Tuyết Linh Sơn
Trời gần sáng, bụng Vân Y đau đớn nàng lay lay người Kỳ Ân, giọng nói đứt quãng:"Hoàng! Hoàng tẩu! Bụng! Bụng của muội! đau quá.
"
Kỳ Ân đang nằm ngủ say sưa thì nghe giọng nói yếu ớt của Vân Y mà bừng tỉnh dậy, hốt hoảng hỏi:"Vân Y! Muội sao vậy?"
Vân Y cả người đã đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch:"Hoàng tẩu! Bụng của muội! đau quá.
"
Kỳ Ân lo lắng nói:"Chắc là muội sắp sinh rồi đó để ta đi gọi người.
"
Rất nhanh chóng, Du Lan cùng Thi Giai đi vào, Kỳ Ân đi chuẩn bị nước nóng nàng cứ chạy ra chạy vào lấy nước nóng, bên trong Vân Y trán đã ướt đẫm mồ hôi, đau đớn hét lớn, Kỳ Ân nắm lấy tay Vân Y như truyền thêm sức mạnh:
"Vân Y! Muội cố lên, đứa bé sắp ra rồi.
Sắp ra rồi.
"
Vân Y hét lên tiếng thất thanh, tiếng khóc của đứa trẻ cũng cất lên, Kỳ Ân mừng rỡ vội bế đứa bé đi rửa sạch máu.
Du Lan vui mừng bế đứa bé lại cho Vân Y:"Chúc mừng muội là một bé gái trắng trẻo đáng yêu.
"
Vân Y nhìn con của mình mà bật khóc, bế đứa con bé bỏng của mình mà nước mắt vẫn không ngừng rơi, Kỳ Ân an ủi nàng:"Muội mới sinh đừng khóc không tốt đâu.
Đúng rồi! Muội đặt tên đi.
"
Vân Y suy nghĩ một lúc rồi nói:"Bình An! Con gái của muội sẽ tên là Bình An, muội muốn đứa trẻ này đời đời bình an.
"
Kỳ Ân gật đầu, vui vẻ gọi:"Tiểu Bình An! Từ nay ta sẽ gọi con là Tiểu Bình An.
"
Mộ Thịnh Nam gõ cửa, Kỳ Ân lên tiếng, Mộ Thịnh Nam hớt hãi chạy vào:
"Thanh Liễu đã dẫn người của Bích Thiên Sơn đến đây gây chiến với chúng ta.
"
Du