Quý Mỹ Du kinh ngạc liếc mắt nhìn Phó Chỉ Toàn một cái, trước kia chỉ cần nhắc tới nhị thẩm, khuôn mặt của đại tẩu liền sẽ dài ra, hôm nay như thế nào ngược lại lại cười đâu?Tuổi của Quý nhị thẩm cùng Vạn thị cũng không có sai biệt lắm, nhưng bà so với Vạn thị gầy hơn rất nhiều, xương gò má nổi cao, hốc mắt hãm sâu, nhìn tướng mạo liền cho người ta cảm giác không dễ đối phó, không giống Vạn thị thoạt nhìn trông rất phúc hậu, hiền từ.Lời nói của bà phát ra, lại càng tăng cho người ta cảm giác bà rất lợi hại.Nhưng Phó Chỉ Toàn không sợ bà, mỗi lần đều có thể nói cho bà á khẩu không trả lời được, bởi vậy, vừa thấy Phó Chỉ Toàn xuất hiện, mặt của bà đều tái đi, ngữ khí cũng ngượng ngùng: “A Toàn, ngươi không phải đang sinh bệnh sao? Hôm nay gió lớn, như thế nào không ở trong phòng mà nghỉ ngơi cho tốt.”Phó Chỉ Toàn hành lễ với bà và Vạn thị, sau đó đứng ở một bên, cười khanh khách nói: “Đa tạ nhị thẩm quan tâm, A Toàn đã khá hơn nhiều.”Quý nhị thẩm có chút kinh ngạc, nha đầu này hôm nay thái độ như thế nào lại tốt như vậy.Bà liếc liếc mắt một cái nhìn Vạn thị hiền từ phúc hậu, tròng mắt hiện lên một tia khinh thường, vị đường tẩu này của bà, gặp chuyện gì cũng chỉ biết khóc, kết quả mệnh lại cực kỳ tốt.
Lúc Trượng phu còn sống thì được trượng phu sủng, trượng phu mất, lại có nhi tử hiếu thuận, sau khi nhi tử tòng quân, con dâu cưới tiến vào cửa chẳng những hiếu thuận còn biết làm ăn, vạn sự không phải nhọc lòng, cả ngày chỉ ăn chay niệm phật, còn có người hầu hạ, đời sống so với người có trượng phu, có nhi tử tại bên người như bà còn tốt hơn mấy phần.Đều nói cùng là mệnh người sao lại khác xa nhau như vậy ?Tuy rằng hôm nay thái độ của Phó Chỉ Toàn hoà nhã, nhưng Quý nhị thẩm cũng không tiếp tục đề cập đến đề tài vừa rồi nữa, miễn cho sự việc không hoàn thành, còn rước cái bực mình.Phó Chỉ Toàn liếc mắt nhìn một cái là có thể đình chỉ đề tài của Quý nhị thẩm, nhìn bộ dáng của bà ta, tựa hồ là chuẩn bị rút lui có trật tự, như thế này làm sao được.Mắt của nàng vừa chuyển, hướng vào phía Tiểu Lam đứng ở cửa nói: “Cầm rổ tiến vào đi.”Theo sau lại nói với Quý nhị thẩm: “Nhị thẩm tới đúng lúc , hôm nay ta ở cửa hàng vải vóc nhìn thấy hai khối vải, màu sắc và hoa văn đều thực tốt, ta tham rẻ liền mua toàn bộ.
Kết quả mua trở về mới phát hiện, màu sắc này nhà của chúng ta chỉ sợ không ai có thể mặc, nhưng thật ra lại rất thích hợp với Ngôn đệ.
Nhị thẩm nếu không chê, liền nhận lấy đi.”Nói xong, nàng từ trong rổ lấy ra một khối vải màu lam, nhét vào trong tay Quý nhị thẩm.Quý nhị thẩm vuốt miếng vải trong tay nàng, mặt vải dầy, bóng loáng, màu sắc thuần khiết đều đều, vừa thấy chính là hàng thượng đẳng, bất quá nha đầu xảo quyệt này từ khi nào lại có lòng tốt như vậy?Bà hồ nghi mà liếc nhìn Phó Chỉ Toàn một cái.Đối diện với ánh mắt của bà, Phó Chỉ Toàn cong môi cười, hai lúm đồng tiền hiện ra tới, làm khuôn mặt của nàng thực nhu hoà, khiến người khác cảm thấy thật dễ ở chung.Quản nàng có ở chung được hay không, cứ cầm chỗ tốt trước rồi lại nói sau.
Quý nhị thẩm nắm lấy miếng vải, trên mặt đều cười đến nở hoa: “Vẫn là A Toàn nghĩ đến chu đáo, Ngôn đệ của ngươi chuẩn bị đi gặp Khương Vân tiên sinh, đang lo không có quần áo tốt để mặc đi ra ngoài đây, ta trở về liền dùng chỗ vải này làm một thân quần áo mới cho hắn.”Phó Chỉ Toàn mắt hạnh mở to,