Tiên gia Văn thị bị đồ sát 189 mạng người trong một đêm, bên phía Vãn Thuyết Môn đã cho người đến kiểm tra nhưng không tìm ra điểm gì kì lạ.
Điều kì lạ duy nhất chính là hiện trường nơi này và Phong gia rất giống nhau, vết thương trên người rất nhiều nhưng không chút vết máu, thi thể cũng bị rút hết máu trước khi lạnh.Cố Thành Ân thả hạc giấy truyền tin cho Vãn Thuyết Môn thuật lại sư tình bên này xong thì rơi vào trầm tư.So với bên tiên gia Văn thị thì bên này còn có chút đầu mối, ít ra Phong Nhu Sương còn sống, trên người cô bé cũng có rất nhiều điểm kì lạ."Vợ chồng Phong thị và tiên gia Văn thị không có chút nào liên quan đến nhau vì sao đều gặp chung một cảnh ngộ nhỉ?"Cố Thành Ân phiền muộn, tra xong án này chắc y trọc đầu quá! Ở hiện đại cái gì cũng có chú cảnh sát lo bây giờ đến tu chân giới y còn phải kiêm chức!"Sư tôn, nghe sư thúc nói ngày mai người đến Phù Vấn thành?" Lâm Dương đối với Cố Lâm Thanh vẫn chưa đổi xưng hô, vẫn gọi hắn là sư thúc."Ừ, bọn ta dẫn Phong Nhu Sương đến nhìn xem có thu hoạch gì không.""Có cần ta đi cùng không?"Cố Thành Ân khoát tay "Ngươi ở lại Hồng Trang Các xem tình hình, bên Cố Trì có mang theo Châu Bằng rồi."Tạ Tước đang ở bên kia nghe y nói thế cũng ngẩn đầu "Ta và sư huynh đều ở lại ạ?"Cố Thành Ân "Ừ" một tiếng.Tạ Tước rũ mắt "Sư tôn, con có thể đi cùng được không?"Cố Thành Ân nhướng mày."Sư huynh và ta đều không đi thì ai chăm sóc sư tôn?" Tạ Tước tìm một lí do "Tuy đệ tử không chu đáo bằng sư huynh nhưng cũng có thể chăm sóc sư tôn, dù sao...!ta cũng là đệ tử của người."Lâm Dương nhìn qua hắn.Cố Thành Ân bỗng nhiên thấy Tạ Tước có chút trà xanh xanh.Lâm Dương nghĩ lại Cố Thành Ân buộc tóc cũng lười đành nói "Vậy cũng tốt, sư tôn để Tạ sư đệ đi theo chăm sóc người đi."Cố Thành Ân nghĩ lại, đệ tử thân truyền cũng chỉ có Lâm Dương và Cao Châu Bằng, một trong hai đứa phải ở lại xem xét tình hình.
Vậy mang theo Tạ Tước cũng được ha?Nhưng mà để người được "tiên tri" sẽ gϊếŧ mình đi theo chăm sóc mình nghĩ sao cũng thấy dị."Thôi được rồi, muốn đi theo thì đi thôi, vừa vặn đến lúc đó ngươi và Châu Bằng thay phiên nhau chơi với Sương Nhi."Tạ Tước ngoan ngoãn đáp "Vâng."Lâm Dương đi cùng Tạ Tước dặn dò một số điều cần chú ý của Cố Thành Ân..Phù Vấn thành sương mù quấn quých, một phi hành khí cách thành không xa mang theo phù ẩn hình hạ xuống."Đã đến rồi."Cố Thành Ân hôm nay mặc đồ rất giản dị, áo vải lụa màu trắng không thêu hoa văn, đai lưng bằng da màu đen bình thường, tóc cột cao lên không còn khí chất phiêu dật như tiên nhân nữa, ngược lại có chút giống người phàm trần nhiễm khói bụi nhân gian.Cố Lâm Thanh cũng rũ bỏ một thân tiên khí, hắn mặc y phục bằng vải lụa của phàm nhân như công tử nhà giàu có lạnh lùng nào đó.Phía sau Cố Lâm Thanh là Cao Châu Bằng, phía sau nữa là một cô nương xinh đẹp đang kéo váy.Cố Thành Ân "..."Nén lại nào! Không nên cười!Cố Thành Ân ho khan một cái nhìn Tạ Tước một thân váy lụa đỏ thẳm, mặt trang điểm, ngực độn thêm hai cuộn vải "A Tước, đừng kéo nữa."Cao Châu Bằng quay đầu, không khách khí cười "A Tước cô nương kéo nữa sẽ rách váy đó, chỉ có một bộ này thôi rách rồi không còn y phục đâu."Tạ Tước nhăn nhó.Chuyện này phải kể lại từ lúc sáng sớm bọn họ chuẩn bị ra khỏi Hồng Trang Các.
Bốn tên nam nhân dẫn theo một cô bé chín tuổi mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn thế nào cũng quái dị.Phong gia chủ ho khan "Các vị tiên trưởng, mọi người cứ như thế này vào thành thì không hay lắm đâu."Không nói nếu hung thủ còn ở trong thành nhìn thấy sẽ nhận ra họ là tiên giả ngay, với cái khí tràng của bốn tên này đi trong thành không ai ngoái đầu nhìn mới lạ.Cố Thành Ân đưa ra ý kiến "Hay là giả trang một chút?"Cố Thành Ân và Cố Lâm Thanh có thể áp chế tu vi xuống, bọn họ giả làm tán tu vì lời đồn gần đây đến thành nhưng mà này còn đang dẫn theo một đứa trẻ, hung thủ ắt sẽ đề phòng."Để ta mang cho các vị vài bộ y phục phàm nhân để thay nhé?" Phong gia chủ nhìn pháp bào trên người bọn họ, dè dặt hỏi.Cố Thành Ân mỉm cười "Vậy đa tạ tiền bối...!à khoan đã."Cố Thành Ân ngẫm nghĩ một hồi rồi nở nụ cười xấu xa "Này...!có vị nào thích mặc nữ trang không?"Ba người đồng loạt lui một bước.Cố Thành Ân cầm tay Phong Nhu Sương lắc lắc "Sương Nhi còn nhỏ, cần một người giả làm mẫu thân bảo vệ cô bé nè."Cố Lâm Thanh nói "Làm cha không được à?""Ngươi thấy bốn tên nam nhân xách theo một bé gái chạy loạn trong thành có dị không?"Cao Châu Bằng gật đầu "Có lẽ hung thủ vẫn còn trong thành, hắn đối với Nhu Sương vẫn còn chút ấn tượng đi? Vẫn nên giả trang một chút."Cố Thành Ân mỉm cười "Ai muốn làm mẫu thân nào?"Cố Lâm Thanh quay người lên phi thuyền trước, dùng hành động từ chối.Cao Châu Bằng cười khổ nhìn y "Tiên tôn, ngài hình ta, có nữ nhân nào thân cao mét tám lưng hùng vai gấu không?"Hắn cũng không phải lưng hùng vai gấu nhưng đích xác vạm vỡ hơn nữ nhân rất nhiều.Cố Thành Ân và Cao Châu Bằng quay sang nhìn Tạ Tước."Sư tôn..."Y đánh đòn phủ đầu "Tạ Tước, ngươi nghĩ vi sư hợp với nữ trang sao?"Đờ mờ!Tạ Tước cười có chút cứng nhắc, bên ngoài tỏ vẻ ngoan ngoãn nhưng bên trong sớm đã băm vằm Cố Thành Ân mười tám lần "Sư tôn, người không hợp...!đệ tử cũng không ổn lắm.""Không, ngươi ổn!" Cố Thành Ân chân thành nói.Tạ Tước "...""Phiền tiền bối mang cho ta một bộ nữ trang nữa nhé, càng diễm lệ càng tốt!" Cố Thành Ân mắt điếc tai ngơ bỏ qua con cừu nhỏ dùng cả khuôn mặt ra vẻ phản kháng.Phong gia chủ lập tức gọi người mang đồ đến, Cố Thành Ân cầm đồ xong liền đẩy Tạ Tước lên phi thuyền, không cho hắn nói thêm câu nào.Phong Nhu Sương nhìn Tạ Tước hồng y lả lướt lại nhìn ba tên nam nhân còn lại, hỏi ra câu hỏi trí mạng "Vậy ai là cha ta?"Cố Lâm Thanh nhìn cũng không thèm nhìn, đi xuống phi thuyền trước.Cao Châu Bằng "...!Tạ sư đệ, chúng ta không hợp nhau."Nói đoạn hắn cười chạy như bay xuống bên cạnh sư tôn nhà mìnhTạ Tước "..."Cố Thành Ân "..."Hai người bốn mắt nhìn nhau.Tạ Tước cười trên nỗi đau của người khác "Sư tôn?"Cố Thành Ân cười gằng "Được rồi, ta làm cha, ta làm cha được rồi chứ...!thê tử?"Tạ Tước "..."Chơi lớn vậy à?Hắn đưa tay lên miệng ho khan, vành tai đỏ ửng "Sư tôn ta sai rồi."Cố Thành Ân hài lòng dắt tay Phong Nhu Sương đi xuống phi thuyền."Tiên tôn, Ta và sư tôn đã bàn kĩ, ngài và Tạ sư đệ là phu thê, sư tôn ta là huynh trưởng của ngài, còn ta là thị vệ của sư tôn.
Thống nhất như vậy nhé?" Cao Châu Bằng phân vai diễn.Cố Thành Ân mím môi, nghĩ lại bản thân tự làm tự chịu đành giả vờ tiêu sái gật đầu.Làm chồng của vai ác à?Eo ôi đáng sợ thế!Tạ Tước nghiêng đầu nhìn bóng lưng Cố Thành Ân trầm tư.Tưởng rằng y rất ghét bỏ hắn chứ? Nhưng xem dạo gần đây y đối với hắn cũng không khắc nghiệt như trước.Từ khi nào y thay đổi nhỉ? À từ lúc y xuất quan..."Tạ Tước."Tạ Tước phục hồi tinh thần ngẩn đầu nhìn Cố Thành Ân đang đứng phía trước.Y nhíu mày "Ngơ ra đó làm gì? Đi thôi."."Chân nhân, vì sao bọn con không có phụ mẫu? Những đứa trẻ dưới núi đều có phụ mẫu