Chương 33:
Edit: Gà Con
Beta: Thiên Hi
Mỗi lần nhắc đến người Do Thái, Molders sẽ đặc biệt nhạy bén, tư tưởng bài trừ Do Thái của hắn đã ăn sâu bén rễ, một con người nhỏ bé như cô không có khả năng thay đổi bất cứ điều gì.
Hơn nữa sau khi trải qua một loạt biến cố, cô chỉ muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ sau đó trở về, từ đó với hắn như núi sông không quen biết, cũng hẹn ngày không gặp lại với thời đại đáng sợ này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vì để bản thân không có thương tích, gần đây Thẩm Vân Cương vẫn luôn rất cẩn thận. Chỉ cần Molders không tìm phiền toái cho cô, cô sẽ ngoan ngoãn không đi chọc giận hắn, cũng không nói lời mà hắn không thích nghe.
Băng vải trên người cô đã được tháo hết, cô nhìn một chút trong gương, ngoại trừ trên xương bướm ở bả vai phải có một roi quất khá sâu để lại một vết sẹo mờ nhạt, còn những chỗ khác đều ổn.
Thẩm Vân Cương đã từng tò mò hỏi qua hệ thống, cô không có khả năng tạo máu, vì sao miệng vết thương có thể khép lại được.
Hệ thống: “Công năng đầu tiên của Bàn Tay Vàng là chữa trị.”
Thẩm Vân Cương: “À, thì ra trước kia ta đã trách nhầm mi.”
Hệ thống: “……”
Thẩm Vân Cương: “Cũng không thể trách ta nha, cái gì mi cũng không nói, toàn dựa vào suy đoán của ta, trước giờ ta chưa thấy qua hệ thống nào như mi, thật là lạnh lùng.”
Hệ thống: “Vậy trước kia cô từng gặp qua hệ thống khác sao?”
Thẩm Vân Cương: “Chưa ăn qua thịt heo chẳng lẽ chưa từng thấy heo chạy sao? Rất thường thấy trong tiểu thuyết đó, hệ thống khác hoặc là sẽ ấy ấy ấy bé cưng à, hoặc là kiểu quản gia ấm áp săn sóc.”
Hệ thống: “Trong tiểu thuyết toàn là lừa nhau.”
Thẩm Vân Cương ngồi “buôn dưa” cùng hệ thống, lực trong tay không kiểm soát được, không cẩn thận làm đứt một cúc áo sơ mi của Molders.
“A chết mất chết mất thôi!” Đều biết Molders đối với cách ăn mặc của bản thân rất nghiêm khắc, ngày mai lúc hắn thay quần áo nhất định sẽ phát hiện thiếu mất một cúc…… Sẽ tức giận, nhất định sẽ tức giận lắm đây.
Hiện tại quần áo ướt sũng, cũng không vá được. Thẩm Vân Cương nhanh chân giặt sạch rồi treo lên, định chờ trước khi hắn về sẽ khâu lại.
Sau khi phơi xong quần á,o cô bắt đầu quét tước vệ sinh, thùng rác cạnh bàn ăn trong phòng bếp đều phải dọn mỗi ngày, trong đại sảnh có thứ gì không thể dùng được nữa thì phải bỏ đi, cô tùy ý liếc mắt một cái, muốn nhìn xem có phải rác hay không, lại phát hiện trong thùng rác trống không có một vật hình ống màu đen bị vứt lẻ loi.
Cô ngồi xổm xuống nhặt từ thùng rác lên, là một thỏi son Tangee, vẫn còn mới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chắc là ai không cẩn thận làm rớt ở đây, nhưng ngoại trừ Helena ra thì cô chưa từng thấy có phụ nữ đến đây.
Không rõ lắm, cô liền nhặt ra trước, chờ Molders trở về sẽ hỏi hắn một chút, cô sợ sẽ có người khác quay lại tìm.
Lúc này Molders đang thảo luận công chuyện với Fritz ở bệnh xá.
“Mấy loại thuốc triệt sản mà công ty Farben và Bayer đưa đến đây hiệu quả không?”
Fritz nói: “Vì chưa qua thực nghiệm lâm sàng, tỷ lệ tử vong và tàn tật lên đến 1/10.”
“Không có biện pháp nào tốt hơn sao?”
“Hiện tại đang sử dụng phương pháp phóng tia X, hiệu quả cũng không hẳn tốt, về cơ bản sau khi phẫu thuật xong đều sẽ bị nhiễm trùng ở mức độ khác nhau.”
Molders gật đầu, hắn dùng ngón tay vuốt dưới cằm, như vô ý hỏi: “Bệnh tim có chữa khỏi được không?”
Tuy rằng Fritz không rõ vì sao hắn đột nhiên nhắc tới bệnh tim, nhưng vẫn cung kính trả lời: “Bệnh tim tương đối phức tạp, phân thành rất nhiều loại, có thể giảm nhẹ qua các quá trình trị liệu, nếu như nghiêm trọng hơn thì kỹ thuật hiện tại cũng không có cách nào trị tận gốc.”
Gã dừng lại, hỏi: “Chỉ huy, ngài không thoải mái ở chỗ nào sao?”
“Không.” Molders đứng dậy sửa lại vạt áo, vuốt lại găng tay màu trắng, sau đó kéo vành mũ xuống, nói: “Cậu có thể thêm hạng mục nghiên cứu về điều trị bệnh tim vào dự án của cậu.”
“Dạ……” Mặc dù không biết vì sao chỉ huy đột nhiên có hứng thú với bệnh tim, nhưng hắn đã lên tiếng thì gã phải nghiên cứu chút.
Chạng vạng, thời điểm Molders trở về, Thẩm Vân Cương đang ngồi trên ban công khâu cúc áo sơ mi cho hắn.
Cô cúi xuống, phần cổ tạo thành một đường cong duyên dáng, có một lọn tóc che ở trên. Sau lưng là hoàng hôn, ánh chiều tà ấm áp bao trùm lấy cô, hình ảnh cô nghiêm túc sửa lại áo cho hắn, vô cớ sinh ra một loại cảm giác yên bình.
Thẩm Vân Cương khâu mũi cuối cùng, thắt nút, dùng răng cắn đứt sợi chỉ. Sau đócô kiểm tra lại, cảm thấy rất vừa lòng.
Cô vươn vai, lúc này mới phát hiện Molders đứng ở đại sảnh, không biết hắn đã về từ bao giờ.
“Chỉ huy…… Ngài đã trở về.”
“Ừ.”
Đây là lần đầu Molders đáp lại cô, phải biết rằng từ trước tới nay hắn đều phớt lờ.
“Cái đó…… tôi sơ ý làm bung một chiếc cúc khi giặt áo, nhưng mà tôi đã khâu lại rồi.”
Hôm nay hắn trở về sớm hơn ngày thường làm cô trở tay không kịp.
Thấy hắn không có vẻ gì là