Chương 39:
Edit: Phương Châu
Beta: An An
“Tình trạng này của ta khi nào mới có thể bình phục?” Thẩm Vân Cương đem tâm tình kích động của bản thân đè xuống, hỏi.
“Ngày mai.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“……Đợi đến ngày mai không phải ta sẽ lập tức bị hỏa táng sao.”
“Vậy cũng phải chờ đến ngày mai.”
“Cũng được.” Thẩm Vân Cương chỉ có thể chấp nhận thực tại, “Nhiệm vụ lần này của ta được khen thưởng cái gì?”
“Tinh ——”
Cô không cần nhìn cũng biết chắc chắn lại có một ngón tay bị biến đổi.
“Công năng chữa trị.”
“Vậy là sao?” Thẩm Vân Cương khó hiểu, cô cảm giác được có khả năng là liên quan đến nhiệm vụ tiếp theo.
“Ngón tay Vàng này giúp cô có khả năng cứu thương chữa trị.”
“Có thể cải tử hồi sinh không?”
“…… Không thể.”
“Ay…… Đồ bỏ đi.”
“Nhiệm vụ tiếp theo của cô là vào đầu tháng Bảy.”
Thẩm Vân Cương cau mày, nghĩ lại kỹ năng mới của cô rồi hỏi: “Không phải là ra chiến trường đó chứ ?”
“Không, đầu tháng Bảy, quân Đức sẽ công phá pháo đài Sevastopol nằm trên bán đảo Krym của Liên Xô, hãy cứu một cô gái có tên là Nina Ivanova.”
Thẩm Vân Cương nhìn chân dung cô gái, là người đẹp điển hình của nước Nga, tóc vàng mắt xanh, hốc mắt sâu, dáng vẻ ước chừng là mười tám mười chín tuổi, trẻ trung lại xinh đẹp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ta nên đến đó như thế nào đây? Hơn nữa hiện tại ngay cả một thân phận hợp pháp ta cũng không có.”
“Rất nhanh cô sẽ biết.”
Hệ thống giải thích nhiệm vụ xong liền không thấy tăm hơi, Thẩm Vân Cương trừng mắt, tự hỏi kế tiếp nên giải thích tình trạng của mình như thế nào.
Ngày hôm đó cô nghĩ rằng việc mình sẽ chết là không còn gì nghi ngờ nữa, nên mới bi phẫn nói ra những lời như vậy. Nhưng hiện giờ…… Cô nhìn trần nhà thân thuộc, vẫn là căn phòng trước kia của cô. Không biết vì sao Molders lại đem cô trở về.
Lần này chắc chắn là bị lừa rồi.
Thẩm Vân Cương cứ như vậy mà trừng mắt suy nghĩ một buổi tối cũng chưa nghĩ ra đối sách.
Bảy giờ sáng, cô nghe thấy tiếng Molders rời giường, trong lòng có một cõi âu lo.
Thoáng thấy hắn chuẩn bị bước vào, cô nhanh chóng mà chớp đôi mắt hai cái, quyết định tiếp tục giả chết.
Thời khắc Molders đi đến cửa, hơi khựng lại một chút mới bước vào. Cô vẫn giống như ngày hôm qua im hơi lặng tiếng mà nằm ở đó, trừng mắt không nhúc nhích.
Trong lòng Thẩm Vân Cương nhanh chóng căng thẳng, hắn vẫn còn đứng ở đây làm gì? Có phải đã nhìn ra được cô đang giả chết? Hai mắt rất tê, muốn chớp, rốt cuộc khi nào mới có thể động, hệ thống cũng chưa cho cô một thời gian chuẩn xác.
Molders ngồi xuống mép giường, duỗi tay vuốt tóc cô một chút. Trong lòng Thẩm Vân Cương có một đợt ớn lạnh, động tác nhu tình như nước như vậy không phù hợp với hình tượng của ngài đâu nha chỉ huy!
“Lần này có lẽ là thật sự chết rồi, thế thì để Fritz giải phẫu một chút tìm xem nguyên nhân chết là gì vậy.”
“……” Nhưng Thẩm Vân Cương không muốn bị cởi sạch quần áo để khám nghiệm tử thi đâu, hiện tại cô không động đậy được, thế nên điên cuồng chớp mắt ý bảo hắn mình còn sống.
Molders như thể không nhìn thấy tiếp tục nói: “Hình như không có giá trị gì để giải phẫu, vậy đem hoả thiêu đi.”
Thẩm Vân Cương hiểu rõ, hắn đã sớm nhận ra được mình đang giả chết, từ lúc bắt đầu là đã cố ý dọa cô.
Tuy rằng không biết hắn làm sao biết được, nhưng hắn lại là người nói được thì làm được, cô kích động lập tức ngồi dậy.
…… Hình như thời gian đứng hình đã trôi qua.
Mặt Molders không chút biểu cảm mà nhìn cô, không nói gì.
Thẩm Vân Cương cũng không biết nói cái gì, vì thế liền từ trên giường nhảy xuống muốn chạy. “Ờm thì…… Tôi đi vệ sinh trước đã.”
Thật bất hạnh, cổ tay của cô bị bắt lấy, Molders hơi dùng sức một chút, trọng lực Thẩm Vân Cương không ổn định liền ngã trên đùi hắn.
“Lần này cô phải cho tôi một lời giải thích thoả đáng.”
Thẩm Vân Cương vừa ngẩng đầu liền gặp ngay cặp mắt sát khí ầm ầm của hắn: “Ngài buông tôi ra trước đã.”
“Tôi từ chối.” Molders không hề nghĩ ngợi từ chối cô, hơn nữa còn dùng sức trói chặt cô trong lòng ngực hắn, “Rốt cuộc cô là ai? Vì sao liên tục chết mà vẫn sống lại được? Đêm qua cô nói như vậy là có ý gì?”
Thẩm Vân Cương cũng không giãy giụa, “Có ý gì? Đương nhiên là ý trên mặt chữ.”
“Cô đã biết cái gì? Làm sao mà cô biết được?”
“Không thể trả lời.” Cô cũng không biết nên nào trả lời hắn như thế, dứt khoát bất chấp tất cả.
“Hửm?” Molders nâng mặt cô lên, “Vẫn mạnh miệng như vậy.”
Thẩm Vân Cương dùng chút sức quay mặt, đem mặt từ trong tay hắn tránh đi, sau đó giãy giụa muốn thoát khỏi lòng ngực hắn. Rốt cuộc thì ngồi trên đùi hắn nói chuyện kiểu này bầu không khí thật sự kì quái, nhưng lại bị hắn vặn cổ tay, hai tay bắt chéo ra sau lưng. Cô dùng sức rất lớn, Molders tất nhiên một tay liền khống chế được cô.
“Buông tôi ra!”
Molders đột nhiên thấp giọng cười một tiếng, “Chưa ai nói với cô, đừng vặn vẹo loạn xạ trong lòng đàn ông sao?”
Thẩm Vân Cương chớp mắt bất động, cảnh giác mà nhìn hắn, “Rốt cuộc ngài muốn làm gì?”
Molders cúi đầu, vành mũ quân phục của hắn chặn lại trán cô, sống mũi cao thẳng tựa như đụng tới chóp mũi của đối phương, “Tôi rất muốn biết miệng của cô có thể mạnh đến mức nào.”
Thẩm Vân Cương muốn quay đầu né tránh hắn, nhưng lại bị một bàn tay khác đè lại khiến cô không thể động đậy.
“Đừng đụng vào tôi!” Cô lạnh giọng.
Molders nhìn vào đôi mắt đầy phẫn nộ của cô, đột nhiên cảm thấy như vậy cũng không tệ, ít nhất so với bộ dạng người chết tối qua tốt hơn nhiều.
“Vậy cô phải trả lời câu hỏi của tôi, sau năm 1945 rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì?”
Cô cười lạnh