Lục Niên hùng hùng hổ hổ một trận, nếu đây không phải là xã hội pháp lý, cũng không cần chờ ngày mai, hiện tại hắn liền đi mua kéo.
Tô Đào lẳng lặng nghe hắn mắng, đến hôm nay cô mới biết trong khoảng thời gian này Lục Niên theo Yến Thù thực sự phát triển không ít, tinh túy mắng người này hắn ít nhất học được một nửa.
Chờ hắn mắng xong, Tô Đào mới nói.
"Bên tớ có thể cung cấp nhân mạch, anh tớ Tô Lê, Lâm Cảnh, Thời Hàn còn có Mạn Ny, Thẩm Phi bên kia hẳn là cũng có thể, hắn với anh trai tớ quan hệ không tệ, xem mọi người lựa chọn đi, phương diện đãi ngộ tớ chỉ có thể cam đoan ba người đầu tiên sẽ không thấp hơn ta bên này, thậm chí còn tốt hơn."
Đây là cô đang giúp người trong studio sắp xếp đường lui.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Niên trầm mặc hai giây, nói: "Đào Tử, cậu có biết cậu đang nói cái gì không?"
Đó là ý định giải tán studio và sau đó rời khỏi làng giải trí, hắn hy vọng cô không nghĩ như vậy, nhưng giây tiếp theo.
"Tớ biết, cậu hẳn là cũng biết nguyên nhân tớ tiến vào vòng tròn này, hơn nữa, Dư Đức Chí hành động nhanh như vậy, tin tưởng không tới ngày mai lệnh phong sát hẳn là sẽ hạ xuống."
Lệnh phong sát này không giống với loại trên, giống như đại gia đầu tư ngồi ở vị trí Dư Đức Chí này, đã là người trong giới có quan hệ rất rộng, hắn chỉ cần chào hỏi trên cơ bản sẽ không ai dám dùng Tô Đào.
Trừ phi vốn liếng của Tô Đào lớn hơn hắn.
Lục Niên phát hiện thời gian một cuộc điện thoại của mình so với một năm trầm mặc của hắn đều dài hơn, cơ hồ là từ trong miệng vắt ra mấy chữ, "Có phải cậu hiểu lầm tam ca cậu không, có anh ấy cậu có thể bị phong sát không? Nếu chuyện đó xảy ra, ngày mai tớ sẽ đi mua kéo."
So với Tô Thừa, Dư Đức Chí có chút thân gia tính là cái rắm.
"Cậu bình tĩnh, kiềm chế." Mặc dù biết hắn nói chuyện mà thôi sẽ không thật sự đi mua kéo, nhưng cô vẫn nhịn không được khuyên nhủ.
"Không có việc gì, nếu cậu nói Tam ca cũng ở đây, cũng không cần quản, chờ tài nguyên tới cửa đi." Lục Niên tỉnh táo lại, thật giống như nhìn thấy vô số tài nguyên tốt đều ríu rít hét nện lên người Tô Đào.
Tô Đào: "......", cái gì quỷ, còn có, "Vì sao cậu gọi Tam ca thuận miệng như vậy."
Lục Niên a một tiếng, "Không phải cậu cũng gọi là Tam ca sao?"
"Anh ấy chính là Tam ca tớ a!"
"Tô Lê kia cũng là ca ca của cậu, tớ còn gặp qua đại ca cậu, vạn nhất một ngày nào đó mấy ca ca cậu đến cùng một chỗ, tớ chỉ gọi