Anh Kiệt gào lên:
- Cá khô cái gì! Sư muội giỏi thì thử chạy 300 vòng, kéo thêm mấy tảng đá nặng vài ký, đi từ thị trấn phía Đông đến bìa rừng phía Tây Nam xem!
Lưu Phong ngơ ngác hỏi lại:
- Ta tưởng chỉ cần chạy 100 vòng thôi a, sao lại bị phạt những 300 vòng thế kia?
Khương Liên gãi đầu, cười giải thích:
- Đúng là tụi đệ chỉ cần chạy 100 vòng thôi, nhưng do đại sư huynh chủ mưu việc "họp" chuyện giữa các đệ tử với nhau, nên bị quy hết luôn tội từ gây ồn ban đêm đến việc lôi kéo người khác tham gia vào mấy trò vô nghĩa, vì thế sư tôn tăng luôn mức phạt a!
À, ra là vậy a! Chả trách đại sư huynh lại thảm như vậy~ quả nhiên dốc hết sức ôm chặt đùi nữ chính vẫn là an toàn nhất!
Lưu Phong kéo hết bọn họ đến thực đường, nhưng không phải để ăn, chỉ là bàn chuyện chính sự.
Họ lấy chỗ trong góc khuất, sau đó ngồi hết vào, và đại sư huynh thực thi trận pháp chống nghe lén ở khu vực đấy.
Sau khi chắc chắn mọi thứ ổn thỏa rồi, Anh Kiệt mới nghiêm túc vào vấn đề chính:
- Ta không rõ chuyện của Quyết gia mà các ngươi trải qua lắm, nhưng theo lời của Khương Liên đệ, thì có vẻ như khu vực đấy cũng có 1 trận pháp.
Và trùng hợp thay, sau khi đi tìm tam sư đệ và ngũ sư đệ, tụi huynh phát hiện ra ở chỗ bọn huynh gặp lại nhau thì liên tiếp xuất hiện 2 trận pháp tương tự a.
Dương An lấy từ trong túi càn khôn của bản thân mình ra 1 tấm bản đồ, sau đó trải dài trên bàn.
Khương Liên cầm bút, khoanh tròn vào 3 vị trí có trận pháp kia.
Lưu Phong cũng ngạc nhiên không kém:
- Quả thực là trùng hợp a! Chỗ bọn muội gặp lại Ninh Hinh sư muội cũng thế!
Cô cũng cầm bút lên, sau đó khoanh tròn vào vùng bọn cô cùng nhị sư muội đã gặp nhau.
Hiện tại đã có 4 vị trí, không thể xác định được liệu còn trận pháp nữa không, nếu còn thì trận pháp thứ 5 ở đâu.
Anh Kiệt vò đầu than:
- Chết tiệt! Không có chứng cứ để xác định rõ a!
Cả 3 người còn lại không nói gì, chỉ im lặng ngồi đấy.
Lưu Phong trầm tư suy nghĩ, cô muốn tìm chút điểm tương quan giữa các điểm này với nhau, nhưng lại gần như là chẳng liên quan gì.
Thêm nữa..........!
Việc trận pháp này lại gần như không có nói gì trong nguyên tác aaaaaaaa! Hình như cô cũng nhớ loáng thoáng 1 chút, nhưng cô lại không dám khẳng định nó có xuất hiện, cũng như có sự đóng góp trong nguyên tác.
Khương Liên thở dài:
-