Chương 2: Hệ thống giao nhiệm vụ
Edit: Thiên Hi
Khi Thẩm Vân Cương bị đưa ra khỏi căn nhà gỗ nhỏ cũ nát cô mới kinh ngạc phát hiện nơi này hiện tại đang là mùa đông. Trước khi xuyên qua nên cô chỉ mặc mỗi sườn xám, huống hồ ở hội trường có máy sưởi nên cũng không lạnh. Nhưng hiện tại ngoài trời gió lạnh căm căm, trên mặt đất còn phủ một lớp tuyết thật dày nhưng vì sao cô không cảm thấy lạnh chút nào?
Trách không được sẽ bị người ta hoài nghi, trời rét thế này lại còn ăn mặc như vậy xuất hiện gần trại tập trung, ngẫm lại đều thấy rất khả nghi.
Cô không biết mình bị đưa đi đâu, chỉ có thể bị hai tên lính này cưỡng bách đi về phía trước, bây giờ trong não cô đã loạn thành một nồi cháo.
Cô không chỉ không sợ lạnh, hơn nữa dường như lúc hô hấp còn không hà ra hơi trắng. Trời lạnh như vậy, người khác khi nói chuyện đều sẽ có hơi trắng, cô cố ý hà thật mạnh hai cái cũng không thấy có gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chuyện này đến tột cùng là như thế nào?
“Bởi vì cô đã chết.”
Trước mắt Thẩm Vân Cương lại xuất hiện một hàng chữ kinh khủng như vậy, “Mi rốt cuộc là thứ gì? Tình huống hiện tại của ta có liên quan đến mi không?”
“Tôi cứu cô.”
“?”
“Ở thế giới kia cô đã CHẾT rồi.” Chữ “chết” còn đặc biệt được viết hoa in đậm.
“??”
“Nếu cô muốn sống sót trở về, từ nay hãy nghe theo sự sắp xếp của tôi.”
“Mặc kệ mi muốn giao cho ta nhiệm vụ gì, làm sao mi có thể ném ta ở trước cửa trại tập trung? Nếu ta đây phải chết vì bị nghi ngờ là gián điệp linh tinh gì đó thì làm sao bây giờ?”
“Bởi vì nhiệm vụ đầu tiên của cô cần phải bắt đầu từ nơi này.”
“Nhiệm vụ gì?”
“Giúp Gerta thuận lợi sinh con.” Cái tên Gerta cũng được tô đậm bằng mực đỏ.
Thẩm Vân Cương chấn kinh, “Ta mặc kệ Gerta là ai nhưng cô ấy mang thai được bao lâu rồi?”
“Mới vừa tròn hai tháng.”
“Điều đó có nghĩa là ta phải ở đây ít nhất tám tháng?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đúng vậy.”
“Mi cảm thấy ta có bản lĩnh lớn để ở lại cái trại tập trung giống như máy thu hoạch mạng người này tận tám tháng?”
“Nếu cô không nhận nhiệm vụ, cô sẽ chết ngay tức khắc.”
“Được rồi, được rồi.” Thẩm Vân Cương chỉ có thể thỏa hiệp, “ Nhiệm vụ kia gian khổ như vậy mi không định cấp cho ta bàn tay vàng gì đó sao?”
“Bàn tay vàng của cô chính là không chết được.”
Thẩm Vân Cương ôm ngực tức giận nói: “Vô nghĩa! Tôi hiện tại đã là người chết, còn có thể chết như thế nào nữa? Đổi cho tôi cái gì có thể dùng đi!”
“Được.”
Mười giây sau, Thẩm Vân Cương nhìn ngón tay giữa của mình bị biến thành vàng, trên mặt không chút biểu cảm, “Mi cho ta ngón tay vàng này để ta băm xuống rồi mang đi hối lộ những tên lính đó sao?”
“Hệ thống không quan tâm đến hành động của cô.”
“……” Thẩm Vân Cương không có biện pháp để giao lưu cùng nó, “Vậy bây giờ là ngày tháng năm nào?”
“Ngày 20 tháng 12 năm 1941.”
Nghe thấy thời gian này, cuối cùng cô cũng hiểu vì sao người đàn ông vừa rồi lại có biểu tình đó, cô quả nhiên bị coi là gián điệp. Cuối năm 1941, Hitler mới quyết định thực thi chính sách tàn ác đối với người Do Thái, chính sách đại tàn sát cực kỳ bi thảm đó vừa mới mới mở màn đã bị cô biết, có thể không khiến người ta hoài nghi sao?
Tuy rằng cô đã giao lưu cùng hệ thống rất nhiều ở trong đầu, nhưng thực tế mới quá hai phút mà thôi. Hai tên lính Đức đuổi cô tới một hàng ngũ, nói gì đó với sĩ quan chỉ huy rồi bỏ đi.
Thẩm Vân Cương nhìn thoáng qua hình ảnh của Gerta do hệ thống cung cấp, cô lơ đãng quét đôi mắt qua một chút, muốn nhìn xem hiện tại Gerta đang ở đâu. Cô cẩn thận chuyển động