Edit: Thiên Hi
Đây là một gian nhà ở cực kỳ đơn sơ, mùi hôi thối kỳ quái thoang thoảng trong không khí.
Thẩm Vân Cương nhăn mày nhìn tứ phía, đây là đâu? Đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra? Tại sao đầu cô đau như vậy?
Cô bò dậy, phủi bụi trên người, nhìn thấy trên người mình là bộ sườn xám màu xanh viền chỉ vàng, cô đột nhiên nhớ lại mình tham gia tiệc cuối năm của công ty, thời điểm đang dẫn chương trình trên sân khấu thì một máy chiếu rơi xuống đầu cô.
Nhưng tại sao bây giờ cô không ở bệnh viện mà lại ở một nơi quỷ quái như vậy?
Bây giờ Trung Quốc vẫn còn kiểu nhà như vậy à? Đây là nhà dành cho người sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn đang nghi hoặc cô nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn mà có tiết tấu truyền đến, dừng lại ở trước mặt cô.
“Người châu Á?” Thanh âm lạnh như băng truyền tới tai, cô ngẩng đầu lên.
Đầu tiên cô nhìn thấy một đôi ủng quân đội dài đến đầu gối, được lau chùi sáng bóng, phảng phất mang theo hàn khí bức người, sau đó là quân quần thẳng tắp chỉnh tề, một bộ quân phục chất lượng không có một nếp gấp, trên vành mũ có một con hùng ưng giương cánh, chân dẫm chữ “Vạn”, vành mũ được kéo xuống rất thấp che khuất đôi mắt hắn, chỉ lộ ra sống mũi cao thẳng cùng chiếc cằm lãnh ngạnh.
Cô không biết người này, nhưng biểu tượng hùng ưng quen thuộc kia, bộ quân phục, còn có cổ áo hai màu trắng đỏ và phù hiệu chữ “Vạn” ngược màu đen của Nazi trên tay áo đều biểu hiện thân phận của hắn.
Thẩm Vân Cương bị phát hiện này làm cho sợ ngây người, thậm chí cô còn quên mất trả lời câu hỏi của hắn.
Hắn có chút không kiên nhẫn, dùng gậy nâng cằm cô lên, sau đó nhìn trái phải đánh giá cô một chút rồi nói: “Cô hiểu được những gì tôi nói sao?”
Ý thức được điều không tốt trong giọng nói của hắn, cô vội vàng gật đầu.
“Quý cô này, tôi nghĩ cô tốt nhất nên giải thích rõ ràng lai lịch của mình, bằng không……” Tuy rằng hắn không trực tiếp đe dọa nhưng cô cũng hiểu được những lời hắn chưa nói hết.
Nhưng muốn cô giải thích như thế nào? Bản thân cô còn không rõ tình huống hiện tại của chính mình, nhưng có một điều sau khi tỉnh lại cô thấy rõ ràng là hiện tại có lẽ cô đã xuyên đến nước Đức Nazi.
Tuy rằng chỉ biết thời kỳ này nước Đức qua sử sách, nhưng cô có thể cảm nhận sâu sắc sự tàn nhẫn và điên cuống của Đức Nazi chỉ qua những dòng chữ trong sách.
Mặc dù cô không phải là người Do Thái, nhưng chủ nghĩa chủng tộc của Hitler rất cực đoan, những người khác cũng bị đuổi đi, ở trong mắt ông ta, chỉ có người Arya là chủng tộc cao quý nhất, dân tộc Đức là dân tộc ưu tú nhất.
Thẩm Vân Cương thật sự không biết nên giải thích lai lịch của mình như thế nào, bởi vì lo lắng nên trán cô đã đẫm mồ hồi.
Nhưng mà người đàn ông này lại cho rằng cô không muốn nói, hắn hết kiên nhẫn ra hiệu, hai binh lính ở phía sau giơ súng đi tới.
“Chậc, ném cô ta tới Birkenau đi.”
Thẩm Vân Cương ngay lập tức trợn mắt, cô biết đại khái về đoạn thời gian này, trại tập trung Birkenau thuộc trại tập trung Auschwitz số 2, được xây dựng vào năm 1941, đây là tổ hợp trại tập trung và trại hủy diệt, hiểu cơ bản đây là nơi một đi không thể trở lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không, đừng……” Bởi vì hoảng sợ nên cô vội vàng mở miệng bằng tiếng Trung.
Người đàn ông xoay người lại, dùng ngón trỏ nhấc nhẹ vành mũ lên, để lộ ra một đôi mắt không chút gợn sóng nhìn cô chằm chằm.
Loại ánh mắt này ……
Như một con rắn thè lưỡi ra chuẩn bị vồ lấy con mồi một cách tàn nhẫn.
Khiến cho người nhìn tê dại.
Cô nhận ra vừa rồi mình dùng tiếng Trung nên vội