Tịch Vũ Đồng chỉ biết năm sau bệ hạ tứ hôn, không nghĩ tới đương kim bệ hạ bây giờ liền có tâm tư đem nàng gả cho Phượng Vũ Dịch, tâm tình trầm trọng trở lại viện tử.
"Tiểu thư, lão gia nói cái gì để ngươi không vui hả?" Tiểu Đào thấy nàng rầu rĩ không vui, hỏi, "Có phải là bị lão gia nói sự tình trong cửa hàng không?"
Tịch Vũ Đồng lắc đầu: "Không phải chuyện này."
Nàng cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Phượng Vũ Dịch nằm mơ, thấy sự việc một đời trước của hai người, lúc trước nàng đã có suy đoán, bây giờ đã chứng minh được tất thảy, tuy kinh ngạc nhưng cũng có thể tiếp thu.
Dù sao Phượng Vũ Dịch biết sự tình một đời trước thì lại làm sao, từ thời điểm nàng sống lại một lần, hết thảy đều không còn giống nữa.
Chỉ là bệ hạ muốn đem nàng gả cho Phượng Vũ Dịch hoặc Phượng Vũ Kỳ, đây quả thật là một vấn đề.
Nàng không nghĩ ra biện pháp, liền hỏi Tiểu Đào: "Tiểu Đào, ngươi nói bệ hạ muốn ta gả cho Dịch Vương gia, hoặc là Nhị hoàng tử, ta có thể làm gì để thay đổi chủ ý của hắn đây?"
"Bệ hạ muốn gả tiểu thư cho Dịch Vương gia?" Tiểu Đào kinh ngạc che miệng lại, "Chuyện này không phải rất tốt sao?"
"Ta đều không muốn gả." Tịch Vũ Đồng xua tay, "Ngươi trực tiếp nói mình có biện pháp nào hay không là được rồi."
Tiểu Đào suy tư một chút, mới thăm dò tính ra một cái kiến nghị: "Không bằng tiểu thư tìm người đó để gả đi? Miễn là tiểu thư xuất giá, bệ hạ dù muốn tác hợp các ngươi như thế nào đi nữa cũng không thể."
Tịch Vũ Đồng liếc nàng một cái: "Nếu như đơn giản như vậy, ta còn muốn hỏi ngươi làm gì? Quên đi, nói vậy ngươi cũng không nghĩ ra được gì.
Đúng rồi, Tiểu Hòa đâu? Nàng luôn luôn có nhiều chủ ý, ta hỏi nàng một chút dù sao cũng tốt hơn ngươi."
Tiểu Đào có chút oan ức, nhưng vẫn là thành thật trả lời nói: "Tiểu thư đã quên Tiểu Hòa còn ở cửa hàng xử lý sự vụ?"
Tịch Vũ Đồng vẫn lo suy nghĩ đến sự tình bên bệ hạ, đúng là đã quên chuyện này, nhất thời phẫn nộ.
"Tiểu thư, ngài định cứ để Tiểu Hòa xử lý sự tình của cửa hàng sao?" Tiểu Đào do dự một chút, vẫn là nói ra, "Nửa tháng này, Tiểu Hòa một bên chuẩn bị sự tình cửa hàng, lại đến xem tiến độ đồ sứ bên kia, chạy đi chạy lại, còn phải chiếu cố tiểu thư ngươi, mỗi ngày trở về đều là mệt mỏi ngã đầu xuống liền ngủ, về lâu dài, thân thể sẽ không chịu nổi."
Tịch Vũ Đồng cau mày: "Ta cũng biết Tiểu Hòa mệt mỏi, nhưng bây giờ người mà ta có thể tín nhiệm cũng không nhiều." Nói tới việc này, nàng giơ tay đâm đâm mi tâm Tiểu Đào, "Ngươi nói còn không thấy ngại, nếu ngươi được bằng nửa phần Tiểu Hòa, liền có thể chia sẻ một chút."
Nàng cũng không có ý để Tiểu Hòa tiếp tục chăm sóc cửa hàng, dù sao nguyên tác vốn là muốn đem Tiểu Hòa bồi dưỡng thành người ở bên chăm sóc.
Chỉ là không có người đủ để tin tưởng nên nàng cũng chỉ có thể trước hết để cho Tiểu Hòa quản lý.
Tiểu Đào xoa mi tâm, đột nhiên nhớ tới cái gì, sáng mắt lên, hết sức cao hứng nhìn về phía nàng: "Đúng rồi, tiểu thư nếu là tìm người, nô tỳ đúng là có một kiến nghị tốt."
Tịch Vũ Đồng nhấc mâu nhìn nàng: "Sẽ không phải là chuyện gả cho thương nhân gì gì chứ?".
"Tiểu thư, nô tỳ là người như vậy sao? Tiểu thư thân thể thiên kim, phải gả đi thì tối thiểu người kia cũng phải là hoàng thân quốc thích." Tiểu Đào giậm chân, "Tiểu thư, ngươi có thể để cho nô tỳ nói không đây?".
Tịch Vũ Đồng chỉ là trêu chọc nàng, thấy nàng tức rồi, thu lại nụ cười trên mặt: "Ngươi nói đi."
"Tiểu thư trước đây tại thi hội không phải cứu Liễu Nhị cô nương một mạng sao?" Tiểu Đào nhỏ giọng, "Liễu Nhị tiểu thư chính là người nhà họ Liễu, như thế nào thì cũng phải hiểu chút thuật kinh doanh gì chứ, đúng không? Tiểu thư cứu nàng một mạng, điểm ấy bận bịu làm sao cũng phải giúp một chút, coi như không giúp, cũng có thể giới thiệu cho tiểu thư mấy người thích hợp."
Tịch Vũ Đồng tỉ mỉ nghĩ lại, cũng đúng là một biện pháp.
Nhưng cũng không biết Liễu Thanh Dao có năng lực này hay không, lại có nguyện ý giúp nàng hay không? Dù sao Liễu Thanh Dao kia, tuy là thứ xuất, nhưng cũng là tiểu thư được nuông chiều từ bé, chưa chắc sẽ nguyện ý làm những chuyện này.
"Việc này để ta suy nghĩ thêm." Tịch Vũ Đồng xem sắc trời đã tối, chỉ có thể kiềm chế lại xung động, chờ ngày mai sẽ đi qua tìm Liễu Thanh Dao.
Chỉ là không chờ nàng tới cửa, ngày kế Liễu Thanh Dao liền chính mình tìm đến.
"Tịch tiểu thư, đột nhiên tới quấy rầy, thật là xấu hổ."
Liễu Thanh Dao hôm nay mặc vào thân nộn xiêm y màu vàng, sấn đến trương mặt con nít càng thêm có sức sống, chỉ là Tịch Vũ Đồng chú ý tới đối phương hôm nay bôi lên phấn dầy chút, như là muốn che giấu cái gì.
"Không cần khách khí." Nàng đáy lòng hiếu kỳ, cũng không hỏi ra, chưa nói thẳng ra thỉnh cầu mà là hỏi, "Liễu tiểu thư hôm nay tìm ta là có chuyện gì?"
"Thực không dám giấu giếm, Thanh Dao hôm nay quả thật có yêu cầu một chuyện." Liễu Thanh Dao đứng dậy, rời đi ghế, sau đó đi tới bên cạnh quỳ xuống, lúc Tịch Vũ Đồng còn chưa phản ứng lại liền tầng tầng dập đầu một hồi đầu, "Kính xin Tịch tiểu thư cứu mạng."
Tịch Vũ