Tề Duyệt chờ Thẩm Thu Hoa xem tư liệu xong, hỏi: "Chị Thu Hoa, chị thật sự muốn động thủ sao? Thật ra hiện tại ông ta đã không còn gây khó dễ cho chị nữa."
Thẩm Thu Hoa đặt tay lên cửa, nhìn thời tiết bên ngoài: "Vẫn là câu hỏi trước, em nắm chặt được bao nhiêu phần?"
"Bên em không thành vấn đề." Tề Duyệt chắc chắn nói.
"Tiểu Duyệt, con người của chị không thích phiền toái. Lần trước cùng lắm chỉ đắc tội với một thương nhân mà chị đã bị phong sát đến mức này. Nếu lần sau chị lại đắc tội với thương nhân khác, có phải sẽ tiếp tục bị phong sát không? Chị không chịu nổi việc bị uy hiếp như vậy. Chỉ cần có cơ hội, chị sẽ cho người khác biết tính chị không biết nhẫn nhục hay chịu đựng." Thẩm Thu Hoa nàng chỉ không muốn tranh đoạt, không phải dễ bắt nạt.
Tề Duyệt gật đầu. Nàng hoàn toàn cảm thấy đây là việc bình thường. Dù sao nàng cũng không phải bé ngoan, nếu không Dương Quỳnh cũng sẽ không theo dõi nàng lâu như vậy: "Cho nên chị tính khi nào hành động?"
"Sắp tới có phải sẽ có một danh sách các phim cần thẩm định đúng không?"
"Sao tin tức của chị còn nhanh hơn em vậy?" Tề Duyệt cảm thấy kỳ lạ. Dù sao Thẩm Thu Hoa cũng là người không thích dùng thiết bị điện tử.
Thẩm Thu Hoa quay đầu nhìn nàng, trong mắt mang ý cười: "Không phải tin tức, là quy luật."
Thời gian tổng cục nhận thẩm định phim luôn theo quý. Cho nên mỗi quý đều có sẽ một lượng lớn phim cần xét duyệt. Và kỳ nghỉ hè là thời gian đặc biệt. Vì hè có nhiều người online nên tháng tám sẽ có một số lượng lớn phim cần duyệt.
"Chị tính mượn tay người khác?"
Thẩm Thu Hoa lắc đầu: "Dù là hành động cố tình nào cũng sẽ bị chú ý. Em chờ đến lúc các bộ phim được duyệt thì hành động, còn chủ nhiệm Lý nghĩ thế nào là chuyện của ông ta." Nàng nói xong, cầm ly nước đi tìm Dương Quỳnh.
Tề Duyệt nhìn Thẩm Thu Hoa dần đi xa: "Chị Thu Hoa xuống tay thật tàn nhẫn! Không chút lưu tình nào."
Qua thêm một tuần, miệng vết thương của Thẩm Thu Hoa đã hoàn toàn bình phục, chỉ còn lại một vết sẹo mờ. Nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến việc đóng phim của nàng, chỉ cần thoa nhiều kem nền là ổn.
Nàng vào vai Hương Doanh Tụ múa một màn cho Tiểu Du do Dương Quỳnh đóng xem. Màn vũ đạo này không khó, Thẩm Thu Hoa từng biểu diễn qua, sức hút không cần phải nói, Dương Quỳnh súyt không cầm lòng được nhào vào thân thể vặn vẹo trước mặt.
Một tuần sau nữa, Thẩm Thu Hoa đóng máy. Mà trên mạng bỗng có một tin tức chấn động. Những mặt tối của chủ nhiệm Lý Hoan của tổng cục sắp được đưa ra ánh sáng. Có phóng viên điều tra về vụ này, tra được rất nhiều chuyện thú vị. Phóng viên tiếp tục đào sâu, phát hiện ngày càng nhiều chuyện kinh hoàng hơn đến cuối cùng không dám đào nữa.
Nhưng chỉ dựa vào những tin tức đào được cũng đủ khiến toàn giới giải trí khiếp sợ. Trong đó không chỉ có Lý Hoan còn có liên quan đến rất nhiều đạo diễn, diễn viên,.... Chỉ là khi tung ra chỉ có tên của mình Lý Hoan.
Tường đảo mọi người đẩy. Sau khi chuyện của Lý Hoan bị đăng lên mạng, cấp trên đã phía người xuống điều tra. Sau đó trên mạng liên tục đăng tin về những diễn viên nữ có quan hệ bất chính với Lý Hoan. Tuy không có chứng cứ xác thực nhưng với trí tưởng tượng phong phú của dân chuyên hóng hớt thì danh sách đã được liệt kê.
Việc Thẩm Thu Hoa vì đắc tội với thương nhân nào đó bị Lý Hoan phong sát cũng được phơi bày cùng với kết cục của "Năm Xưa Không Đổi" khiến nàng có thêm một lượng fans lớn.
Suất diễn của Dương Quỳnh cũng sắp hết có lẽ tầm hai ba ngày nữa sẽ đóng máy. Hầu hết các cảnh đều đã quay xong, hiện tại chỉ quay bổ sung cảnh tình cảm.
"Tự ca bảo em hỏi chị Quỳnh đã quyết định được chưa? Là muốn tiếp tục làm diễn viên hay trợ lý?" Tề Duyệt ngồi cạnh Thẩm Thu Hoa nhìn Dương Quỳnh diễn cảnh tình cảm.
"Cứ theo ý chị ấy đi." Mày Thẩm Thu Hoa nhăn chặt đáp.
"Chị Thu Hoa, chị không khỏe sao?"
Thẩm Thu Hoa thở dài: "Nhìn chị ấy quay đánh diễn, chị cảm thấy chị ấy trời sinh là ăn chén cơm này. Nhưng nhìn chị ấy đóng cảnh tình cảm, chị thấy xấu hổ muốn chết."
Có lẽ đạo diễn Kiều Phong cũng cảm thấy đoạn này quá xấu hổ nên quyết định xóa nó, không quay. Kịch bản có thay đổi luôn cần thời gian để sắp xếp tình tiết. Vậy nên công việc ngày hôm nay của Dương Quỳnh xem như hoàn thành.
Cô vừa đi đến nhìn thấy vẻ mặt không dám nhìn thẳng của Thẩm Thu Hoa. Cô sờ đầu, ngượng ngùng nói: "Chị biết chị diễn rất xấu hổ. Nhưng Thu Hoa, em cũng nên chừa chút mặt mũi cho chị chứ? Em nhìn vẻ ghét bỏ này của em xem."
Trở về khách sạn, Thẩm Thu Hoa hỏi quyết định của Dương Quỳnh.
Dương Quỳnh không chút do dự đáp: "Chị muốn tiếp tục làm trợ lý của em."
"Vì sao? Rõ ràng chị rất thích đóng phim mà." Thẩm Thu Hoa đương nhiên hy vọng Dương Quỳnh có thể ở cạnh mình nhưng nàng không hy vọng Dương Quỳnh vì vậy mà từ bỏ giấc mơ của mình.
Dương Quỳnh không rối rắm nói: "Chị rất thích quay đánh diễn nhưng một bộ là đủ rồi. Thu Hoa, chị đã theo em vào giới giải trí này hơn một năm rồi, cũng hiểu biết kha khá việc trong giới giải trí này. Chị quay bộ này rất sướng. Đó là vì chị gặp Kiều đạo. Anh ấy là người thật sự hiểu công phu, thật sự muốn quay những động tác đẹp cho phim nên mới dùng người như chị, mới có thể vô điều kiện thêm cảnh cho chị. Đạo diễn như vậy trong giới quá ít. Chị có thể gặp được xem như chị may mắn, chị không hy vọng xa vời vào những thứ khác."
Dương Quỳnh không rối rắm nhưng Thẩm Thu Hoa lại rối rắm. Nàng luôn cảm thấy Dương Quỳnh vì muốn bên mình nên từ bỏ đóng phim. Nàng sợ sau này Dương Quỳnh sẽ hối hận.
"Chị sẽ không hối hận sao?"
Dương Quỳnh ôm lấy