Tám loại tà vật khởi động trận pháp Hồi Sinh của Tố Liên có ba món mượn từ Huyền Nguyệt Thành.Giao dịch với Huyền Nguyệt Thành phải trả giá rất lớn, Tố Liên và Phong nhị gia đã cược cả mạng mình để cứu nhi nữ.Sau khi trận pháp hoàn thành Trần Ngạo Lang đến lấy lại đồ vật, thuận tiện thu luôn Chiêu Hồn phiến còn nguyên vẹn vào túi mình.
Trần Ngạo Lang cho vợ chồng Phong thị một thời gian, hắn cũng chẳng nói hai người họ phải trả giá gì chỉ bảo họ chuẩn bị sẵn tinh thần.Bốn năm trôi qua, lúc Trần Ngạo Lang tìm bọn họ vừa vặn trước ngày vợ chồng Phong thị đi tìm đạo sư nuôi quỷ.
Vợ chồng Phong thị nghe hắn muốn mạng bọn họ thì sắp xếp A Hoan đưa Phong Nhu Sương đi trước, qua một ngày sẽ có người bọn họ dặn dò trước đem Phong Nhu Sương trở về Hồng Trang Các.
Chỉ là không ngờ hai đứa nhỏ lại tự ý trở về thành.Vụ án của vợ chồng Phong thị quanh đi quẩn lại cũng chỉ là tự làm tự chịu.Cố Thành Ân sau khi mệt tâm lo một vụ ám sát giả lại tiếp tục mệt tâm việc Huyền Nguyệt Thành liên tiếp gây ra động tĩnh, không chừng bên Ma Quân đang chuẩn bị kế hoạch động trời nào đó.Vũ An Lạc còn không ý thức được Cố Thành Ân đang bên bờ vực sụp đổ còn nói thêm "Không chừng bên tiên gia Văn thị cũng do Trần Ngạo Lang làm ấy."Vũ An Lạc nuôi quỷ, muốn giám sát ai hay nghe ngóng cái gì bắt mấy con quỷ đi tra hỏi liền biết được khá nhiều thứ.Cố Thành Ân nhớ lại bản thân đã hứa với Phong Nhu Sương sẽ tìm ra hung thủ sát hại phụ mẫu cô bé.
Y rối rắm, bây giờ chả nhẽ nói chính cô bé là nguyên nhân khiến phụ mẫu mình gặp nạn?Cố Lâm Thanh nhìn vẻ mặt chết lặng của y biết y nghĩ đến Phong Nhu Sương rồi."Đa tạ An Lạc cô nương giúp đỡ, ta sẽ cố gắng giúp ngươi mang Chiêu Hồn phiến về."Vũ An Lạc chống cằm cười "Chiêu Hồn phiến của ta chắc không gấp nhưng có một số việc khác hẳn phải tính từ bây giờ rồi."Cố Thành Ân khôi phục dáng vẻ bình thường hỏi "An Lạc cô nương đang nghĩ đến cái gì?"Vũ An Lạc nhìn y đầy ẩn ý "Cùng một chuyện hai vị đang nghĩ, chỉ là chúng ta tu đạo khác nhau, ta và tiên tôn cũng sẽ đối diện với việc đó khác nhau."Cố Thành Ân nhíu mày, chẳng lẽ Vũ An Lạc cũng nghĩ đến hướng kia?Huyền Nguyệt Thành tu ma đạo, Ma Quân Trần Ngạo Lang đi theo hướng gϊếŧ chóc để lớn mạnh.
Vậy nên ma tu dưới trướng Huyền Nguyệt Thành hơn ai hết rất thích tai ách giáng xuống, bởi lúc đó nhân gian chính là chiến trường và cũng là nguồn cung cấp ma khí cho bọn họ.Lần này Huyền Nguyệt Thành gây động tĩnh lớn như vậy e rằng là đại diện cho Ma Quân muốn tai ách giáng thế, mở ra một chiến trường mới.Vũ An Lạc thở dài một hơi "Nếu hai vị tiên tôn đã biết được những gì cần biết vậy An lạc cũng không giữ hai vị lại nữa."Nàng ta đứng dậy "Ta tiễn hai vị một đoạn nhé?"Gia chủ đã đuổi khách Cố Thành Ân và Cố Lâm Thanh cũng không nán lại thêm, dù sao chuyện cần biết đã rõ hết thảy hiện tại vẫn mau trở về xử lí mớ rắc rối còn lại thôi."Đa tạ An Lạc cô nương khoãn đãi."Vũ An Lạc che miệng cười, nàng ta bước chân trần trên cầu gỗ, tiếng cười hệt tiếng chuông bạc treo ở cổ chân đinh đinh đang đang vui tai "Tiên tôn khách khí làm gì chứ!"Nàng ta đứng ở đầu cầu gỗ vào lương đình nhìn hai người bọn họ "Để Thập Ngũ đưa hai vị tiên tôn về nhé, An Lạc hiện không tiện rời khỏi đâu."Cố Thành Ân lắc đầu "Không cần tiễn nữa, An Lạc cô nương ở lại nghỉ ngơi đi."Vũ An Lạc nhìn Cố Thành Ân hồi lâu ngay khi y cúi chào rồi quay người đi thì khẽ gọi "Mạc Quyết tiên tôn."Cố Thành Ân nghiêng đầu nhìn "An Lạc cô nương có gì chỉ bảo?"Nàng ta nhỏ giọng nói "Tiên tôn so với trước đây khác nhiều lắm."Cố Thành Ân sửng sốt."À, cũng không hẳn, tiên tôn so với mấy năm trước An Lạc gặp thì khác thôi, hiện tại tiên tôn lại giống như lần đầu gặp."Cố Thành Ân cứng đờ, nàng ta có ý gì?Cố Lâm Thanh đợi mãi không thấy Cố Thành Ân ra thì quay đầu lại nhìn.Vũ An Lạc cười, nhỏ giọng thì thầm với Cố Thành Ân "Tiên tôn đừng căng thẳng, ta tu quỷ đạo nhiều năm không nhìn mặt chỉ nhìn hồn phách.
Ta chỉ là tò mò, hồn phách của tiên tôn lạ lắm, người từng gặp được cơ duyên gì sao?"Cố Thành Ân cứng đờ hỏi "Hồn phách kì lạ...!là thế nào?"Vũ An Lạc lắc đầu "Không nói rõ được, An Lạc chỉ thấy lạ thôi.
Trước đây An Lạc có gặp qua tiên tôn vài lần nhưng chưa từng thấy điều kì lạ này."Cố Thành Ân gượng cười "Vậy sao."Vũ An Lạc cho rằng Cố Thành Ân không muốn nói cho nàng biết y gặp được cơ duyên gì đành bĩu môi.Cố Lâm Thanh đứng phía trước đã không kiên nhẫn hỏi "Có chuyện gì đấy?"Vũ An Lạc cười "Thôi vậy, tiên tôn đi thong thả nhé.""À, ta muốn nhắc tiên tôn một điều, trong thành Phù Vấn có kẻ đang nhìn.
Đừng hỏi An Lạc là ai, ta không biết đâu, chính người kia đã dùng nhiều sự "trùng hợp" mang hai người đến An Lạc phủ đấy."Cố Thành Ân ngập ngừng, cuối cùng hướng Vũ An Lạc gật đầu "Đa tạ An Lạc cô nương, sau này có việc gì cần giúp đỡ Thành Ân sẽ không chối từ."Vũ An Lạc cầm khăn tay lắc lắc "An Lạc sẽ không khách khí đâu, hai vị tiên tôn bảo trọng.""Vũ An Lạc