Bàn bạc xong về việc thu mua lương thực, Phó Chỉ Toàn tìm một cái cớ, sai Tiểu Lam đi ra ngoài làm việc, sau đó nói với Nghiêm chưởng quầy: “Nghiêm thúc, ta còn có một sự việc muốn nhờ ngươi làm giúp.
”Thấy thần sắc của nàng nghiêm túc, chưởng quầy Nghiêm cũng không dám thiếu chú ý, ngồi thẳng lưng nói: “Thiếu phu nhân ngài nói đi”Phó Chỉ Toàn từ trong túi gấm lấy ra ba tấm ngân phiếu, đẩy đến trước mặt chưởng quầy Nghiêm : “Nghiêm thúc, ngươi hãy giúp ta mua một tòa nhà ở, không quan trọng lớn nhỏ, không quan trọng vị trí, yêu cầu duy nhất là an toàn.
”Chưởng quầy Nghiêm tiếp nhận ngân phiếu, ba trăm lượng, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, kinh thành có rất nhiều người có nhiều tiền, phòng ở vĩnh viễn là mặt hàng bán chạy, chút tiền ấy muốn ở trong thành tìm phòng ở tốt là không có.
Nhưng mà thiếu phu nhân cũng có nói qua, không quan trọng vị trí, không quan trọng lớn nhỏ, như vậy vẫn có không ít lựa chọn.
Nghiêm thúc đem ngân phiếu thu lại : “ Vâng thiếu phu nhân, ngày mai ta liền đi tìm người môi giới mua bán nhà.
”Phó Chỉ Toàn gật đầu mỉm cười: “Đa tạ Nghiêm thúc, bất quá việc này còn muốn nhờ Nghiêm thúc thay ta bảo mật, không cần nói cho người khác biết.
”Ánh mắt Nghiêm chưởng quầy lóe lóe, nghĩ đến vừa rồi Tiểu Lam bị sai đi ra ngoài, liền gật đầu không nhiều lời nữa: “Chờ kiếm được nhà ta sẽ thông báo cho thiếu phu nhân.
”***Nàng trở lại Quý gia, cửa hàng đóng cửa, ngẫu nhiên có vài hạt mưa nhỏ bay bay trong không khí.
Xe ngựa dừng lại, Phó Chỉ Toàn còn chưa có xuống xe, mành xe đã bị người bên ngoài vén lên.
“Tẩu tử, ngươi đi ra ngoài chơi cũng không mang theo ta, ta ở nhà nhàm chán muốn chết.
” Quý Mỹ Du miệng lẩm bẩm, nhón chân, cằm tựa ở trên cửa sổ của xe, nhìn Phó Chỉ Toàn không cao hứng.
Phó Chỉ Toàn búng nhẹ một chút vào mũi của nàng “Ta là đi ra ngoài làm chính sự, cũng không phải là đi chơi.
”“Ta mặc kệ, tẩu tử lần sau ngươi nhất định phải mang ta đi.
” Quý Mỹ Du không thuận theo bắt lấy cánh tay của Phó Chỉ Toàn lay lay.
Phó Chỉ Toàn đành phải đáp ứng nàng: “Được rồi, lần sau ta nhất định mang theo ngươi đi, ngươi có thể buông tay ta ra, để cho ta xuống xe ngựa không.
”Quý Mỹ Du vội vàng buông tay của nàng ra, nhưng chờ Phó Chỉ Toàn vừa xuống xe ngựa, nàng lại lập tức chạy tới trước mặt, lôi kéo cánh tay của Phó Chỉ Toàn, nhỏ giọng nói: “Tẩu tử, nhị thẩm lại tới nữa, nương không có biện pháp, bảo ta ở cửa chờ tẩu tử.
”Biểu tình trên mặt của Phó Chỉ Toàn có chút vi diệu.
Theo như lời của Quý Mỹ Du, nhị thẩm là thê tử của nhị đường thúc Quý Văn Minh, con dâu của gia tộc họ Quý.
Quý gia này, một chi tuy không phát đạt, nhưng nhân khẩu vẫn còn tính là thịnh vượng.
Trước kia, khi mọi người còn đều một nghèo hai trắng thì không ai quan tâm, nhưng từ lúc Phó Chỉ Toàn lấy của hồi môn của mình ra mở cửa hàng, cuộc sống của nhà bọn họ dần dần khá lên, tuy so ra vẫn còn kém các