Sủng Phi Khó Làm

Chương 14


trước sau

Editor: Gã Đầu Trọc

Beta-or: Lina Lê

11713435_1725509824342940_1011460951_n(Cái bìa max đẹp ><, thank bồ tui nhìu)

Chương 14

 

Đêm tối rực rỡ khi lên đèn.

Tai mắt của Quý phi đông đúc, chỉ một buổi chiều nàng liền biết được chuyện Liễu chiêu nghi bị giáng tội, lúc này nàng đã dùng xong bữa tối đang ngồi trên sạp quý phi vừa để cung nữ nhuộm móng tay, vừa cùng Triệu Lý thị nói, ” Con người Liễu chiêu nghi này, hồi chưa tiến cung thì so sánh với ta đủ mọi mặt , ta mặc cái gì mang cái gì, hôm sau ả cũng có thể dò ra sau đó mua một bộ về, đúng là một bộ mặt nhục nhã, về sau còn truyền ra kinh thành thoại bản hai mĩ nữ, ai mà thèm cùng ả ta so, ngay cả xách giày cho ta cũng không đủ tư cách ! phụ thân nàng sau này bởi vì giao hảo với phò mã Minh Huệ công chúa, thiếu chút nữa dính dáng vào án Củng Xương Hầu, khi đó ai cũng biết tiên đế phẫn nộ, chỉ cần quan hệ thân thích của quan viên mang họa đều bị áp vào Đại Lý Tự, cuối cùng chém đầu chừng hơn một ngàn người, ầm ĩ bao nhiêu, bà cũng biết đấy, ma ma.”

Triệu Lý thị nhớ ra án Củng Xương Hầu, cả vùng trời kinh thành lúc đó đều bập bềnh mùi máu tanh, làm người người khiếp sợ, lại nói tới Củng Xương Hầu là hậu nhân của Khuất Bị ,người có công lớn khai quốc, khi đó cũng là nhân vật chiến công hiển hách, là người luôn được tôn kính , ai mà biết đến một đời Củng Xương Hầu này lại xuất hiện ra sự việc như thế, “Rõ là đáng thương, nghe nói đứa bé nhỏ nhất trong nhà Củng Xương Hầu vừa mới hai tuổi, cả nhà hơn 100 miệng ăn toàn bộ phán tử tù. Thật sự không hiểu nổi, phú quý thế kia rồi vì sao còn muốn tạo phản…”

Triệu Lý thị nói tới khúc này vội vàng ngừng miệng, vụng trộm liếc mắt sang Quý phi, thấy Quý phi cười thờ ơ như không, tâm lúc này mới lặng xuống, tiếp tục “Ta nhớ rõ Liễu gia khi đó cùng đường bí lối, sau cùng đến cầu xin chỗ Lão phu nhân, vẫn là lão phu nhân thấy lão thái thái Liễu gia đã lớn tuổi còn quỳ trước mặt cảm thấy thương xót, lúc này mới tìm người quan hệ qua lại, cũng may mà thời điểm Củng Xương Hầu phạm tội lão gia Liễu gia đang ở ngoài nhậm chức, mới có thể thoát được.”

“Ma ma cũng còn nhớ ư?” Quý phi chờ cho cung nữ nhuộm xong, đưa mắt nhìn, rất là hài lòng nhẹ nhàng gật đầu, nói “Ngươi lui xuống đi.” Đợi cung nữ đi xuống, lại gần Triệu Lý thị, “Khi đó ta đang theo học bên cạnh mẫu thân chủ trì việc bếp núc, mới chứng kiến được lão thái thái Liễu gia khóc một phen nước mắt nước mũi, khó coi chết đi được, đâu còn kiểu cách danh môn kinh thành xưa kia, dáng vẻ đáng thương, hừ, kết quả sau khi tân đế lên ngôi, họ cũng đưa nữ nhi vào đây, Liễu chiêu nghi kia gặp ta không cảm kích không nói, còn mưu toan được bệ hạ sủng hạnh, ả cho rằng mình tính toán ngon vậy sao?”

Triệu Lý thị đối với Liễu chiêu nghi ngoài nóng trong lạnh cũng không có quá nhiều hảo cảm, nghe xong gật gật đầu “Tục ngữ nói tích thủy chi ân đương sung tuyền tương báo, huống chi Tín Dương Hầu phủ chúng ta đã giúp bọn họ một đại ân, bằng không thì Liễu gia bọn họ sớm đã xong đời, hà cớ gì không biết đội ơn chứ ? Khỏi cần nói, tối thiểu cũng nên tới chỗ nương nương thỉnh an mỗi ngày mới phải, kết quả là cả ngày đến tiếp cận hoàng hậu, hậu quả của chuyện hôm nay… ,hiện tại đã thành trò cười hậu cung.”

Quý phi nghe xong đương nhiên rất là hả giận, ra sức ực một ngụm nước trà, mở miệng “Cũng không hẳn, hôm nay cố ý xuất hiện trước mặt bệ hạ, cuối cùng bị bệ hạ dùng cái cớ xúc phạm thánh giá giáng chức, còn thua kém hơn Thiên quý nhân , nàng ta gặp bệ hạ cũng ngay tại Ngự hoa viên, thật nực cười vô cùng.”

Triệu Lý thị nghe xong lại có chút lo lắng, tuy rằng Liễu chiêu nghi tâm tư bất chính, nhưng cũng được xem là một mỹ nhân, chỉ sợ so với vị Thiên quý nhân kia còn cường đại hơn rất nhiều, sao bệ hạ chỉ chào đón vị kia mà không phải Liễu chiêu nghi cơ chứ? Chẳng qua một lời này có cho cũng không dám nói với Quý phi, lần trước Quý phi cũng vì Thiên quý nhân được sủng ái mà phát cáu một trận dữ tợn, nàng trấn an hồi lâu, Quý phi lúc này đang ngóng trông tiết Thanh Minh gặp mặt bệ hạ kể lể tâm sự, nàng thật không thể để cho nương nương thương tâm, vẫn nên nghĩ biện pháp đi nghe ngóng thêm.

***

Thiên Tịch Dao rất lâu rồi chưa đánh cờ vây, đánh quả thực đã a , thắng hoàng đế đến tận tám lần mới ước chừng cảm giác có điểm gì là lạ, nàng lén lút liếc mắt sang sắc mặt hoàng đế… , đen , đen như than, nàng cảm thấy cả kinh vừa ngước lên tia bốn phía, kết quả chứng kiến Vạn Phúc với vẻ mặt căm phẫn, còn như Hương nhi thì biểu lộ thần sắc bất an, tựa hồ muốn tiến lên cất lời với mình mà không biết nói thế nào.

Một ý niệm thình lình lóe lên trong đầu Thiên Tịch Dao, lẽ nào hoàng đế không biết chơi ?

Thời điểm đáp án này ngân nga trong đầu Thiên Tịch Dao, nàng rất ngạc nhiên, trong số lục nghệ có kỳ nghệ (tài chơi cờ), cho nên một quý tộc chính cống là nhất thiết phải học, huống chi nghe đâu bởi vì kỳ Thanh Đế văn đạo vũ lược không gì làm không được nhờ thế mà được tiên đế yêu mến .

Khí áp trong phòng hơi hơi giảm, mọi người ngay cả thở ra hít vào đều mỏng manh bất thường, Thiên Tịch Dao cố ý đánh sai nhiều cái, chờ vất vả thua xong mới vụng trộm quẹt mồ hôi, nói như chịu trận, “Bệ hạ kỳ nghệ cao siêu, thần thiếp bái phục, sắc trời đã muộn thế rồi có muốn nghỉ ngơi không ạ?”

Thiên Tịch Dao vừa dứt lời đã thấy hoàng đế ngẩng đầu lên nhìn nàng, không biết có phải là ánh nến quá mờ không, hay là bản thân ảo giác, mà cảm thấy ánh mắt hoàng đế mang theo một nỗi… , nói sao nhỉ, cảm xúc bên trong rất là u oán,

như thay lời muốn nói, nàng đều nhường ta, ta biết mà.

“Trẫm vẫn chưa thỏa mãn.” Hoàng đế bướng bỉnh không nhúc nhích, kiểu như muốn tiếp tục.

Thiên Tịch Dao đành chịu, bắt đầu nhắm mắt lại mò mẫm, nàng cứ cực khổ phối hợp như vậy sau đó để hoàng đế thắng mười lần, thua hai lần, Thiên Tịch Dao nghĩ thời khắc này cũng qua rồi đi, kết quả nhận thấy sắc mặt hoàng đế vậy mà còn khó coi hơn hồi nãy nữa.

Vạn Phúc ở một bên sắp khóc rồi, nghĩ thầm Thiên quý nhân ah, ngươi đúng là đầu đất, có kiểu nhường quân cờ đó sao? Bệ hạ muốn ăn quân, ngươi liền đưa thẳng đến miệng ngài, một kẻ không giỏi đánh cờ như hắn đây này cũng biết đây là dối trá ngời ngời, trong lòng bệ hạ có thể dễ chịu sao?

Thiên Tịch Dao còn chưa biết giờ phút này hoàng đế đang ứ đọng tâm tư, vừa cười vừa nói, ” vẫn là bệ hạ lợi hại, chúng ta chơi một mạch hai mươi ván , bệ hạ đã thắng mười lần.”

Hoàng đế nhìn thật sâu vào trong đôi mắt Thiên Tịch Dao, “Ồ.” Ngay tức khắc nhìn thấy Thiên Tịch Dao ngáp lia lịa, bất đắc dĩ nói “Sắc trời đã tối, nghỉ ngơi đi.”

Thiên Tịch Dao như được đại xá, bảo Hương nhi giúp nàng tắm gội rửa mặt chải đầu,bên hoàng đế hiển nhiên cũng rửa mặt xong, hai người nằm lên giường còn nghe được mùi thơm thoang thoảng lẫn nhau, lại kề sát như vậy, bởi cái gọi là *, Thiên Tịch Dao bất giác nhớ lại chiến tích anh dũng của hoàng đế mấy ngày trước, chỉ cảm thấy rất ngượng ngùng.

Nhưng Hoàng đế lại dán mắt nhìn thẳng như ý kết treo trên trướng mạn không nói lời nào, biểu cảm liên tục cứng ngắc, hình như còn chưa hồi phục trong chuyện đánh cờ, đã bao nhiêu năm , từ sau khi lên ngôi thật sự không có người nào khiến hắn có cảm giác thất bại như thế này .

Hương nhi trông coi ngoài cửa ngáp liên tục, Vạn Phúc ngẩng đầu vểnh tai lên, dáng điệu hệt con gà trống, theo dõi cặn kẽ động tĩnh bên trong, dựa theo sự hiểu biết của hắn, hoàng đế thế nào cũng tức giận, kỳ thật Thiên quý nhân thắng thì đã thắng, nói tới những điểm khác dời lực chú ý, thí dụ như tán dương bệ hạ cỡi ngựa bắn cung rất cao minh vân vân, cũng nên dỗ bệ hạ cao hứng đúng không? Vậy mà nàng ta nhường trực tiếp, nhường không sai, vấn đề là ở chỗ nó quá mức trắng trợn, chỉ kém quang minh chính đại làm mất mặt hoàng đế, giải thích “đây chính là thiếp nhường ngài!” Đừng nói là bệ hạ tôn quý nhất Đại Kỳ, ngay cả hoàng thân quốc thích bình thường cũng chịu không nổi.

Quả là một hủ nút , chày gỗ không biết chà mắt quan sát, Vạn Phúc vốn hết sức kinh hãi sự chấp nhất của hoàng đế đối với Thiên quý nhân, cảm thấy Thiên quý nhân nhất định sẽ trở thành một nhân vật trong nội cung, trước tiên không bàn tướng mạo nàng ra sao, chỉ là tài cán nắm giữ hoàng đế ở điểm này đã đủ rồi.

Nhưng xem ra bây giờ, vẫn nên ngẫm lại a, cứ như vậy không biết hầu hạ người, không biết nhìn mặt mà nói chuyện, sớm muộn gì có một ngày sẽ bị chán ghét mà vứt bỏ.

Ngay lúc Vạn Phúc tâm tư vặn vẹo , Thiên Tịch Dao như cũng nhận ra tâm tình hoàng đế biểu hiện hơi do dự, sau cùng dĩ nhiên cũng nhủi nhủi lại gần , dính chặt hoàng đế, nếu là người khác, từ nhỏ sống ở vương quyền tối cao thời xưa, tất nhiên sẽ sợ chọc giận hoàng đế mà nơm nớp lo sợ, đoán chừng lúc này biết rõ chính mình lại để cho hoàng đế không thoải mái rồi, đến cả nói cũng không dám nói, nhưng Thiên Tịch Dao thì không, sinh mạng trước nàng sống những năm người người bình đẳng, đương nhiên cảm thấy dù cho hoàng đế có ngồi tít trên cao cũng là con người, hoàng đế giận rồi, vậy xử lí thế nào? Dỗ ngọt!

giường Thiên Tịch Dao rất chật, vừa không đến năm thước, vóc dáng hoàng đế cũng gần 1m8 rồi, hơn nữa ngày thường rèn luyện, cơ bụng đầy đủ, một chuyến liền chiếm được hơn phân nửa, nên Thiên Tịch Dao sáp tới như yêu thương nhung nhớ.

Hoàng đế mím môi nỗ lực xem nhẹ ôn hương nhuyễn ngọc bên cạnh, rõ ràng là một bộ dáng kháng cự tới bến.

Không lâu sau, Vạn Phúc lại nghe được tiếng hoàng đế, “Thiên quý nhân tay của nàng đang đặt chỗ nào ?”

Vạn Phúc thật muốn phỉ nhổ Thiên quý nhân này, đúng là một chút liêm sỉ cũng không có, có kiểu tự mình chủ động vậy sao? Không chờ được bệ hạ sủng hạnh mới đúng? Lần trước chẳng qua Quý phi mặc xiêm y hở cổ áo còn bị bệ hạ phê bình không đủ nghiêm chỉnh đây này! Kết quả lại nghe hoàng đế tiếp tục “Thiên quý nhân chân của nàng đang đặt chỗ nào?” Vạn Phúc thầm nghĩ, thật sự dùng cả tay chân sao? Thật quá lắm rồi, bệ hạ mau mau giáng tội Thiên quý nhân, để nàng ta hiểu rõ cái Long thể này không phải ai muốn sờ thì sờ!

Chỉ là sau đó một hồi lâu Vạn Phúc nghe bên trong im ắng, hắn cho rằng hoàng đế đã giận tới ngất đi, vội vàng tốc hỏa vén rèm đi vào, chuẩn bị thay bệ hạ hảo hảo giáo huấn Thiên quý nhân một tẹo, rốt cuộc chứng kiến phía trong màn trướng cuộn tròn lại bóng dáng hai người, Vạn Phúc dừng cước bộ, chỉ cảm giác trên mặt nóng bừng bừng.

—Hết chương 14—


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện