Dương Thiên Thiên đang lo lắng nếu Dương thị đổ, cô ta sẽ không còn là cô chủ nữa.
Còn Hàn Minh Nhân thì lại lo lắng, Dương thị đổ rồi vậy chẳng phải tham vọng của anh ta sẽ thất bại ư.
Lúc đầu anh ta phản bội Tống An Kỳ, cấu kết với Dương Thiên Thiên chẳng phải là bởi vì Dương thị hay sao?
Anh ta biết Dương Thiên Thiên là cô con gái mà Chủ tịch Dương thương yêu nhất, thậm chí còn từng nói là sau khi ông ta chết sẽ giao Dương thị cho cô ta.
Vì thế, anh ta trăm phương ngàn kế câu được Dương Thiên Thiên, chỉ cần Chủ tịch Dương chết rồi, như vậy Dương thị chính là của cô ta cũng tương đương với là của anh ta rồi.
Nhưng người tính không bằng trời tính.
Chẳng ai ngờ rằng Dương thị lại xuất hiện đổ vỡ về tài chính mà gần như phá sản.
Mà đổ vỡ tài chính này còn do hai người là anh ta và Thiên Thiên tạo thành nữa.
Cho nên anh ta khẩn cấp vội vàng giải quyết vấn đề tiền bạc của Dương thị.
Ánh mắt tin tường của Dương Quốc Bang dao động qua lại ở trên mặt của hai người trẻ tuổi kia, từ vẻ mặt ngưng trọng của bọn họ có thể đoán được bọn họ đều đang lo lắng Dương thị sẽ phá sản, như vậy cuộc sống thượng lưu của bọn họ cũng sẽ bị thay đổi theo.
"Thiên Thiên..." Dương Quốc Bang tiếng gọi.
"Dạ?" Dương Thiên Thiên giương mắt nhìn ông ta.
"Trở về nói với ba cô là có người muốn đầu tư vào mấy dự án của công ty, nhưng điều kiện là ba mươi phần trăm cổ phần của công ty."
"Ba mươi phần trăm?" Dương Thiên Thiên và Hàn Minh Nhân cùng hoảng sợ lên tiếng, khó tin nhìn chằm chằm vào Dương Quốc Bang.
"Ừm, người kia nói là chỉ khi chúng ta cho anh ta cổ phần thì anh ta mới chuyển tiền vào tài khoản của công ty chúng ta."
Dương Thiên Thiên cau mày: "Vậy không phải là anh ta đang nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao?"
Ba mươi phần trăm mang ý nghĩa người này có quyền yêu cầu bầu lại chủ tịch một lần nữa, như vậy Dương thị có thể sẽ có nguy cơ phải đổi chủ rồi.
Chuyện đầy nguy cơ như thế này, sao ba cô ta có thể đồng ý được?
Dương Quốc Bang nhìn ra suy nghĩ của cô ta: "Nếu ba cháu không đồng ý vậy thì cứ chờ nộp đơn xin phá sản đi."
Nhận tiền của người kia thì phải trả giá bằng ba mươi phần trăm cổ phần.
Nếu như không nhận thì chắc chắn công ty sẽ phá sản.
Sự lựa chọn khó khăn này khiến cho Dương Thiên Thiên và Hàn Minh Nhân vốn tâm trạng đã nặng nề lại càng thêm nặng nề thêm.
"Bây giờ tạm thời chú không trở về được, nếu về thì chắc chắn sẽ bị tiếp nhận cảnh sát điều tra, cho nên Thiên Thiên, cháu phải khuyên nhủ ba cháu thật tốt, đây chính là cơ hội tốt nhất để Dương thị cải tử hồi sinh đó."
Dương Quốc Bang thấm thía dặn dò.
Dương Thiên Thiên gật đầu: "Ừm, cháu biết rồi."
...
"Boss, chủ tịch Dương từ chối." Trần Khôn báo cáo ý tứ Dương thị lại với Thẩm Tử Dục.
Sau khi nghe xong, anh ta nhướng nhướng mày: "Chủ tịch Dương này vẫn còn là người có điểm giới hạn."
"Vậy làm sao bây giờ?" Trần Khôn hỏi.
Thẩm Tử Dục nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn, khóe môi chậm rãi cong lên một nụ cười lạnh: "Tung tin ra bên ngoài nói tập đoàn Dương thị kinh doanh không tốt, mắt xích tài chính đứt gãy, gần như phá sản."
Trần Khôn nhíu mày: "Vì sao ngay từ đầu chúng ta không trực tiếp làm như vậy?"
Ngay từ đầu Boss đã yêu cầu anh ta liên lạc với Dương Quốc Bang, vô tình hoặc cố ý đề cập tới chuyện mình có hứng thú với một số dự án của tập đoàn Dương thị và muốn đầu tư.
Cho nên, mới có lý do gặp mặt với Dương Quốc Bang.
"Vì sao à?" Thẩm Tử Dục hơi nhướng mí mắt lên, ánh mắt lạnh lùng rơi vào gương mặt tràn đầy khó hiểu của Trần Khôn, ý cười ở khóe môi sâu hơn nhưng cũng càng lạnh hơn.
"Bởi vì tôi thích cho người khác hi vọng, sau đó lại hung hăng dập tắt hi vọng đó."
Trần Khôn không nhịn được rùng mình một cái, được rồi, suy nghĩ của Boss không phải người bình thường có thể hiểu được.
...
Hôm nay Đường Ngọc Sở đi làm, theo thói quen hàng ngày bật máy tính lên vào đọc tin tức hàng ngày.
Một tiêu đề tin tức vô cùng bắt mắt lọt vào trong mắt của cô.
Giá cổ phiếu sụt giảm, tập đoàn Dương thị thịnh vượng trước kia sẽ đi theo con đường nào.
Cô ấn mở vào đọc tin tức, đại khái nội dung nói là tập đoàn Dương thị làm ăn không tốt, vấn đề đứt gãy mắt xích tài chính khiến cho giá cổ phiếu giảm mạnh, rất có thể sẽ tuyên bố phá sản.
Ôi, đây là báo ứng tới rồi sao?
Nhìn thấy tin tức như vậy, vốn Đường Ngọc Sở còn đang uể oải lập tức mừng rỡ, hai mắt tỏa sáng