\-Tỉnh?
Phong Vô Nhiên theo bản năng dụi dụi, nhưng chợt nhận ra giọng nói của Quân Tịch Ly vô cùng lạnh nhạt hơn nữa còn ẩn chứa một tia không kiên nhẫn.
Phong Vô Nhiên đơ người , sau đó nhanh chóng thanh tỉnh.
\-Sư tôn?
Phong Vô Nhiên cẩn thận hỏi.
\-Dậy!
Phong Vô Nhiên lộc lộc bò dậy, Quân Tịch Ly phủi phủi quấn áo để che dấu vẻ mặt không tự nhiên của mình.
Nhưng ngay sau đó y lập tức nhíu mày.
\-Ta.... ngất bao lâu?
Hô hấp của Phong Vô Nhiên có chút ngừng, cẩn thận quan sát biểu cảm của Quân Tịch Ly trước, sau khi không nhận ra bất thường liền trấn định mở miệng.
\-Người ngất một ngày ạ.
Quân Tịch Ly vốn muốn hỏi thêm, nhưng chợt nhận ra nó không cần thiết, vì vậy đứng dậy, quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Xa xa là một ngọn núi màu đỏ, xung quanh là cây cối nhưng cũng không quá rậm rạp, linh khí cực kỳ nồng đậm, tiếng nước róc rách không xa, linh khí trong thân thể giống như lần trước ở Ma Mị Vụ Vực, đã bị khóa lại.
Quân Tịch Ly nhíu mày, bây giờ y chỉ là một người bình thường không hơn không kém, "yếu ớt " hai chữ này khiến Quân Tịch Ly khó chịu, nhưng y cũng không thể hiện ra mặt.
\-Đây không phải là Tuệ Liên thảo sao? Phát tài ! Phát tài rồi!
Tiếng la hét hưng phấn đằng xa vọng lại, Quân Tịch Ly nhìn qua, chỉ thấy cây xanh và cỏ dại.
\-Thánh Nữ! Đây, Đây là Kim Tinh thạch trong truyền thuyết?!
Đằng sau cũng có tiếng vang, tiếp sau đó là tiếng nói hưng phấn bởi vì phát hiện thiên tài địa bảo liên tiếp từ bốn phương tám hướng vang lên, không lâu sau trong tầm mắt Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên cũng phát hiện vài người.
\-Quân sư huynh!
Người đó lớn tiếng chào hỏi, Quân Tịch Ly nhận ra, đó là Diệp Thiên\- Trận pháp sư thiên tài của Trận Pháp Phong, được Phong chủ nhận làm đệ tử chân truyền, bên cạnh bên cạnh hắn là Nam Cung Nhạc Y \- Nhị tiểu thư Nam Cung gia là nữ nhân muốn giết y trong trận đấu.
Quân Tịch Ly vẫn biết Diệp Thiên này thích Nam Cung Nhạc Y , chỉ là ả ta luôn ra vẻ thanh cao lãnh đạm, không ngờ bây giờ lại ôn nhu đi bên Diệp Thiên , không biết là thích Diệp Thiên hay nhìn trúng tiền đồ của Diệp Thiên.
\-Quân sư huynh.
Nam Cung Nhạc Y cũng chào hỏi. Tuy là tuổi tác bằng nhau, nhưng địa vị của Quân Tịch Ly cao hơn hai người một chút, nên được gọi là sư huynh.
\-Diệp sư đệ, Nam Cung sư muội.
\-Diệp sư thúc , Nam Cung sư thúc.
Phong Vô Nhiên cũng "non nớt " cất giọng.
\-A, linh lực!
Một tiếng nói sợ hãi vang lên, theo bản năng mọi người quay người nhìn lại, thấy Tinh Nguyệt hoảng hốt nhìn hai tay.
Sau Tinh Nguyệt là vô số tiếng kêu khác, mọi người chợt nhận ra, linh lực trong cơ thể đã bị phong bế.
Nhìn phản ứng của mọi người, Quân Tịch Ly nhận ra có lẽ lúc vừa vào mọi người vẫn còn linh lực, có lẽ xung quanh chỗ này có trận pháp hay cấm chế nào đó.
\-Tại sao ta ra không được?!
Một tiếng nói giận dữ vang lên, Quân Tịch Ly liếc nhìn vài người xung quanh, sau đó bước về phía nơi phát ra âm thanh.
Mọi người cuối cùng cũng thấy, mình bị nhốt lại rồi.
Đó là một màng ngăn trong suốt gợn sóng, bây giờ linh lực bị phong bế, mọi người hoàn toàn không thể phá vỡ nó. Lại có một người bước vào, gương mặt giống như không nhìn thấy những người bên trong cũng không nghe được lời khuyên can của những người bên trong, vào rồi mới kinh ngạc đề phòng.
Cuối cùng mọi người lại nhận ra thêm một chuyện nữa, dường như ý thức của tất cả mọi người bị khống