"Nhưng bây giờ, khi nhìn thấy bạn gái mình mặc bộ trang phục hoa lệ như vậy, trong đầu anh ta lại chỉ hiện lên hình ảnh mà anh ta đã chứng kiến vào tối hôm qua và gương mặt của Dịch Quân Phi và Lăng Y Mộc.
Đến tận bây giờ rồi mà anh ta vẫn có cảm giác như những gì mình thấy hôm qua chỉ là một giấc mơ mà thôi.
Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì vậy? Chuyện giữa Lăng Y Mộc và Dịch Quân Phi là thế nào?
Thấy vị hôn phu của mình lộ rõ vẻ không yên lòng ra mặt như vậy, Hách Dĩ Mạt mất hứng nhíu mày lại: “Anh làm sao thế? Hôm qua anh đã lo lắng không yên rồi, hôm nay vẫn cứ lo lắng như vậy, nếu như anh không muốn đính hôn với em thì cứ việc nói thẳng một câu.
”
Tiêu Thiên Định rùng mình, vội vàng cười làm lành: “Sao lại có chuyện đó được chứ, sao anh lại không muốn đính hôn với em.
Em cũng biết là anh vẫn luôn toàn tâm toàn ý với em mà.
”
“Toàn tâm toàn ý?” Hách Dĩ Mạt nhướn mày lên: “Vậy thì anh và Lăng Y Mộc thật sự không còn chút tình cảm nào với nhau rồi đúng không?”
Vẻ mặt Tiêu Thiên Định hơi khựng lại, sau đó anh ta lập tức đáp lại với vẻ hơi mất tự nhiên: “Sao em lại nhắc đến cô ấy chứ, anh và cô ấy đã chia tay nhau được ba năm rồi, làm gì còn chút tình cảm nào nữa.
”
“Vậy tại sao lần trước anh lại muốn giới thiệu việc làm cho cô ấy?” Cô ta chất vấn.
“Chỉ là do anh thấy cô ấy đáng thương thôi mà.
” Tiêu Thiên Định trả lời.
“Cô ta thì có gì mà đáng thương chứ, chị gái em mới là người đáng thương ấy, tại cô ta mà giờ mạng cũng chẳng còn.
” Hách Dĩ Mạt lạnh lùng hừ một cái, “Nếu như anh còn dám thương hại cô ta, sau này Dịch Quân Phi tìm đến anh thì anh đừng có mà trách gia đình em không ra mặt giúp anh đấy.
”
Lúc này, vẻ mặt của Tiêu Thiên Định lại trở nên hơi kỳ quái, trước kia thì tất nhiên là anh ta sẽ không cảm thấy bạn gái mình nói thế có gì sai cả, nhưng bây giờ… sự tồn tại của Lăng Y Mộc có vẻ như không đơn giản như vậy rồi.
Sau một lúc do dự, anh ta hỏi dò: “Dĩ Mạt, dạo gần đây Dịch Quân Phi có người phụ nữ mới nào chưa? Em có biết gì không?”
“Làm gì có chuyện đó.
” Hách Dĩ Mạt lập tức phủ