Sự trỗi dậy của đế chế đại việt
ngày hôm sau tỉnh dậy,hắn bắt đầu thực hiện những kế hoạch đã được vạch ra của mình . việc đầu tiên là rèn luyện thân thể , không phải bác hồ đã từng nói “có sức khỏe là có tất cả đấy sao ” .thời nào cũng vậy thôi nếu không mạnh mẽ thì chả làm nên được cơm cháo gì , nhất là thằng cha hồng đĩnh này đã bị tửu sắc làm cho cơ thể tàn tạ rồi.
sau khi khởi động hắn liền bắt đầu bằng việc chạy bộ quanh hoàng thành, ôn lại một số bài võ của đặc công. không phải nói phét chứ kiếp trước tuy là sĩ quan tham mưu nhưng võ vẽ hắn không hề kém .đã từng tham gia thi đấu võ thuật cấp quân khu và giành giải nhì toàn quân.
nếu không thì đã chả đánh một trận oanh liệt với đội chiến lang của địch mà vẫn xách nguyên đai nguyên kiện trở về .
sáng chạy bộ , tập võ , trưa bắn súng , ngồi lập kế hoạch tương lai .chiều mát đi dạo quan sát dân tình trong kinh đô huế , chiều tối thì bơi trên sông hương … khụ khụ không phải bơi trên thuyền hoa đâu nhé .
cứ thế liên tục nửa tháng trôi qua, người trong kinh thành như thấy một hiện tượng lạ, “tiểu ma vương hoàn lương rồi”
đấy là cái mà người ta kháo nhau trong các quán trà, tửu lâu,trong những cuộc vui trên thuyền hoa, trở thành đề tài bàn tán nóng hổi của dư luận kinh thành. một ma đầu hống hách ngang ngược bỗng nhiên đổi tính. thậm trí tin này còn vang đến tận hoàng thành rồi truyền vào cung rồi đến tai vua tự đức, khiến cho hắn bị truyền vào cung nghe vua hỏi chuyện.
mọi người ngạc nhiên cũng phải. vị nhị thập tam hoàng tử này là người có cái danh tiếng vang nhất trong lịch sử hơn trăm năm dưới triều nhà nguyễn về độ quậy phá. đầu tiên hắn có bố là vua, kế đến lại có anh trai là vua. thiệu trị lại là một vị vua nhân từ, tự đức thì lại nhân đức, lại được mẹ chiều hư,chứ là con của gia long , minh mạng mà hống hách như vậy chắc lại không được tặng một vé ra đảo miễn phí đâu .mà rồi các vị hoàng tử đời sau này ,khi mà lúc đó nước mất nhà tan mấy ai còn suốt ngày ăn chơi quậy phá được .
hôm nay đang làm vài phát thương "súng hỏa mai" thì được truyền,vua gọi vào cung. treo cái khẩu súng mà đời sau chỉ thấy trong bảo tàng lên tường. hồng đĩnh thay quần áo chuẩn bị vào cung hầu vua, trên đường đi hắn hắn vắt óc suy nghĩ làm sao để tự đức cho phép hắn được tham gia quân đội rồi vào nam đánh giặc.
phải nói riêng thời nhà nguyễn hoàng tử, công chúa hoàng thân quốc thích nhiều như lông trâu .như vua minh mạng có hơn trăm người con , các vua rồi thì các hoàng tủ công chúa lập gia đình thế là có một bộ phận người trở thành hoàng thân quốc thích .
đi trong kinh thành vơ đại một quán trà tửu lâu hay phường dệt xưởng muối đều có nghe nói đó là sản nghiệp của cụ này cụ kia người nhà hoàng tử xx hay công chúa yy hoặc có thể là có chỗ dựa của vị gì gì đó giữ chức to trong chiều đình. chẳng nói đâu xa như chính hắn tài sản đứng tên nhị thập tam hoàng tử cũng có đến mấy trăm mẫu ruộng tốt cổ phần trong hơn chục ruộng muối ở hà tĩnh.
điều đó nói lên là:
để an lòng những người mang trong mình dòng máu hoàng thân quốc thích này triều đình đã hậu đãi như thế nào.
vinh hoa phú quý là không thiếu nhưng mà hễ đưa tay động chạm đến quyền lực là chặt ngay, sau này những vụ tranh quyền đổi vua đều là bàn tay của các quan đại thần trong triều chứ có rất ít người chủ động lôi kéo tranh giành
nghĩ đến đây hắn lại cười khổ. khéo khi một người bình thường xin gia nhập quân đội đi chống giặc ngoại xâm còn có tám thành được nhận chứ hắn thì có lẽ chả đến một thành.
đang miên man thì cái giọng the thé của tên thái giám vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn báo hiệu đã đến điện càn thành"điện này còn có tên khác là điện trung hòa đây là nơi tư cung của các vua triều nguyễn".
kiểu này là tự đức muốn tâm sự riêng với hắn rồi đây.
nhưng như vậy lại khiến hắn hơi lo lắng,sợ bị lộ.tuy có một phần kí ức của hồng đĩnh nhưng các bác thông cảm mới xuyên việt như vậy hãn còn chưa có nhiều kinh nghiệm nếu có được vài lần xuyên sẽ quen hơn hí hí.
lúc này có thái giám ra thông báo nhị thập tam hoàng tử có thể vào. sau đó thư phòng được mở ra. tự đức yên lặng uy nghiêm ngồi đó. nhưng vẻ mặt ông ta vẫn không bớt đi được vẻ hiền từ.
đúng rồi mình việc gì phải lo chứ dù, bây giờ mình đang trong thân thể hồng đĩnh cơ mà,chỉ cần nói ít , nghe nhiều chắc chắn sẽ chả thể lộ được.
gặp tự đức hắn làm một động tác giống như trong phim truyền hình hay làm,cung kính mà lễ :
-hoàng huynh vạn an.
tự đức ngắm nhìn hồng đĩnh. gương mặt ngoài hiền từ thì cũng không có bao nhiêu biểu lộ. trầm ngâm một lát bỗng tự đức nhẹ nhàng nói.
-đệ gần đây thay đổi nhiều quá.
nói có một câu mà hồng đĩnh sợ xanh cả mặt tưởng lộ ra sơ hở gì rồi.
hắn cuống cuồng giải thích:
-đâu có đâu hoàng huynh,
-đệ vẫn vậy mà
chẳng qua…. chẳng qua trong thời gian dưỡng bệnh đệ bỗng nghĩ ra những điều mà trước đây mình vô tâm không nghĩ tới
- suốt ngày tửu sắc, ăn rồi đi quấy phá để cho hoàng huynh và mẫu thân phải lo lắng nhiều cho đệ.
-lần này đệ biết đệ sai rồi mong hoàng huynh trách phạt.
tự đức sắc mặt giãn ra lộ chút tươi cười nhẹ nhàng nói.
-đệ nên chăm chỉ học tập bớt chơi bời .bây giờ quốc gia đang trong thời kì nguy nan ,
- phía bắc có bè lũ lê duy phụng làm loạn ,tuy có cha con trần quang cán kiềm chế nhưng họ thế nhỏ lực mỏng , giặc vẫn làm càn khắp nơi.
-phía nam có giặc pháp xâm lược, giặc có tàu to súng lớn vũ khí hiện đại.
-may mà có tướng phương chống đỡ,xây đại đồn kì hòa ,khiến quân địch không còn có thể hung hăng ,khổ nỗi mấy năm nay chiến tranh liên miên ngân khố đã cạn tới đáy.
nói rồi thở dài, trên khuôn mặt mới ngoài ba mươi hiện rõ lên vẻ mỏi mệt.
ở tuổi này thời hiện đại đang là thời điểm người đàn ông hứng trí bừng bừng start up khởi nghiệp .mà tự đức thì lại đang ngày ngày phải lo toan cho cơ nghiệp của một quốc gia mà hiện tại đang đứng trước trăm ngàn nguy cơ.
trong lời nói của tự đức hắn thấy có nhắc đến cha con vị tướng họ trần đang chống đỡ bắc hà. mà hắn thì vắt óc vẫn không nhớ ra trong lịch sử cuối thời nguyễn có danh tướng nào họ trần, thôi kệ khó quá bỏ qua.
hắn sắp xếp lại câu từ đã chuẩn bị trước bắt đầu tâu:
-hoàng huynh theo ngu kiến của đệ. chiến lược mà tướng phương áp dụng đánh