Editor: Đỗ Thiên Tư
Beta-or: Lina Lê
Chương 15
Đôi con ngươi của Vạn Phúc sắp lồi ra ngoài.
Thiên Tịch Dao nàng … nàng ta lại nằm trên người bệ hạ, không biết xấu hổ mà cường hôn! Mà từ bệ hạ có thể thấy người hơi nhíu lông mày, hiển nhiên là rất không muốn a, nói nhảm, ai có thể nguyện ý a, đây chính là người tôn quý nhất của Đại kỳ đó a.
Vạn Phúc thiếu chút nữa không thở nổi, nếu không đúng lúc đỡ lấy bình phong bên cạnh, thì đã trực tiếp gục trên mặt đất, chờ hắn phục hồi lại tinh thần, cơ hồ lập tức chạy tới quát, “Thiên quý nhân!”
Thiên Tịch Dao cảm thấy nàng rất là oan uổng, nàng vừa mới bắt đầu chạm vào hoàng đế, lập tức hoàng đế liền lạnh lẽo …, nàng tự trách mình không có sức khỏe, cũng không thể để cái mông yêu của mình bị lạnh đi? Kết quả trong lúc vô ý duỗi chân ra cũng cảm cảm giác được cái tượng trưng sinh lí của bệ hạ, nhất thời, nàng liền hiểu, nguyên lai mặt ngoài nhìn qua hoàng đế cũng không có vẻ bình tĩnh như vậy, cũng có thể hắn cần nàng chủ động? Nàng liền đánh bạo thử sờ tới, đầu tiên là cơ ngực của hoàng đế, lại về sau chính là đôi môi của hoàng đế, hoàng đế mới bắt đầu còn quát chân của ngươi đang làm loạn cái gì, sau lại lại không nghe nói tiếng nào, trên ngực phập phồng, hô hấp dồn dập, Thiên Tịch Dao nhìn vào ánh nến đang chiếu vào đôi mắt sâu không rõ của hoàng đế, liếc mắt nhìn đến gò má anh tuấn đã hơi đỏ lên, chỉ cảm thấy thân thể một trận khô nóng.
Nàng liếm liếm môi, nghĩ thầm bộ dáng này của hoàng đế thật giống tiểu cô nương nũng nịu mới lập gia đình, ho khan một cái, tóm lại chính là dáng vẻ kia a, dáng dấp xấu hổ thẹn thùng, đương nhiên, sau đó Thiên Tịch Dao liền ngẫm lại cảm thấy đầu nàng chính là bị cửa kẹp rồi, hoàng đế làm sao sẽ lộ ra loại vẻ mặt này? Nhất định là nàng thanh tâm quả dục quá lâu rồi.
Thiên Tịch Dao giống như bị quỷ thần sai khiến liền ghé trực tiếp vào ngực hoàng đế, nắm lấy cằm hắn hôn tới, về phần Vạn Phúc sau khi đi vào liền thấy cảnh tượng này, đúng vào lúc đấy.
“ … “ Thiên Tịch Dao từ trên người hoàng đế trượt xuống, thiếu chút nữa rơi bịch xuống đất, may mà vướng phải màn trướng làm chậm tốc độ, hoàng đế cũng nhanh tay lẹ mắt ôm lấy, lúc này mới tránh cho đỡ xấu hổ.
Lồng ngực Vạn Phúc kịch liệt phập phòng, giống như con ếch tức giận.
“Bệ hạ, người này không có quy củ… “ Vạn Phúc lời còn chưa nói hết kiền chợt nghe đến hoàng đế rũ xuống mí mắt, thờ ơ nói rằng, “Ai bảo ngươi vào ?”
Vạn Phúc choáng váng.
“Cút ra ngoài.” Hoàng đế thanh âm không lớn, nhưng vẫn có loại trời sanh uy nghiêm từ bên trong, thanh âm này ở trong lỗ tai Vạn Phúc nghe như là một tiếng sét giữa trời quang, khiến đầu óc hắn ong ong, trong tai Thiên Tịch Dao cũng nghe thấy chút tức giận, nàng nghĩ chắc mình suy nghĩ quá nhiều rồi.
Lúc Vạn Phúc rời khỏi, vẫn quỳ gối ở cửa không dám động, hắn uể oải nghĩ, mình thật là đần, chung quy Thiên quý nhân rất khác biệt…, thế mà hắn lại luôn đem nàng so sánh với các phi tần khác, haiz, chỉ là trên đời này không có thuốc hối hận, hắn ngày hôm nay liên tiếp phạm sai lầm, hoàng đế bằng lòng dùng hắn tiếp sao?
Hương Nhi so với Vạn Phúc thông minh hơn nhiều, một mực ở cửa liếc trộm, thấy Vạn Phúc bị đuổi ra còn mang theo vài phần đồng tình, không phải đều nói Vạn Phúc là một nhân tinh* sao? Vô cùng thông minh lanh lợi, thế nào mà nàng lại nhìn ra một cái chày gỗ a, chủ tử nhà nàng có thể đối với bệ hạ làm cái gì a, dù cho có bị tổn thất thì đó cũng là chủ tử nhà nàng chịu thiệt mới đúng, có điều…, hắc hắc, nàng có thể nhìn ra rất rõ ràng, hoàng đế ôm chủ tử, quá là ôm khá chặt đấy.
*Nhân tinh: là người tinh ranh, thông minh, lanh lợi.
Chờ trong phòng lại trở nên im ắng, hoàng đế lạnh mặt nhìn Thiên Tịch Dao, Thiên Tịch Dao bị nhìn đến liền chột dạ, vội vàng rời đi ngồi chải tóc, nói: “Bệ hạ …, nhanh đi ngủ đi.” Nếu không làm chuyện chính, vậy nhanh đi ngủ đi, thật là xấu hổ muốn chết.
“Sao, mới vừa rồi không kịp chờ đợi, nếu đây là điều Thiên quý nhân mong muốn, trẫm sẽ thành toàn cho Thiên quý nhân.” Hoàng đế âm u nói xong chính là đem Thiên Tịch Dao ném đến trên giường, chuyện sau đó ư, nói đến đều là nước mắt, Thiên Tịch Dao chỉ thấy, vóc người hoàng đế rất đáng khen ngợi a. ^^
***
Sáng sớm lúc Thiên Tịch Dao tỉnh dậy hoàng đế đã đi rồi, nàng mặc dù cảm thấy mỏi eo đau lưng, nhưng hiểu được trên đời này thật là có loại thuyết pháp âm dương điều hòa này, đặc biệt là với một mỹ nam nhân, năng lực không tầm thường, ngươi sẽ cảm thấy thể xác và tinh thần đều được thư sướng, nếu là phần eo đừng mỏi nhừ thì sẽ tốt hơn.
Thiên Tịch Dao nghĩ tới đây, khuôn mặt liền hồng, cảm giác mình sống trong
—Hết chương 15—
Lina: có c71 của SP rùi nhé, ở ngay sau bài này. Mọi người vào trang chủ rùi kéo xuống là thấy.