Hà Nội, năm giờ sáng. Tại trụ sở bộ quốc phòng Việt Nam, Bộ trưởng Bộ trưởng Thiên Thanh mặc trên mình bộ quân phục, đi ủng quân đội, dao giắt ngang eo, ông ta hít sâu một hơi rồi bước ra ngoài tòa nhà văn phòng. Lúc này, hai chiếc xe duyệt binh đã đỗ lại trước mặt Bộ trưởng Thiên Thanh.
Bộ trưởng Thiên Thanh ngẩng đầu nhìn về phía đường chân trời đang hửng sáng đằng xa, ánh mắt nán lại ở hướng Tây một lúc. "Đại trưởng lão, các ông... đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Trời... sắp sáng rồi.." Bộ trưởng Thiên Thanh nói thầm. Tuy trong lòng có ít nhiều lo lắng, nhưng ông ta không hề thể hiện ra mặt. Hiện tại, ông ta là Tổng chỉ huy cấp cao nhất của Quân đội Nhân dân Việt Nam, mọi người có thể hoảng loạn nhưng riêng ông ta thì không. Và điều mà những người bên ngoài bộ quốc phòng không biết đó là... lực lượng phòng thủ bên trong lãnh thổ Việt Nam đang bỏ không, chỉ còn ông ta là kẻ mạnh duy nhất.
Lát sau, bốn người xuất hiện phía sau lưng Bộ trưởng Thiên Thanh, cách ăn mặc và thậm chí diện mạo của bốn người họ gần giống như đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão của Việt Nam. Nhưng họ là những người đóng thế giả mạo. Bốn người họ liếc nhìn Bộ trưởng Thiên Thanh và khẽ gật đầu.
Bộ trưởng Thiên Thanh cũng gật đầu lại và quay sang làm động tác chào. Sau đó, năm người lên chiếc xe quân đội, tiến thắng theo hướng trục đường trung tâm thành phố Hà Nội.
Hà Nội, năm giờ ba mươi phút, nắng đã hửng lên phía cuối đường chân trời, trời.. sắp sáng thật rồi. Và lúc này, tại quảng trường nơi diễn ra buổi lễ duyệt binh trên trục đường trung tâm của Hà Nội, các khối chiến sĩ của bộ quốc phòng đang đứng yên lặng trước cột cờ lớn. Ai nấy đều chỉnh tề trong đội hình đội ngũ với nét mặt nghiêm nghị.
Cách nơi các chiến sĩ đang đứng xếp hàng một đoạn xa, những người từ khắp mọi miền tổ quốc đã đến đây ngày hôm qua để tham dự lễ diễu binh kỷ niệm ngày Quốc khánh cũng trật tự ngồi vào đúng chỗ phía bên ngoài quảng trường, người đông như nêm, ở xa hơn là lực lượng cảnh vệ đang đứng lặng lẽ, nghiêm trang.
Hôm nay, thành phố Hà Nội thực hiện giới nghiêm, tất cả mọi người đều đang mong đợi đến giờ phút diễn ra lễ kỉ niệm ngày Quốc khánh.
Lúc này chỉ còn cách thời điểm chính thức bắt đầu lễ diễu binh mừng Quốc khánh hơn hai tiếng đồng hồ nữa, gần trăm triệu người dân Việt Nam đều đang mong ngóng chờ đợi khoảnh khắc diễn ra lễ diễu binh.
Tất cả mọi người đều đang lặng lẽ chờ đợi..
Cùng lúc đó, tại một bờ biển ven biển phía Tây cách đó hàng nghìn cây số, đại trưởng lão Tân Võ, nhị trưởng lão Lưu Triệt, tam trưởng lão Chu Lệ, tứ trưởng lão Long Thanh Quang đã âm thầm cập bờ. Từ nơi này đi tiếp hai tiếng đồng hồ nữa là trụ sở bộ quốc phòng Đại Tây.
Đúng vậy, mục tiêu lần này của các trưởng lão là trụ sở bộ quốc phòng Đại Tây. Nếu như suôn sẻ thì đánh hạ trụ sở bộ quốc phòng Đại Tây trước rồi đánh tiếp đến trụ sở bộ quốc phòng Đại Bồ kế bên.
Kế hoạch lần này hết sức bí mật, đến mức ngay cả bốn vị tướng già trên chiến trường biên giới đều không hay biết. Cho dù Yến Phương Bắc biết các trưởng lão đã âm thầm rời khỏi Việt Nam nhưng cụ thể là đi đâu thì ông ta không rõ. Bộ trưởng Thanh cũng không biết. Từ đó có thể thấy được mức độ quan trọng của hành động lần này.
Dưới lớp khẩu trang màu đen, đại trưởng lão hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên nhìn về phía trụ sở chiến đội Đại Tây, thầm nhủ lòng: “Mong cho... thuận buồm xuôi gió. Mong Tổ tiên ông bà phù hộ cho chúng con, để chúng con một lần nữa đem sức già cống hiến cho tương lại dân tộc." "Đi thôi!" Giây lát sau, đại trưởng lão nghiêm giọng ra lệnh, chớp mắt đã biết mất, ngay sau đó, nhị trưởng lão Lưu Triệt, tam trưởng lão Chu Lệ cùng Long Thanh Quang cũng lập tức bám theo.
Vài phút sau, một nhóm chiến đội Đại Tây do một chiến thần dẫn đầu đi tuần ngang qua. Họ dừng lại ở chỗ mà bốn trưởng lão vừa đứng một lúc nhưng không tra ra được có gì khác thường...
Thế nhưng đúng lúc này, trong căn phòng tối mật của trụ sở bộ quốc phòng Đại Tây, một ông già mắt xanh tóc vàng mũi diều hâu mở bừng mắt. Một luồng khí bậc Đế tầng thứ bảy bao quanh ông ta. Người đàn ông đó chính là Chủ tịch quốc hội Đại Tây, cũng là người mang sức mạnh tuyệt đối duy nhất ở chiến đội Đại Tây có thể phát huy sức chiến đấu của giai đoạn đầu bậc Đế tầng thứ chín trong một thời gian ngắn ngủi.
Và lúc này, người mang sức mạnh tuyệt đối của bộ quốc phòng Đại Tây đang cau mày, lầm bầm: "Sao lại có cảm giác không ổn nhì? Chẳng lẽ sắp xảy ra chuyện gì?”
Chốc lát sau, Chủ tịch Quốc hội Đại Tây thực hiện cuộc gọi video call với Tổng chỉ huy bộ quốc phòng hiện đang ở Hùng Sư. Nhưng đầu bên kia nói với ông ta rằng mọi chuyện đang diễn ra hết sức bình thường, quân đội tám nước đang điều động quân ở biên giới chuẩn bị tấn công Việt Nam, sẽ không có bất trắc gì xảy ra. "Ừ, vậy thì có lẽ là do tôi cả nghĩ. Nhưng lần này, các anh phải lên kế hoạch tỉ mỉ, đừng để giẫm lên vết xe đổ lần trước!” Chủ tịch quốc hội Đại Tây nói xong liền kết thúc cuộc gọi, ông ta đưa tay day huyệt thái dương, chau mày, rồi nhắm mắt lại tiếp tục thiền.
Đúng vậy, lần trước Đại Tây đã thua thê thảm ở chiến trường biên giới, gây ảnh hưởng nặng nề đến vận mệnh đất nước. Ông ta có thể cảm nhận được một cách rõ ràng. Và lần này, khi quốc vận lung lay, ông ta cũng chỉ có thể phát huy sức chiến đấu của bậc Đế tầng thứ chín. Tình huống này vô cùng nguy hiểm, dự cảm chẳng lành mà ông ta cảm nhận được mỗi lúc một rõ ràng hơn, nhưng ông ta cho rằng đó là do quốc vận lung lay nên cũng không nghĩ ngợi thêm mà quyết định bế quan để tiếp tục nâng cao năng lực của bản thân. "Bão giống sắp tới... Đã không còn thấy rõ được tương lai nữa rồi.." Vị Chủ tịch Quốc hội với sức mạnh bậc Đế thất giai lẩm bẩm, căn phòng chìm vào bóng tối, ông ta... tiếp tục bế quan..
Cùng lúc đó, tại thủ đô của Đại Gia cách Đại Tây ngàn cây số, một đoàn người mặc áo vest đi giày tây đang bước đi trên đường, họ không khác gì so với người bình thường, nhưng con đường họ đi lại dẫn tới trụ sở bộ quốc phòng của Đại Gia.
Và những người này là binh lính của điện Thiên Thần. Đám người Thiên Nhất với gần một trăm người mang sức mạnh cấp bập Thiên Vương... bộ quốc phòng Đại Gia, thậm chí là bộ quốc phòng nước láng giềng Hùng Sư có nằm mơ cũng chẳng thể ngờ được rằng điện Thiên Thần mà họ muốn đánh sập cùng với chủ nhân của điện Thiên Thần là Tiêu Hạo Thiên... đang ở ngay trước mặt họ.
Chính xác! Tuy Tiêu Hạo Thiên không biết mục tiêu cụ thể của bốn vị trưởng lão, nhưng ít nhiều gì anh cũng có thể đoán được có thể bốn vị trưởng lão đi về phía Tây Nam. Do đó, Tiêu Hạo Thiên đã dẫn theo hơn trăm lính mạnh nhất điện Thiên Thần đi về phía Đông Nam. Trong cuộc chiến ở chiến trường biên giới lần trước, quân đội Đại Gia cũng bị tổn thất nặng nề, rất nhiều lính mạnh bậc Hoàng và bậc Thiên Vương đều bị giết. Hiện thời, tuy quân đội Đại Gia đã điều một vài lính mạnh từ khắp các nơi tới nhưng so với trước kia thì trụ sở bộ quốc phòng Đại Gia vẫn suy yếu đi nhiều.
Điều quan trọng nhất là, ngày hôm nay, Bộ trưởng bộ quốc phòng Đại Gia đã đưa gần một nửa lính mạnh hàng đầu đến Hùng Sư họp.
Lúc này, bầu trời Đại Gia đã tối dần.