Cố Thành Ân biết Phong Nhu Sương đang dần tin tưởng, y dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói "Không hại con, người tu đạo sẽ không nói dối."Phong Nhu Sương xoắn xuýt hồi lâu mới vịnh bình phong thò đầu ra quan sát.Cố Thành Ân không vội để cho cô bé nhìn.Phong Nhu Sương dè dặt hỏi "Ngươi tên gì?""Cố Thành Ân."Phong Nhu Sương lại nói "Nếu ngươi có lời nào dối trá sẽ bị thiên lôi trừng phạt!"Cố Thành Ân cười đáp "Nếu ta có lời nào dối trá sẽ bị thiên lôi trừng phạt."Phong Nhu Sương bấy giờ mới yên tâm đi ra ngoài.Bấy giờ Cố Thành Ân mới quan sát được Phong Nhu Sương, cô bé chín tuổi bộ dạng như tên rất dịu dàng, rất khiến người ta yêu thích nhưng có lẽ vừa trải qua đau thương nên quanh quẩn bị bao vây bởi luồn khí lạnh bi thương."Sương Nhi ngoan, để ta bắt mạch cho con được không?"Phong Nhu Sương lưỡng lự chốc lát rồi ngoan ngoãn gật đầu "Được ạ."Phong gia chủ mở hết cửa sổ trong phòng ra, Phong Nhu Sương hơi nhíu mi nhưng cũng không ngăn cản.
Căn phòng tối om bỗng chốc sáng bừng lên, Cố Thành Ân để cô bé ngồi trên ghế mền bản thân quỳ một gối xuống cầm tay bé đưa một loạn linh lực vào kiểm tra.Cố Thành Ân sững sốt."Làm sao vậy?"Cố Thành Ân đưa mắt nhìn Cố Lâm Thanh, hắn hiểu ý thay chỗ y bắt mạch cho Phong Nhu Sương.Mày Cố Lâm Thanh nhíu lại, hồi lâu sau mới buông ra "Suy nhược, cần bồi bổ thêm."Cố Thành Ân nhìn qua hắn, vờ như không phát hiện ra cái gì cười xoa đầu Phong Nhu Sương "Sương Nhi gầy quá, cần điều dưỡng cho béo lên thôi."Phong Nhu Sương mím môi, cô bé tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã biết nhìn sắc mặt người khác, e rằng cô bé có vấn đề gì đó rồi.Cố Lâm Thanh nói với Phong gia chủ "Một chốc ta viết đơn thuốc điều dưỡng cho Phong tiểu thư, ngài phái người đến lấy, có gì không hiểu cứ bảo đệ tử ta Châu Bằng làm giúp."Phong gia chủ gật đầu "Đa tạ tiên trưởng!"Phong gia chủ nán lại nói vài câu với Phong Nhu Sương rồi sắp xếp người chăm sóc cô bé mới đi ra ngoài.
Ông vừa gặp Cố Thành Ân và Cố Lâm Thanh chờ ngoại viện tử liền vội hỏi "Sương Nhi có chuyện gì sao?"Bộ dạng của hai người lúc nảy không đơn thuần là suy nhược quá độ đâu!"Phong tiền bối, tìm chỗ nào nói chuyện đi."Phong gia chủ vội dẫn hai người đếm phòng tiếp khách.Cố Lâm Thanh đi thẳng vào vấn đề "Hai vị phụ mẫu của Phong tiểu thư có người nào tu đạo không?"Phong gia chủ ngơ ra một chút, ông hơi nhíu mày, chậm rì rì nói "Mẫu thân nó có tu đạo nhưng...!là tu quỷ đạo.""Trước đây tiền bối chưa từng nói đến."Phong gia chủ thở dài "Trước đây bọn ta đều không đồng ý đệ ấy cưới Tố Liên làm thê tử.
Hai vị cũng biết Phong gia rút khỏi tu chân giới đã lâu, ai ngờ được đệ ấy lại thích người trong giới?! Huống hồ còn tu quỷ đạo!"Cố Thành Ân lạnh mặt "Phong tiền bối, ta không quan tâm chuyện gia đình ngài nhưng mong ngài thành thật nói ra tất cả chuyện liên quan đến án này."Phong gia chủ hỏi "Sương Nhi...!có liên quan đến mẫu thân nó sao?""Ngài có thể cho ta biết mẫu thân Sương Nhi tu cái gì không?"Phong gia chủ cau mày "Vẽ phù chú, thao túng ác linh, lập trận pháp."Cố Thành Ân thở phào một hơi, may mà chỉ tu luyện những thứ này, nếu Tố Liên là quỷ tu thành người thì xong luôn rồi!Cố Lâm Thanh cũng dự trù kết quả xấu nhất, lúc này mới thở hắc ra một hơi "Vậy tốt.""Sương Nhi làm sao vậy?"Cố Thành Ân nói "Sinh hồn của Sương Nhi rất yếu, có lẽ trước đây từng dạo cửa quỷ môn quan một lần, là mẫu thân nó dùng biện pháp kéo về.
Trong người nó có quỷ khí và linh khí đan xen hỗn loạn, nếu cứ để như vậy sợ rằng không lâu nữa sẽ có chuyện."Phong gia chủ thở dốc kinh ngạc "Vậy phải làm sao?"Cố Thành Ân nghiêng đầu hỏi Cố Lâm Thanh "Cố Trì, muốn thu nhận thêm đệ tử không?"Cố Lâm Thanh nhàn nhạt nhìn y "Ta không thu nữ đệ tử.""Vậy tốt, đợi sau chuyến này để Sương Nhi theo ta về Thiên Tông đi."Phong gia chủ im lặng một lát mới nói "Chuyện này...""Không sao, chuyện Phong gia các người hứa là chuyện các người, đưa Sương Nhi nhập đạo là chuyện của ta, huống hồ việc này xuất phát từ mục đích cứu người."Phong gia chủ thở phào một hơi"Vậy đa tạ tiên trưởng!"Cố Thành Ân lắc đầu khách sáo nói "Không có gì.""À phải rồi, vài ngày nữa ta và Cố Trì đến hiện trường xem một chút, ta muốn mang Sương Nhi theo."Chuyện này hai người đã bàn bạc nhau trên đường đến đây, Phong Nhu Sương là nhân chứng còn sống sót duy nhất, mấy ngày nay cô bé vẫn bình an vô sự lại khiến người ta lo lắng.
Theo mức độ tàn nhẫn của hung thủ không lí nào lại tha cho một đứa bé, nếu là sơ xuất vì sao Hồng Trang Các mấy ngày qua không một ai đến "thăm hỏi"?"Sức khoẻ của Sương Nhi...""Cố Trì viết đơn thuốc, ngài cứ theo đó mà sắc cho Sương Nhi uống.
Ta và Cố Trì nán lại hai hôm chờ Sương Nhi."Phong gia chủ gật đầu "Chuyện này phải hỏi Sương Nhi có đồng ý không, ta biết hai vị sẽ chiếu cố nó nhưng tinh thần nó không tốt lắm, sợ rằng đến đó sẽ bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ.""Chuyên này tiền bối không cần lo, ta sẽ đến hỏi Sương Nhi.""Vậy thì tốt." Phong gia chủ lại hỏi "Hai vị tiên trưởng rời đi có cần ta chuẩn bị gì không?"Cố Thành Ân lắc đầu "Không cần đâu, chỉ là mấy đứa nhóc bọn ta sẽ để lại mong tiền bối chiếu cố.""Không vấn đề!"."Vậy tiền bối trông coi Sương Nhi, ta và Cố Trì về phòng đây."Cố Thành Ân và Cố