Ở Vạn Ninh hiện giờ đang có những bước tiến phát triển vô cùng khủng bố.
Thậm chí nếu có người nào đó đến đây từ nửa năm trước giờ quay trở lại rất có thể sẽ ngạc nhiên lớn.
Làm giàu từ giao thương, buôn bán và heroin khiến cho thế lực cha con họ Trần phát triển thần tốc.
Tất nhiên nếu Hồng Đĩnh biết thì cũng chỉ xì mũi coi thường, buôn bán “ Phấn” mà không giàu thì còn làm gì giàu hơn nữa cơ chứ.
Có tiền, Quang Diêu tập trung vào phát triển kinh tế, ổn định đời sống nhân dân, và xây dựng quân đội, lấy được những thành quả vô cùng đáng nể.
Thời gian trước khi tên thương nhân Robert đối tác làm ăn của Diêu thiếu đi Thăm thú Vạn Ninh cũng phải kinh ngạc vô cùng, quan hệ giữa giai câp thống trị và giai cấp bị trị, giữa kẻ bóc lột và người bị bóc lột không bao giờ tốt đẹp cả.
Không ngờ nơi này vị Kenny tiên sinh được chào đón như tổng thống vậy.
Diêu thiếu chỉ biết cười dài giải thích “ Tại ta quá đẹp trai thôi”.
Câu nói hài hước làm cho Robert méo cả miệng không biết nói gì.
Hai ngày tiền đã cập bến Vạn Ninh, Robert rất ấn tượng trước khả năng huy động vốn của Trần gia và càng tràn ngập hi vọng trong cuộc làm ăn này.
Vốn dĩ Robert cố gắng lôi kéo Diêu thiếu đi Châu Âu cùng hắn vì Robert sợ hãi mua không đúng chủng loại máy móc cần thiết nhưng Diêu thiếu cười dài.
Không cần thiêt, chỉ cần bắt cóc một tên hóa học gia đến là được.
Chất chúng ta cần điều chế không khó, chỉ cần hắn đến làm mẫu một lần là được, sau đó thì giết thôi.
Robert trợn mắt há mồm khinh ngạc, nhưng hắn cũng hiểu mối làm ăn tính bằng triệu đô này thì tuyệt mật là chuyện cần thiết thât.
“Bùi ngùi” chia tay nhau Robert vận chuyển mười vạn lạng bạc lên con thuyền K&R Cop và thực hiện sứ mệnh lênh đênh mua sắm đồ.
Diêu thiếu không di theo vì hắn còn phải chuẩn bị cho chiến tranh.
Lúc này đây súng ống đạn dược đã đầy đủ chính là lúc rèn luyện cho binh sĩ.
Nói một câu xanh cho vuông tân binh mà đi quần nhau với quân Pháp là chết, phải để quân va chạm cùng các đối thủ không mạnh, để cho họ tích lũy khinh nghiệm thì mới thành quân đoàn bách chiến bách thắng.
Lúc này đây, hai tên sĩ quan Mĩ mà Diêu Thiếu thuê về huấn luyện quân đội, đang trợn mắt há mồm nhìn binh sĩ Đại Nam luyện tập.
Họ đang nhìn thấy gì đây, họ đang thấy một chi quân đội hoàn toàn hiện đại luyện tập.
Cách luyện tập của họ có đôi nét còn hiện đại hơn cả phương Tây và Mỹ khiến họ không thể không tò mò đánh giá và hỏi han chủ nhân của phương pháp Diêu tướng quân.
Sĩ quan mỹ tò mò về chuyện di chuyển các kiểu chướng ngại vật, di chuyển kiểu bò, v.v… đây là những thứ họ không được học trong trường quân sự.
Diêu thiếu giải thích, theo hướng phát triển của súng đạn và pháo thì tất nhiên sau này không cần đứng hay ngồi mà lên đạn.
Vậy ra bò lại là phương án di chuyển thích hợp trong chiến trường.
Còn chạy vượt chướng ngại vật thì đơn giản hơi, với vũ khí mới sát thương hàng loạt mà bố trí cả đám người dàn hàng tiến lên là chết cả.
Vậy nên chiến tranh chia làm ba địa hình chiến đâu,một là nội thành.
Hai là ngoại ô đào hào đào công sự.
Ba là trong rừng cây.
Mà cả ba loại đia hình này hết sức phức tạp khi di chuyển nên cần học cách di chuyển tránh đạn.
Hai viên sĩ quan lúc này mới quay ra hỏi Diêu thiếu: “ ngươi hót hay như khiếu vậy ngươi mời ta đến đây làm gì”.
Câu trả lời của Diêu thiếu là.
“ Sĩ quan bộ binh giúp luyện bắn, sĩ quan hải quân giúp đội hình và các phương án tấn công trên biển.
Ngoài ra phương pháp định vị vẽ hải đồ khi đi biển rất quan trọng.
Diêu thiếu cần giáo cái này”.
Đương nhiên đây là suy nghĩ của Diêu thiếu với tư tưởng chủ quan của dân xuyên việt, bộ chiến thuật huấn luyện này gặp Hồng Đĩnh thì chắc Hồng Đĩnh cười đến chết mất, với tư cách của một sĩ quan quân sự số má, Hồng Đĩnh cười vào cái mớ lí luận này.
Đầu tiên bất kể súng hay pháo của thời đại này, thậm chí là đến cuối thế kỉ 19 thì cũng không thay đổi nhiều lắm, súng máy hay lựu pháo còn chưa phải đạt mức độ thành thục, chưa đủ khả năng tạo thành cơn lốc mưa đạn ngăn cản ý chí binh sĩ xung phong.
Súng bộ binh thì vẫn là loại nạp đạn đầu nòng, bất kể là tốc độ bắn hay là độ chính xác vẫn chưa đủ để làm ra điểm đột tiến trên cục bộ chiến trường.
Mà dù là bắn đạn nạp hậu, hoặc súng tiểu liên gặp chiến thuật xung phong và đánh du kích hợp lí vẫn bị ăn hành cho ngập mồm, điều ấy quân Mĩ ở chiến tranh Triều Tiên là khắc sâu ấn tượng nhất.
Hồng Đĩnh không có khả năng cải tạo được vũ khí của thời đại, vì quá tốn kém, và hắn cũng không có khả năng kiếm tiền tài tình như Diêu Thiếu, nên hắn đổi sang cải tạo tư tưởng chiến lược, chiến thuật cục bộ cho mỗi chiến dịch.
Bằng cách đào tạo hệ thống sĩ quan tài năng giàu kinh nghiệm, gan dạ trung thành, nắm giữ tư tưởng phương châm chiến thuật.
Sẵn sàng dùng mọi phương thức để hiện thực hóa ý đồ chiến lược của Hồng Đĩnh.
Ngoài ra Hồng Đĩnh còn ra sức bồi dưỡng tư tưởng chính trị cho binh lính, để mỗi người lính biết mình chiến đầu vì lí tưởng gì, hy sinh vì ai.
Tất cả những điều đó đã đưa sức mạnh của quân đội Miền nam Việt Nam tăng lên rất nhiều cấp độ, cho dù có phải đối mặt với địch quân có ưu thế và sức mạnh vượt trội hơn mình nhiều lần.
Bởi vậy khi sau này chiến tranh Nam – Bắc nổ ra, các chuyên gia quân sự có nhận xét rằng:
Ở quy mô cấp đại đội, trăm người giao chiến, hầu hết các đơn vị binh lính của quân đội Miền Nam Việt Nam đều đánh không lại quân đội Bắc Việt.
-Ở cấp trung đoàn, tức ngàn người giao chiến, 2 quân sẽ đánh ngang tay bất kể là quân miền Bắc có ưu thế về vũ khí như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể thắng nổi ý chí của quân đội Miền Nam.
-Thế nhưng ở cấp Sư đoàn, vạn người giao tranh, bằng chiến thuật tấn công, thọc sâu ,bao vậy, đột kích.
Quân đội Bắc Việt chỉ có thể bị quân Miền Nam xoay như chong chóng, và rồi tuy rằng có thể có những chiến thắng nhỏ cục bộ, nhưng thất bại toàn cục là không thể tránh khỏi.
Điều này thể hiện ở ưu thế về tố chất, tinh thần binh sĩ và chất lượng của sĩ quan chỉ huy.
Quân đội Miền Bắc tập trung xây dựng đội quân quý về độ tinh nhuệ và hiện đại, sĩ quan chỉ huy tài giỏi nhất có khả năng chỉ đạo bất quá vài ngàn người, nhiều hơn nữa liền lúng túng, hoạt động quá dựa vào cấp trên ra mệnh lệnh.
Điều này cũng là do đội quân này thành lập chưa lâu, chưa có đủ thời gian để bồi dưỡng ra thế hệ sĩ quan quân sự hợp cách, cũng như tìm được những thiên tài quân sự.
Ngược lại quân đội miền Nam với tư tưởng chiến tranh tổng lực, chiến tranh nhân dân, và chiến thuật biển người tinh túy, sĩ quan hở ra là điều động ngàn người hay vạn người, trong mỗi đội quân lại được phân công hợp lí cho từng nhiệm vụ tác chiến để phù hợp với ý đồ chiến thuật, vì vậy mặc dù vũ khí không chiếm ưu thế nhưng sức mạnh lại vô cùng mạnh.
Có người còn cười nói trêu rằng, sĩ quan cấp đại đội của Miền Nam tài năng vượt quá cấp trung đoàn ở miền Bắc.
Đương nhiên với các chuyên gia quân sự và chính trị gia các nước thì quân đội của quốc gia nhỏ bé này nếu như thống nhất tổng hợp lại sẽ xếp hàng mạnh nhất Châu Á, mạnh hơn Nhật Bản và Xiêm La cộng lại, thế nhưng quốc gia này có vẻ thích đánh nội chiến hơn, chia rẽ thành 3 bộ phận đánh lẫn nhau, và Anh Pháp đều vô cùng mừng rỡ mong muốn điều đó, cho nên ra sức viện trợ cho cả 3 thế lực hy vọng bọn họ đánh nhau lâu một chút, ác liệt một chút.
Đừng có uy hiếp đến con đường phát tài ở Viễn Đông của họ.
Đương nhiên những thứ này để sau này