Chương 95
Kỷ Thư Kỳ nhận lấy máy tính bảng do trợ lý đưa qua, trong lòng mơ hồ nổi lên sự bất an, nhưng cô ta vẫn bấm vào hot search trên Weibo.
Kỷ Thư Kỳ tiếp nhận trợ lý đưa qua cứng nhắc, ẩn ẩn có chút bất an nổi lên trong lòng, nhưng là nàng vẫn là click mở Weibo hot search.
Thời điểm cô ta nhìn thấy trang chủ cảu hot search.
Trong nháy mắt đó gương mặt của Kỷ Thư Kỳ tái nhợt, trắng bệch đến đáng sợ, cả người không còn chút sức lực, bước chân nhất thời không vững, loạng choạng vài bước, may mà trợ trợ lý bên cạnh nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô ta, bằng không cô ta đã té ngã trên mặt đất.
“Thư Kỳ tỷ, chị không sao chứ?” Trợ lý lo lắng hỏi cô ta.
Nhưng bây giờ Kỷ Thư Kỳ hoàn toàn không nghe thấy giọng nói của trợ lý, trong đầu cô ta lúc này như có bức tường ngăn cách tất cả mọi âm thanh, trong mắt trong đầu hiện tại chỉ còn lại hot search đứng đầu trang kia.
# Nữ mình tinh họ J lấy thân thể của mình để đối lấy vai diễn
Hot search cũng không tiết lộ tên tuổi của sao nữ họ J. Rốt cuộc, làng giải trí rộng lớn như vậy, có rất nhiều sao nữ họ J. Ai biết được ai là ai?
Nhưng vẫn còn một đoạn video.
Đoạn video được quay ở khoảng cách khá xa, nhưng vẫn không khó để làm cho người ta không nhận ra nữ chính trong đoạn video này là ai.
Mà Kỷ Thi Kỳ đối nữ nhân vật chính trong video không những không xa lạ, hơn nữa còn rất quen thuộc.
Bởi vì nữ chính trong video này chính là cô ta.
Hai mắt Kỷ Thư Kỳ đỏ lên, móng tay gắt gao bấm chặt vào lòng bàn tay.
Cho dù việc này bị chụp lại thì thế nào chứ?
Cô ta cùng Triệu Thụy Sĩ nam chưa cưới nữ chưa gả, cho dù có quan hệ thì cũng là nam nữ yêu nhau, cũng chẳng có là gì, chỉ cần cô ta nói vơi Triệu Thụy Sĩ một tiếng, một mực chắc chắn hai người bọn họ là người yêu, thì việc quy tắc ngầm này tự nhiên không tồn tại.
Nghĩ đến đây, trên gương mặt tái nhợt của Kỷ Thư Kỳ hiện lên một chút huyết sắc, nhưng mà một chút sắc hồng này cũng không kéo dài được bao lâu.
Một hot search nữa lại xuất hiện.
# Lịch sử trò chuyện của Kỷ Thư Kỳ
Lịch sử trò chuyện được công bố trên Weibo không phải của cô và Triệu Thụy Sĩ.
Ngoài Triệu Thụy Sĩ, cô còn có những … kim chủ khác nữa…
Trong nháy mắt Kỷ Thư Kỳ như bị dội một chậu nước lạnh từ đầu xuống chân, cả người lạnh vô cùng.
Vốn dĩ cô ta muốn cầu xin Triệu Thụy Sĩ giúp đỡ cô ta qua một cửa này, nhưng hiện tại hot search đã làm bại lộ hết tất cả, cô ta làm sao dám đến tìm anh ta?
Ngay sau khi hai Weibo này vừa xuất hiện, thì Weibo của cô ta nhanh chóng thất thủ.
Với đủ loại bình luận dơ bẩn, gương mặt vốn nhợt nhạt của Kỷ Thư Kỳ bỗng chốc đỏ bừng lên.
Cũng đồng dạng là chửi bới, kêu gào, nhưng nó không phát sinh ở trên người mình, thì bản thân vĩnh viễn không bảo giờ cảm nhận được.
Khi những lời lẽ bẩn thỉu như vậy xuất hiện trên Weibo của Bạc Kha Nhiễm, trong lòng cô ta cảm thấy rất sung sướng.
Nhưng mà, hiện giờ chính cô ta lại ở trong hoàn cảnh này.
Cảm giác cũng đã là khác nhau như trời với đất.
Lượt tìm kiếm của cô ta tăng lên, nhưng lượt tìm kiếm của Bạc Kha Nhiễm cũng không giảm xuống như cô ta nghĩ.
Weibo càng them chướn khí mũ mịt, dơ bẩn bất kham.
Kỷ Thư Kỳ và Bạc Kha Nhiễm chiếm ba vị trí đầu trên Weibo, nhưng mức độ nổi tiếng của cô ta còn cao mức độ nổi tiếng của Bạc Kha Nhiễm.
Hai hot search của cô ta thì chiếm hai vị trí đầu, còn Bạc Kha Nhiễm chỉ đứng ở vị trí thứ ba!
“A!”
KỶ Thư Kỳ hung hang ném chiếc máy tính bảng ra ngoài, ngày thường nhìn vào con người thì rất ôn hòa nhưng bây giờ lại có chút ghê người.
Trợ lý nhìn Kỷ Thư Kỳ đang tức điên lên, cũng không dám đi qua khuyên can, vì sợ lửa giận sẽ đốt lên người mình.
Làm sao mà độ nổi tiếng của cô ta có thể hơn Bạc Kha Nhiễm được?
Làm sao có thể chứ, phải là của Bạc Kha Nhiễm mới đúng chứ!
Căn bản là không hợp lý!
Hai bài đăng trên Weibo của cô ta giống như là có người đang thao túng.
Thao túng……
Kỷ Thư Kỳ dường như đã nghĩ ra điều gì đó.
Thời điểm xả ra những sự việc trong mấy ngày này quá mức trùng hợp.
Đầu tiên, đại ngôn giữa cô ta với Tập đoàn Trừng Hân thất bại, sau đó cô ta biết rằng người mới nhận đại ngôn cho Trừng Hân chính là Lục Hi Hòa.
Kỷ Thư Kỳ cũng biết, trước khi Trừng Hân đến mời cô ta để hợp tác thì đã từng mời Lục Hi Hòa, nhưng bị Lục Hi Hòa từ chối, cho nên cô ta mới được Trừng Hân chọn, nhưng vừa mới nói chuyện với Trừng Hân, thì không biết Lục Hi Hòa ở đâu nhảy ra không một tiếng động đoạt lại đại ngôn.
Cô tự thấy bản thân mình cũng không có trêu chọc gì đến Lục Hi Hòa, cô ta cũng không biết vì sao Lục Hi Hòa lại dùng cách này để đối phó với cô ta, cô ấy rõ rang đã biết cô ta sắp kí hợp đồng với Trừng Hân.
Tiếp theo là Thái Cầm rời đi.
Dù thế nào đi chăng nữa Thái Cầm cũng đã theo cô ta ba năm, người khác không hiểu cô ấy không có nghĩa là cô ta không hiểu, cô ta biết bản thân đã làm rất nhiều chuyện khiến cho Thái Cầm thương tâm, nhưng cô ấy sẽ không bỏ mặc cô ta trong thời điểm khó khăn lúc này.
Tiếp theo nữa là sự hợp tác của cô ta với các công ty khác.
Một số đã kí hợp đồng, thậm chí một số còn đâu tư vào việc quay phim.
Nhưng đồng thời, tất cả đều đề nghị chấm dứt hợp đồng với cô ta.
Nếu như một hoặc hai cái, cô ta còn có thể hiểu được.
Nhưng đằng này, tất cả đều đồng loạt chấm dứt hợp đồng với cô ta.
Tiếp đến nữa là hot search trên Weibo.
Theo đó chuyện cô ta quy tắc ngầm cũng bị phanh phui, hơn nữa không chỉ là một kim chủ, thậm chí lịch sử trò chuyện cũng bị khui ra.
Mấy ngày hôm nay từng chuyện nối tiếp xảy ra
Sau khi suy nghĩ kĩ càng, trong lòng cẩn thận xâu chuỗi những việc lại.
Tất cả mọi thứ đều có liên quan đến nhau.
Cô ta chưa từng đắc tội với Lục Hi Hòa, nhưng lại đắc
“Kha nhiễm tỷ, cuộc gọi này chắc chắn là của Kỷ Thư Kỳ, chị không nhận sao?” A Miên đứng bên cạnh hỏi cô.
Bạc Kha Nhiễm nhìn thoáng qua chính mình trong gương, khuôn mặt không biểu tình cúi xuống nhìn vào di động.
“Nhận, nhưng không phải hiện tại.”
A Miên nhăn nhăn mày, không hiểu ý cô.
Không phải bây giờ, vậy chị ấy để đến khi nào thì nhận?
Thẳng đến khi cuộc gọi tự động kết thúc Bạc Kha Nhiễm cũng không có ý định bắt máy.
Nhưng điện thoại vừa mới kết thúc, bên kia lại tiếp tục gọi lại.
Bạc Kha Nhiễm liếc thấy số điện thoại giống hệt nhau.
Thật đúng là bám riết không tha.
Cứ như vậy, điện thoại kết thúc rồi lại vang lên, lúc này Bạc Kha Nhiễm mới nhận điện thoại.
Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói tức giận của Kỷ Thư Kỳ vang lên ở đầu dây bên kia.
“Cô biết tất cả mọi thử, phải không?”
Nếu cô ta đã vào thẳng vấn đề như vậy, Bạc Kha Nhiễm cũng không có ý định giấu giếm.
“Ừm.”
“Vậy là tất cả những thứ mà tôi phải chịu bây giờ là do cô làm. Cô đang trả thù tôi sao?”
Bạc Kha Nhiễm lạnh lùng nhếch miệng.
“Cô cũng không nên ngậm máu phun người, tôi thừa nhận, những gì cô đang chịu, cũng có một phần của tôi, nhưng mà tôi chỉ là gậy ông đập lưng ông thôi, những chuyện khác không liên quan gì đến tôi.”
A Miên rõ ràng cảm giác được không khí chung quanh đột nhiên giảm xuống mấy độ.
Lần đầu tiên cô biết, thì ra một người cho dù tốt tính đến đâu một khi tức giận cũng trở nên rất đáng sợ.
Không cần quá cuồng loạn, thậm chí trên mặt đều không thấy biểu tình tức giận, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.
“Cô có ý gì?”
“Chính là ý trên mặt chữ.” Bạc Kha Nhiễm nhàn nhạt nói.
Những chuyện mấy ngày nay cô ta trải qua, quả thật rất chuyện trong số đó không phải do cô làm.
Ví dụ như hợp tác thất bại giữa Kỷ Thư Kỳ và Tập đoàn Trừng Hân.
Đáng lẽ cô ta phải đi tìm Lục Hi Hòa.
Cô nghĩ đến cuộc điện thoại mà Lục Hi Hòa gọi cho cô ngày hôm qua, cô còn chưa ra tay mà cô ấy đã bắt đầu quạt gió thêm củi.
Nhưng cô không ngăn cản cô ấy.
Tại sao cô phải ngăn cản?
Dựa vào cái gì?
Kỷ Thư Kỳ đã có gan trêu chọc vào cô, thì cô ta cũng phải có lá gan để gánh những hậu quả do bản thân cô ta gây ra.
Bản thân cô là người không muốn so đo hơn thua với người khác, nhưng điều đó không có nghĩa cô là một người dễ bắt nạt.
Cô sinh ra ở Bạc gia.
Nếu đã là người Bạc gia, sao có thể để cho người khác ức hiếp.
Hơn nữa, cô ta dám kéo cả gia đình cô xuống nước
Tất cả những gì cô làm chẳng qua là trả lại đầy đủ những gì mà Kỷ Thư Kỳ đã gây ra cho cô mà thôi.
Kỷ Thư Kỳ tạt cho cô một thau nước bẩn, cô ta cho rằng cô là cục đá muốn đánh sao đánh.
Nhưng tất cả những chuyện này không phải là do cô ta tự mình gây ra hay sao?
Cho nên xét đến cùng, đều là cô ta gieo gió gặt bão.
“Bạc Kha Nhiễm, cô cho rằng cô có bao nhiêu ghê gớm, cô cho rằng bản thân mình có một kim chủ làm quan lớn là ghê gớm lắm sao, tôi lại không được như vậy, ít nhất tôi cũng không làm tiểu tam!” Kỷ Thi Kỳ nghiến răng nghiến lợi mà mắng.
Bạc Kha Nhiễm khẽ cười một tiếng, nhưng sự lạnh lùng trong mắt cô ngày càng sâu hơn.
Đã đến nước này, mà cô ta còn dám đề cập chuyện này với cô?
“Cho nên, cô cảm thấy rất tự hào, phải không?” Cô mỉa mai.
“Mặc kệ như thế nào, cô so với tôi cũng không cao quý hơn, tôi dơ bẩn, cô cũng dơ bẩn như vậy……”
“Không có người nói cho cô sao, người dơ bẩn thì cho dù nhìn người khác trong mắt cũng chỉ có dơ bẩn?”
“Còn có, cô chưa có điều tra tôi cho rõ ràng, mà dám chỉnh tôi như vậy, chỉ sợ cô không biết từ sợ hãi viết như thế nào rồi?”
“Cô cho rằng chuyện này cứ như vậy là xong rồi sao?”
“Còn chưa xong đâu.”