\-Haha, những con chó thủ hộ, cuối cùng ta cũng thấy các ngươi rồi.
Một giọng nói khàn khàn khó nghe vang lên, những người chưa chết ngước lên, phía trên bọn họ là 3 người hoàn toàn không nhìn rõ ràng dung mạo!
Người nói chuyện là một bạch y nam tử , tiên phong đạo cốt , nếu chỉ nhìn bề ngoài, đây thực sự là một Tiên Quân không màng hồng trần chính hiệu.
\-Ồ, thú vị, vậy mà sinh mệnh không bị cắn nuốt.
Một thanh y nam tử liếc mắt nhìn qua, bất ngờ dừng lại ở trên vài " người " không có mệnh cách "thủ hộ giả" nhưng lại chưa bị trận pháp hút hết sinh mệnh , hứng thú dạt dào lên tiếng.
\-Khỏi nói nhảm, dựng trận đi.
Hắc y nhân im lặng nãy giờ cất tiếng.
Từ khi nhìn thấy thanh y nam tử, Tử Tranh biểu lộ có chút kích động, đến khi nghe giọng của thanh y nam tử thân hình Tử Tranh liền run rẩy, giống như gặp chuyện gì khó tin.
Nhưng thân thể mọi người giống như bị trói buộc, không thể điều khiển , miệng cũng không thể nói.
3 người lơ lửng trên không trung bắt đầu kết ấn phức tạp, hai tay kết ấn nhanh đến chỉ còn tàn ảnh, miệng khép mở ngâm cổ ngữ khó hiểu.
Tay càng lúc càng nhanh, đồ án máu tươi dưới chân mọi người lại càng rõ, bầu trời càng âm u u ám, sấm sét đời trời.
Đồ án hiện rõ, thì ra là một ngôi sao 10 cánh thật lớn.
Bỗng nhiên, 9 người bên trong phân tán, ngồi xếp bằng xuống cánh của ngôi sao, ánh mắt và vẻ mặt giống như con rối, không chút nhân khí.
Không bị điều khiển chỉ có Quân Tịch Ly, Phong Vô Nhiên, Tử Tranh , Tinh Nguyệt và vài đệ tử có tu vi cao của 7 môn phái, cuối cùng là..... Bạch Cảnh Liêm không biết lúc nào nhảy vào bí cảnh.Mà chỗ bọn họ bị cố định, vừa vặn là tâm ngôi sao.
Rõ ràng bí cảnh Khương Thác hạn chế tuổi tác, thế mà năm nay hết Tử Tranh lại đến Bạch Cảnh Liêm tuổi gần mấy ngàn có thể vào, là do cấm chế trong bí cảnh yếu đi à?
\(Linh Lan Hoa : Là bug của bản tác giả đó \* kiêu ngạo\*
Bạch Cảnh Liêm, Tử Tranh : Rõ ràng là chúng ta lợi hại, liên qua xu nào đến ngươi?! Hừ! \)
\-Yêu Đế !
Tử Tranh khó khăn rít ra từ miệng mấy từ, giọng điệu vừa không thể tin vừa phẫn nộ.
Tư Tranh là Cửu Vĩ Thiên Hồ, huyết mạch thượng cổ, tư chất bất phàm. Thế nhưng Tử Tranh không có thân nhân , từ khi có ký ức đều là đơn độc một mình nó, vài ngàn năm trôi qua, đều là độc lai độc vãng.
Cho đến khi được Yêu Đế lúc đó nhận nuôi , Yêu Đế không quá tốt với Tử Tranh thế nhưng đó lại là yêu tộc duy nhất không khinh thị, là yêu tộc duy nhất thừa nhận sự tồn tại của Tử Tranh.
Yêu Đế cho Tử Tranh tên , cho Tử Tranh công pháp tu luyện, Yêu Đế có ý muốn bồi dưỡng Tử Tranh làm Yêu Đế đời kế tiếp.
Bốn ngàn năm trước, Tử Tranh đi ra vào trung tâm Ma Mị Vụ Vực để hoàn thành một việc được Yêu Đế giao cho , mãi đến 2000 năm sau Tử Tranh mới hoàn thành nhiệm vụ đó, rời Ma Mị Vụ Vực.
Nhưng đến khi Tử