, chương 217
== Chương 217: ==
Thời gian như thoi đưa qua mau, trong nháy mắt lại hơn bốn năm qua .
Mấy năm nay Tấn An đế chủ trì triều chính hạ, đại kiền ngày dị nguyệt tân, trời yên biển lặng, quốc thái dân an, một cảnh tươi tốt phồn thịnh.
(Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Mà theo chuyện hoàng hậu độc sủng dần dần tựa hồ tất cả mọi người cũng quen.
Giống như gặp sự kiện rõ ràng không hợp với lẽ thường, nó xuất hiện rồi bị ngoại lực can thiệp, nó vẫn như vậy.
Lâu dần, mọi người đã cảm thấy nó vốn dĩ nên như vậy .
Kỳ thật Tấn An đế có một lần lâm triều nghị sự nói không phải là không có đạo lý.
Các triều đại khi hoàng tử tranh nhau lúc nào cũng dẫn tới gió tanh mưa máu, khiến triều đình không yên, xã tắc rung chuyển, cũng không phải là vạn phúc.
Mà thái tử thiên tư lỗi lạc, vô luận về đức hạnh hay là học thức đều nổi tiếng, mở rộng hậu cung, hoàng tự sum xuê thì thế nào, hắn không muốn để chuyện xưa tái diễn.
Chuyện xưa tất nhiên chỉ chuyện Huệ vương khi còn bé, Huệ vương năm đó mới được phong thái tử, cũng khiến người ta kinh diễm, đáng tiếc chỉ là một thoáng trôi qua.
Trong đó không ít người ngoài nâng lên , nhưng cũng không phủ nhận là cản trở quá nhiều.
Mà mở rộng đưa hậu cung nói trắng ra bất quá là vì kéo dài hoàng tự, nhưng nếu đã cảm thấy nhi tử nhiều cũng không hay, hậu cung tất nhiên không cần rộng thêm, không lại bị nói là hôn quân hạng nhất.
(Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Trẫm hiện thời đã có ba người con, là đủ.
Từ đó không ai dám nói chuyện này, kẻo có thể bị nói là ý đồ bất chính.
Đương nhiên, không phải không có một hai tôm tép nhãi nhép nhảy ra đề nghị Tấn An đế mở rộng hậu cung, nhưng Tấn An đế bỏ mặc, lại không nhiều người tán thành, chỉ có thể tự mất mặt thôi.
Trong lúc đó phát sinh một sự kiện, Liễu tần nương nương không còn , là bị bệnh qua đời.
Sự kiện này như bọt nước cũng không nổi lên, thậm chí không có ai nhắc qua.
Chỉ có Từ quý nhân liên tục làm ầm ĩ không ngừng, nói là hoàng hậu âm độc thế nhưng hại Liễu tần.
Lời này ở trong cung truyền lưu, bởi vì chuyện này Từ quý nhân triệt để cấm túc, là Tấn An đế tự hạ khẩu dụ.
(Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Đối với việc cái này, Ngọc Nương cảm thấy rất oan uổng, nhưng nàng cũng không giải thích gì.
Đã từng có lần nàng rất không hiểu Liễu tần vì sao tận sức tại cùng Từ quý nhân đối nghịch thế, thậm chí từ lúc vào cung liền nịnh nọt nàng, Từ quý có không ít người cầu sủng, về sau nàng mới biết Liễu tần luôn muốn xuất cung.
Đây là một loại ngầm hiểu lẫn nhau, về sau Tấn An đế ngầm đồng ý, Liễu tần liền bệnh qua đời .
Mà cùng lúc đó, ở xa kinh thành trong một tòa thành phía nam có thêm một đôi vợ chồng trẻ tuổi.
...
Ngày đang không ngừng tiếp tục trôi, hôm nay là đại thọ thái thượng hoàng bảy mươi.
Từ mấy tháng trước Tấn An đế đã phân phó người phía dưới bắt đầu xử lý , nhân sinh thất thập cổ lai hy, coi như là chuyện đại hỷ hoàng thất khó gặp.
Trong Tử Cấm Thành cả đêm đèn đuốc sáng trưng đều là vì chuẩn bị cho ngày mai cung yến.
Năm đó thái thượng hoàng sáu mươi đại thọ cũng rầm rộ, lần này sẽ chỉ có hơn chứ không kém.
(Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Ngọc Nương bận như điên , cảm giác là từ lúc tết năm ngoái đã bắt đầu không rảnh rỗi qua.
Thật vất vả gấp rút qua tết, lại gấp rút vì tết Nguyên Tiêu, đến tháng hai còn không nghỉ đủ lại bắt đầu chuẩn bị mừng thọ thái thượng hoàng.
Mặc dù trong mấy năm nay, Ngọc Nương cũng xử lý nhiều đại tiểu cung yến, nhưng cảnh hùng vĩ như vậy là lần đầu tiên, cho nên hết sức áp lực.
May mắn cuối cùng cũng đến ngày !
Trời còn chưa sáng, Ngọc Nương cùng Tấn An đế liền dậy.
Lúc rửa mặt Ngọc Nương liền hỏi cung nữ mấy vị hoàng tử công chúa dậy nổi không, cho người đi xem một chút.
Tiểu Bảo qua tám tuổi liền chuyển đến kiền tây cùng với nhị bảo.
Vốn là Tiểu Bảo làm thái tử phải ở tại đông cung , nhưng vì Nhị bảo, nên đem đông cung an trí ở một bên.
Dù sao thái tử ở chỗ nào chỗ đó chính là đông cung.
Còn Tam bảo cùng tứ bảo, vẫn ở cùng Ngọc Nương tại Khôn Ninh cung.
Bất quá Tam bảo cũng sắp chuyển cung , chỉ còn tứ bảo là bé gái, không biết nên an trí thế nào, cho nên nói nữ nhi cũng rất đáng lo.
(Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Ngọc Nương cùng Tấn An đế mới từ tẩm điện đi ra, Tiểu Bảo liền mang nhị bảo đến .
Bên ngoài trời chưa sáng , tiểu thái giám soi đèn, tiền hô hậu ủng cho hai người đi đến.
Tiểu Bảo mặc trang phục thái tử, mới vừa qua mười tuổi nó đã có uy nghi.
Bất quá uy nghi là do nhìn không kỹ, nghiêm túc xem sẽ phát hiện Tiểu Bảo rất đáng yêu.
Trên thực tế thì mười tuổi nó còn chưa hết giống hài nhi, khuôn mặt toàn thịt là thịt.
Cho dù nó học theo Tấn An đế mặt lạnh, nhíu mày, nhưng vẫn làm cho người ta cảm giác con nít giả làm người lớn.
Đặc biệt là nó di truyền từ Ngọc Nương đôi môi đó.
Tiểu Bảo cực kỳ ít giống Ngọc Nương, chỉ là đôi môi sinh ở Ngọc Nương thì là dễ thương yêu kiều, sinh ra ở trên mặt nó liền thành khẽ mang cười, đông cung từ trên xuống dưới có ai không nói thái tử bình dị gần gũi.
Kỳ thật đều là hiểu lầm, Tiểu Bảo cũng chỉ mong mình nhanh lớn lên chút, tăng chút uy nghiêm mới tốt.
Bên cạnh là nhị bảo, so với Tiểu Bảo, nhị bảo quả thực không giống như là hai đứa cùng một cha mẹ sinh ra.
Mới tám tuổi nó đã so với đứa mười tuổi là Tiểu Bảo còn hơn cao, không chỉ cao, khổ người cũng lớn, không uổng công mới trước đây nó ăn nhiều.
"Tiểu tam tiểu tứ còn chưa thức sao?" hành lễ với Ngọc Nương cùng Tấn An đế xong, Tiểu Bảo hỏi.
(Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Ngọc Nương còn chưa nói, một âm thanh mềm mại nhu nhu của nữ hài nhi ở sau lưng vang lên : "Ai nói muội chưa dậy a, muội sớm liền thức , là Tam ca ngủ nướng."
Một nữ hài tuổi chừng khoảng năm đi đến, bé con mặt mập mạp như quả đào, đôi mắt di truyền từ Ngọc Nương, khóe miệng có lúm đồng tiền, cười rộ lên là lúm đồng tiền hiện ra, nói không nên lời có bao nhiêu đáng yêu cùng hoạt bát.
Phía sau bé cách đó không xa, có hai thái giám đi cùng một tiểu đồng.
Bé trai từ mi mắt đã giống Tấn An đế, trắng nõn thanh tú nhưng tinh thần uể oải, vừa đi vừa ngáp, giống như là tối hôm qua một đêm không ngủ.
Là ca ca sinh đôi của Tứ Bảo, tam bảo Triệu Ngọc.
"Đại ca không biết Tam ca hư , muội gọi tam ca cả nửa ngày cũng không đứng dậy." Tứ bảo bổ nhào vào Tiểu Bảo, kéo ống tay áo nó cáo trạng , giọng nói cáo trạng lại nhuyễn nhu, người lại trắng nõn đáng yêu, cho dù là ai cũng đều không thể ghét.
"Rõ ràng là muội gọi ca quá sớm, ca đã tính giờ dần canh ba dậy là vừa vặn, hết lần này tới lần khác muội cứ muốn ồn ào." Tam bảo vẻ mặt bất đắc dĩ.
"Thôi, mau tới dùng đồ ăn sáng.
Hôm nay phụ hoàng mẫu hậu còn nhiều việc, tiểu tứ nhi đi theo đại ca, không cho gây sự."
" Muội không có gây sự mà, chưa từng có gây sự nha." Tứ bảo vẻ mặt ủy khuất vô tội, chớp mắt to.
"Được được được, muội không có gây sự, cũng không biết là ai hôm kia mới đem cá của hoàng gia gia trong hồ đút cho hoa hoa, là ai đem chim bói cá thả ra." Ngọc Nương cười, khẩu khí lại là bất đắc dĩ.
"Đấy không phải là con, đều là Tam ca làm mà."
Tam ca từ nhỏ đến lớn đều chịu tiếng xấu thay cho người khác đã thành thói quen , là thói quen nên nó chỉ nhìn tứ bảo một cái, liền lạnh nhạt ăn cháo.
" Chuyện gì cũng đều hướng trên đầu tiểu tam tử, xem tiểu tam tử để ý muội không?" Người nói chuyện là nhị bảo, nó toét miệng cười.
(Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Tứ bảo vốn đang định ngồi xuống ăn sáng, giờ cũng không ăn, ủy khuất dậm chân một cái, liền hướng về Tấn An đế .
"Phụ hoàng xem đi Nhị ca hắn bắt nạt con."
Miệng nhỏ đô lên, mặt béo cũng nhăn , mắt hạnh ẩn lệ quang, trên mặt chỉ kém viết lên bốn chữ, “ta rất ủy khuất”.
Nhị bảo oan uổng nói: "Ca cũng không bắt nạt muội, ca liền nói ..." Nói thực Tấn An đế nhàn nhạt ánh mắt liếc, nên chữ đó biến mất ở trong miệng luôn.
Đồng thời còn có một ánh mắt, là người cạnh nhị bảo, Tiểu Bảo cười chế nhạo: "Tiểu tứ nhi bao nhiêu, ngươi bao nhiêu ?" Trong mắt toàn cảnh cáo.
Nhị bảo cũng không nghi ngờ nếu như nó tiếp tục nói nữa, không chỉ phụ hoàng giáo dục nó đạo làm người thì đại ca cũng làm.
Mà đại ca nhìn ôn nhã nhã nhặn, trên thực tế đều là giả , đại ca đánh người đau , mấu chốt là nó đánh không thắng!
Rõ ràng so với đại ca nó ăn nhiều cơm hơn !
"Nương - -" nhị bảo cũng không phải là không có đòn sát thủ .
Mãi khoanh tay đứng nhìn Ngọc Nương bật cười nói: "Nhìn một chút xem con lớn hơn, còn không biết xấu hổ cùng nương làm nũng?" (Soái- Đào Quân Trang- 10/10/2018)
Tứ bảo ở bên cạnh bỏ đá xuống giếng: