Buổi tối, Lăng Y Mộc về tới phòng trọ, trong lúc đang cùng Dịch Quân Phi ăn cơm chiều thì tiếng đập cửa vang lên.
Lăng Y Mộc có hơi kinh ngạc, thông thường chỗ này của cô sẽ không có người nào tới gõ cửa, chẳng lẽ là bố cô và mẹ kế, em gái lại tìm tới cửa?!
Nhưng mà khi cô mở cánh cửa ra lại ngoài ý muốn nhìn thấy người đứng ngoài cửa chính là Quách Huỳnh Phương.
Quách Huỳnh Phương mặc một chiếc áo bông màu đen, khuôn mặt có chút ửng đỏ nhìn Lăng Y Mộc, hình như hơi ngượng ngùng nói: "Tôi.." Lúc anh ta mới mở miệng thì nhìn thấy Dịch Quân Phi đi tới đứng phía sau Lăng Y Mộc, đột nhiên dừng lại, hình như có chút do dự.
Dịch Quân Phi nhìn chằm chằm người đàn ông đứng ở ngoài cửa, người đàn ông này anh nhớ rõ anh ta, là đồng nghiệp của Lăng Y Mộc ở Sở Bảo vệ môi trường, hình như anh ta để ý tới cô.
"Sao vậy, anh tới tìm chị sao?" Dịch Quân Phi hỏi.
"Tôi...!Tôi có một số việc muốn nói chuyện riêng với Y Mộc" Quách Huỳnh Phương nghẹn đỏ mặt nói, sau đó lại nhìn về phía Lăng Y Mộc nói: "Y Mộc, có thể chứ?"
Hàng mày của Dịch Quân Phi cau lại, xưng hô "Y Mộc" được thốt ra từ miệng đối phương khiến anh cảm thấy có chút chói tai.
Lăng Y Mộc đang muốn trả lời thì Dịch Quân Phi đã ngắt lời nói: "Có chuyện gì.
mà không thể ở chỗ này nói sao?"
"Này.." Quách Huỳnh Phương do dự.
Lăng Y Mộc nói: "Có chuyện gì, không ngại thì anh cứ nói thẳng"
"Y Mộc, tôi...!Tôi muốn nói tôi cũng không để ý việc cô đã từng ngồi tù, tôi thật sự thích cô, hy vọng cô có thể làm bạn gái của tôi.
Tôi...!Tôi cũng có thể chờ, chỉ cần cô còn chưa có người nào để thích, tôi đều có thể chờ" Anh ta nói hết một hơi, dừng như anh ta đã lấy hết can đảm để nói ra những lời này.
Lăng Y Mộc ngây dại, không nghĩ tới đối phương sẽ nói như vậy.
"Tôi cũng biết, hiện tại tôi cũng chỉ là một tài