Buổi tối, Dịch Quân Phi bị tiếng kêu rất khẽ của Lăng Y Mộc làm cho thức giấc.
Khi anh mở điện lại phát hiện cô ngủ mà không được yên, trong miệng dường như còn đang lẩm bẩm gì đó.
Tuy nhiên âm thanh này lại quá mơ hồ, anh không nghe rõ được cô đang nói điều gi.
T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
"Chị!" Anh gọi cô, tay nâng lên kiểm tra trán cô nhưng lại phát hiện trán cô ướt đẫm mồ hôi, hơn nữa nhiệt độ trên chán cũng nóng bỏng cả tay.
Dịch Quân Phi vội nhúng ướt khăn bông bằng nước ấm rồi lau trán cho Lăng Y Mộc.
Tuy nhiên đôi mắt cô vẫn nhắm nghiền, miệng thì ú ớ những câu không rõ nghĩa.
Dù anh có gọi ra sao thì cô cũng không chịu mở mắt ra nhìn anh.
Đôi môi mỏng của anh mím chặt, một cảm giác lo lắng, bất an dâng trào trong tim anh, thậm chí anh.
nhất thời còn chẳng biết phải làm sao mới giúp cô thoải mái hơn chút.
Hình như đây là lần đầu tiên, anh cảm thấy lo lắng vì một cô gái như thế này.
Anh rút điện thoại di động ra, không chút do dự nhập vào số của thư kí Cao Kiến Vỹ.
Vậy là, hai giờ đêm, thư kí Cao đã nhận được cuộc gọi từ ông chủ nhà mình.
"Cậu lập tức giúp tôi gọi điện cho bác sĩ, dẫn bác sĩ đến chỗ nhà trọ, Y Mộc sốt rồi." Giọng nói của Dịch Quân Phi dường như có phần sốt ruột.
"Bây giờ sao?" Cao Kiến Vĩ bị dọa hết hồn.
"Đúng, bây giờ." Dịch Quân Phi đáp.
Cao Kiến Vĩ còn biết nói gì nữa chứ, chỉ có thể nhanh chóng gọi cho bác sĩ, sau đó nửa đêm nửa hôm bò ra khỏi chiếc chăn ấm áp, dẫn bác sĩ đến nhà trọ.
Lúc gõ cửa, Cao