“Vậy ngày Quốc Khánh của Việt Nam hôm nay, chúng ta còn phải làm gì nữa không? Hay vẫn chỉ có giết Tiêu Hạo Thiên và tiêu diệt điện Thiên Thần thôi?" Ngay lúc này Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Thiết Ưng, William mang hơi thở của một vị cấp Đế hỏi Quark.
Trong mắt Quark lóe lên một tia âm u lạnh lẽo, híp híp mắt. Lúc này hình ảnh hư ảo của Tiêu Hạo Thiên trong mắt Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Hùng Sư đang dần dần tan biến, thay vào đó là cảnh tượng của Hà Nội, Việt Nam. Mặc dù ở đó đang là buổi tối nhưng những ngọn đèn dọc theo tuyến đường trung tâm trên các con phố đã sáng trưng cả rồi.
Quark híp mắt nhìn cảnh tượng bên kia của Hà Nội, Việt Nam rồi nói: “Ha... Quốc khánh của Việt Nam? Haha, được đấy, đương nhiên là chúng ta sẽ phải làm gì đó rồi. Truyền lệnh cho chiến trường bên kia của biên giới tổng tiến công vào quân đội mới của Bộ Quốc phòng Việt Nam. Lần trước chúng ta bị thiệt hại không ít, nhưng nếu như chia đều cho cả 8 nhà thì mọi người cũng không phải chịu thiệt hại lớn như thế. Chưa kể binh lính tinh nhuệ của quân đội Việt Nam bên kia còn đang thiếu.." “Được.." Ánh mắt của William của Thiết Ưng lóe lên, chậm rãi gật gật đầu. Đúng vậy, bọn họ nhất định phải làm gì đó vào ngày Quốc Khánh của Việt Nam. Gần đây quốc vận của Việt Nam vô cùng phát triển, đã phát triển tới mức khiến bọn họ thấy sợ rồi...
Một giây sau, Bộ trưởng cấp để của Bộ Quốc phòng Ngân Xà Louis XIII cũng lên tiếng hỏi Quark: "Thế còn sắp xếp gì khác nữa không anh Quark?"
Quark liếc mắt nhìn Bộ trưởng Bộ quốc phòng Ngân Xà Louis XIII, dù trên người ông ta đang mặc bộ chiến bào nhưng vẫn có nét lãng mạn bao trùm nói: “Đương nhiên là có rồi, anh Louis của Ngân Xà à, anh hãy làm những việc là sở trường của anh đi, ví dụ như đi cấu kết với các môn phái thuộc thế giới ngầm của Việt Nam chẳng hạn? Anh phải biết là, hiện giờ người sợ hãi về sự phát triển của quốc vận của Việt Nam chỉ có chúng ta mà thôi, nội bộ bọn họ cũng có người sợ nữa đấy, haha. 9 môn phái cấp Đế mạnh nhất đấy, là 9 đấy.." "Sức mạnh tiềm ẩn của Việt Nam thật sự không đùa được đâu. Thậm chí cũng có thể nói nếu tất cả những kẻ mạnh trong 9 môn phái cấp Đế mạnh nhất của bọn họ đều một lòng, vậy thì Bộ Quốc phòng Hùng Sư chúng tôi cũng phải cực kì kiêng nể đấy. Nói cho cùng thì nhiều kẻ mạnh như vậy nhưng những vị nghị sĩ lão làng của Bộ Quốc phòng Hùng Sư chúng tôi vẫn có thể ra mặt. Nhưng mà làm gì có nếu như, không phải vậy... hahaha."
Quark cười hết sức nham hiểm, nhưng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Ngân Xà Louois XIII cấp Đế cũng cười theo. Đúng thế, những môn phái trong nội bộ Việt Nam không thể nào đứng về phía Bộ Quốc phòng Việt Nam hết được. Suy cho cùng, trong lịch sử cổ đại, khi các vương triều trở nên thịnh vượng đến một thời điểm nhất định rồi cũng sẽ tính toán với những môn phái cướp đoạt vận mệnh quốc gia của họ thôi. Chẳng hạn như hai triều đại vô cùng hùng mạnh trên đất Việt Nam từ hai ngàn năm trước?
Hai ngàn năm trước, khi hai triều đại lớn được thành lập trên đất Việt Nam, chưa nói đến vùng đất trong biên giới Việt Nam, ngay cả khi nhìn ra thế giới, trong bốn bề thiên hạ này cũng có ai dám cướp lấy những kẻ mạnh nhất đâu chứ? Ban đầu hai vị hoàng đế trên đất Việt Nam đều ngang bằng, bất khả chiến bại, đánh đâu thắng đó, bất kì cũng không ngăn cản được... “Được thôi, giao cho tôi đi, tôi tin là... nội bộ Việt Nam sẽ có người sẵn sàng giúp đỡ thôi, haha, quốc vận của bọn họ sẽ suy yếu vào ngày Quốc khánh thôi haha.. Thế này còn tuyệt hơn là kết quả của một lần đánh thắng, haha." Giờ phút này trong đôi mắt thâm sâu của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Ngân Xà, Louis XIII hiện lên một tia sáng cực kì âm hiểm... "Được, cứ vậy đi. Hành động đánh lén quốc vận Việt Nam lần này sẽ do ba Bộ Quốc phòng hàng đầu của chúng ta chỉ huy và hợp tác với năm Bộ Quốc phòng vừa và nhỏ khác. Yên tâm đi, lần này chúng ta chắc chắn sẽ thành công.." Quark đứng ở vị trí đầu tiên, hít sâu một hơi, lộ ra một nụ cười trên mặt. Lần này ông ta muốn xem xem còn ai có thể ngăn cản, chống lại được bọn họ, những người đang trả thù bằng sự tức giận!
Tuy nhiên, cho dù là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Hùng Sư Quark hay Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Thiết Ưng William hay Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Ngân Xà Louis XIII, thì có đánh chết bọn họ cũng không tin được ngay lúc này, ngay lúc bọn họ đang tổ chức hội nghị, các vị trưởng lão hàng đầu của Bộ Quốc phòng Việt Nam và chủ nhân của điện Thiên Thần Tiêu Hạo Thiên đã âm thầm nhanh như gió mà tiến về phía bọn họ ở bên này và mai phục...
Đúng thế, cách phòng ngự tốt nhất chính là tấn công! Trước đây Việt Nam yếu thế, quốc vận cũng chưa được đánh thức, khó khăn dồn dập cả bên trong và bên ngoài, như rồng mắc cạn nên chỉ có thể phòng thủ một cách bị động. Giống như trận đánh lớn ở chiến trường biên giới cách đây mười mấy ngày. Nhưng lần này, Việt Nam muốn chủ động xuất kích!
Bốn giờ sáng ở chiến trường bên kia biên giới, những vị tướng già gồm Tôn Tề Thiên, Trần Bát Hoang và Lục Vô Cực cực kì bí mật khoác lên mình chiếc áo khoác rồi lại ra chiến trường sau hơn nửa tháng trôi qua. Mà sau lưng họ là những cao thủ đỉnh cấp vẫn còn là ẩn số. Đúng thế, hiện tại quốc vận của Việt Nam đã thức tỉnh rồi. Sau hơn nửa tháng sục sôi dữ dội được kéo dài, trong Bộ Quốc phòng của Việt Nam đã mười mấy cao thủ được thăng chức lên cấp Hoàng rồi.
Mười phút sau bộ chỉ huy ở chiến trường biên giới của Việt Nam, Yến Phương Bắc và bốn vị tướng già của Việt Nam đã cùng sát cánh chiến đấu trong lần trước đã tập hợp lại ở trong phòng tác chiến bí mật dưới lòng đất. Chỉ có lần này là trong lòng bọn họ đều cảm thấy cực kì tự tin và tràn đầy tinh thần chiến đấu.
Yến Phương Bắc nhìn Tôn Tề Thiên và những người khác rồi nói: “Tôi đã nhận được tin tức rằng Liên minh quân đội tám nước biên giới dưới sự chỉ huy của Bộ Quốc phòng Hùng Sư, Bộ Quốc phòng Thiết Ưng và Bộ Quốc phòng Ngân Xà chỉ trong vài giờ nữa, vào ngày Quốc khánh của Việt Nam sẽ tiến hành một cuộc đột kích để làm suy yếu quốc vận của Việt Nam chúng
Yến Phương Bắc nói xong, sắc mặt của ba người Tôn Tề Thiên, Trần Bát Hoang, Lục Vô Cực đều trở nên vô cùng nghiêm túc. Mặc dù trận chiến lần này hoàn toàn khác lần trước, bọn họ cũng đã mạnh hơn rất rất nhiều. Nhưng chỉ còn vài tiếng nữa thôi sẽ là thời khắc kỉ niệm 70 năm thành lập Việt Nam rồi. Nếu như thất bại thảm hại trong vài giờ nữa của Quốc khánh, khoảnh khắc đó đối với việc đang được phát sóng trực tiếp trên toàn quốc mà nói thì quốc vận chắc chắn sẽ lại bị hao tổn.
Đây là điều mà những vị tướng già đã chinh chiến cả đời vì Việt Nam không cho phép xảy ra, cũng là điều mà hàng chục nghìn binh lính của Việt Nam không cho phép xảy ra, thậm chí cả hàng trăm triệu người dân của Việt Nam cũng không cho phép nó xảy ra!
Yến Phương Bắc liếc nhìn ba vị tướng già đầy thâm sâu, hít một hơi thật sâu, cất giọng âm trầm: "Mọi người, các thế lực ngoài biên giới sẽ phải chết nhưng trọng tâm của Việt Nam chúng ta không được chết. Chúng ta nhất định phải duy trì cảnh giác trong thời khắc này! Còn vài tiếng nữa thôi sẽ lại một lần nữa là khoảng thời gian khó khăn nhất của chúng ta.." “Ừm, anh Bình, chúng tôi hiểu cả rồi! Anh nói đánh như thế nào thì chúng tôi sẽ đánh như thế đó!" Vị tướng già Trần Bát Hoang là một người hấp tấp, cứ dứt khoát nói thẳng ra ở đây chứ không cần phải trực tiếp sắp xếp bằng viết vẽ gì.
Thế nhưng chỉ một giây sau, Yến Phương Bắc lại lắc đầu nói: “Không... mọi người không hiểu, mọi người không hiểu mối nguy hiểm lần này, một khi thất bại chúng ta rất có thể sẽ trở thành tội phạm của cả Việt Nam này.” “Gì cơ?” Bây giờ không chỉ có Trần Bát Hoang sững sờ mà ngay cả Lục Vô Cực và Tôn Tề Thiên cũng chau mày, nhìn Yến Phương Bắc hỏi: “Anh Bình, xảy ra chuyện gì thế..."
Yến Phương Bắc nói với vẻ mặt cực kì nghiêm túc: "Bởi vì... Việt Nam... rỗng rồi.” "Cái gì? Anh Bình, ý anh là những binh lính bên ngoài kia sao?" Lúc này