A Tú đi vào phòng đem nước rửa mặt cho nàng, rồi vội hỏi:
" Tiểu thư! Đại hoàng tử không có làm gì người chứ?"
Nàng mỉm cười, ngước mặt lên đáp:" Hắn dám làm gì ta sao? Làm sao có thể chứ?"
Bên ngoài đột nhiên có giọng nói trong trẻo của một vị cô nương, nàng cùng A Tú bước ra xem thì ra giọng nói trong trẻo ấy là của Vân Y công chúa, muội muội ruột của Thác Bạt Thuận nàng là công chúa được hoàng thượng và hoàng hậu yêu thương nhất.
Vân Y chạy lại nàng, vui vẻ nói chuyện với nàng:" Người chính là hoàng tẩu sao? Nghe nói tẩu rất xinh đẹp hôm nay gặp quả nhiên không sai tẩu thật sự rất đẹp."
Nàng mỉm cười tít mắt đáp lại:
" Vậy muội là...?"
" Muội là Vân Y."
Nàng gật gù, cảm thấy cô công chúa này rất hợp với nàng, nàng quyết định phải kết giao với Vân Y.
Hai nàng mà hợp lại với nhau thì cả hoàng cung...!
Với tính cách không thích bị gò bó ở trong cùng, nàng và Vân Y rất mau thân thiết, cùng nhau trốn khỏi hoàng cung đi chơi, chàng đang đọc sách ở Vĩnh Ngọc cũng nghe Cố Vũ báo chàng cười với gương mặt nhăn nhúm lại than thở:
" Hai con người tinh quái, nghịch ngợm lại đi chung với nhau.
Thôi rồi kì này hoàng cung sắp đại loạn rồi."
Hai nàng cùng A Tú cải nam trang đi dạo khắp nơi, Vân Y vui vẻ chạy khắp nơi còn nàng đi từ từ phía sau.
Đột nhiên, từ phía sau Vân Y có một chiếc xe ngựa đang chạy rất nhanh, nàng kinh hãi hét lớn:
" Vân Y! Coi chừng phía sau."
Vân Y quay lại thì hốt hoảng không biết làm gì chỉ biết đứng yên nhắm chặt mắt lại,