Lục Khang Dụ nào có nghĩ thấu đáo được như anh trai. Thấy Lê Gia Thụy sắp sửa đi mất, hắn điên cuồng đứng không yên:
"Anh. Sao anh lại thả cho hắn đi dễ dàng như vậy."
Với tội của hắn, cho dù có bắt hắn quỳ xuống dập đầu xin lỗi thì cũng không là gì.
Thần Hạo không nói gì, chỉ quắc mắt lạnh nhìn thằng em ngu ngốc. Lục Khang Dụ như bị nghẹn, lập tức ngậm mồm lại. Bà Lục vì chuyện này, nhất thời mà quên đi hoàn cảnh xấu mặt của mình, nhìn cậu con trai út mà mình luôn cưng chiều, không thể tin được hỏi:
"Khang Dụ, chuyện này là thế nào hả?
Con nghiện ma túy từ khi nào? Mau nói đi! Đây không là sự thật đúng không?" Lục Khang Dụ vẫn cố biện minh cho mình:
"Không phải đầu mẹ. Là âm mưu của Lê Gia Thụy. Mẹ phải tin con. Ba... con bị hãm hại. Đây không phải là sự thật, ba đừng tin bọn họ. Là bọn chúng bày mưu hại con, con bị oan..."
"Lôi nó về nhà!" Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Sự phẫn nộ của Lục Bạch Văn lúc này đã không còn ở mức bình thường, mà đã đạt đến đỉnh điểm. Ông ta quắc mắt sắc như dao nhìn hắn, gầm nhẹ. Ông ta có cảm giác như mặt mình bị bôi từng lớp từng lớp tro trấu, dày không thở nổi.
Những bức hình kia và cái clip kia là thật hay giả, ông ta là người lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm nay lại không biết sao. Hơn bất kỳ ai, ông cũng hy vọng nó là sản là được phép là photoshop đấy chứ.
Lục Khang Dụ khiếp sợ, như bị cắt mất lưỡi, không dám nói năng gì nữa. Mặc dù hắn cố biện minh nhưng sâu trong lòng hắn biết ông già nhà hắn sẽ không tin những gì hắn nói. Thế nên, hắn không muốn về. Giờ mà về là chẳng khác nào tự bước chân vào cửa địa ngục, chết chắc luôn!
Nhưng trong tình cảnh này, xung quanh toàn là đảm phóng viên như những con quái vật đáng trực chờ thời cơ vồ lấy hắn mà cấu xé. Nếu hắn không nghe theo lời ông già, thì hôm nay sẽ không thể lành lặn mà rời khỏi đây. Đành đợi rời khỏi nơi này rồi sẽ cách chuồn vậy. Hắn âm thầm tính toán, không nói gì nữa, cúi đầu lủi thủi đi theo ông già nhà mình.
Bà Lục giờ mới nhớ tình cảnh của mình cũng chẳng khá hơn con trai là bao nhiêu, không hó hé nửa lời. Tuyết Vũ biết thừa, bà ta là người cầu mong người khỏi nơi này nhanh nhất hơn bất kì ai, làm gì có chuyện nói không được.
Lục Bạch Văn như tảng băng lạnh tràn đầy sát khí bước đi. Cứ ngỡ hôm nay là ngày vui của con gái yêu. Đầu ngờ lại là ngày toàn bộ thể diện cả đời của mình đều bị vợ và con thay phiên nhau bóc xuống hết. Còn ở đây thêm phút nào là ông bị muối mặt thêm lúc đấy.
Chờ về tới nhà, xem ông xử lý bọn họ thế nào.
Còn nhà họ Lê, ông càng không thể bỏ qua. Dám phản bội ông, vậy thì bọn chúng sẽ sớm biết cái gì gọi là sống không bằng chết thật sự.
Lục Khang Dụ và bà Lục không dám nói gì, lầm lũi theo sau. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Mà đảm phóng viên nào có dễ dàng tha cho họ như vậy. Cả chục mấy chục người vậy tới, nhao nhao lại chặn đường cả nhà bọn họ, chất vấn như tên bắn. Đây sẽ là tin hot nhất trong thời gian tới, vì vậy họ bất chấp mà dùng sức chặn đường, không cho đám người Lục Bạch Vân rời đi, bao gồm cả Tuyết Vũ.
Lúc này cô vẫn chưa thể lộ diện được, vẫn phải ẩn náu đến lúc lúc Bạch Văn thật sự bị hạ gục, ít nhất là cho đến hết ngày hôm nay.
Đủ loại câu hỏi được đặt ra, đa phần đều là những câu hỏi không được lịch sự gì. Người sau so với người trước còn hỏi khó nghe hơn.
Tất nhiên Lục Bạch Văn sẽ không mở miệng trả lời. Bởi cổ họng như bị mắc một cục xương gà to đùng, nào có nói được gì. Ông ta không giết người là may lắm rồi, ở đấy mà trả lời.
Mà ông ta càng im lặng thì phóng viên lại càng hỏi dồn dập, càng điên cuồng chặn lối. Phải nhờ tới đám Hồng Thất và mấy chục vệ sĩ, cả nhà họ Lục mới