Chương 40:
Thẩm Vân Cương thăm dò hơi thở, cảm nhận được hô hấp rất nhẹ, biết cô ấy còn sống, lập tức thở phào. Cô ngồi dựa vào tường, nhẹ nhàng để Helena dựa vào người mình.
Căn phòng trừng phạt này tối om, chỉ có một bóng đèn nhỏ cách vài phút lại nhấp nháy một lần, có cảm giác như nó sẽ tắt bất cứ lúc nào.
Thẩm Vân Cương yên lặng đếm đến lần thứ mười bóng đèn nhấp nháy, Helena mới tỉnh.
Cô ấy thấp giọng kêu rên, sau đó mở mắt, phát hiện mình đang dựa vào một người, cố gắng chịu đau ngồi thẳng dậy. Nương theo ánh đèn mờ nhạt, Helena tập trung nhìn, sau đó kinh ngạc hỏi: “Cương? Sao cô lại ở đây?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Vân Cương thở dài: “Vậy còn cô thì sao?”
“Chẳng lẽ cô cũng ……” Helena suy đoán, bỗng bắt lấy tay cô, bởi vì động tác quá mạnh nên miệng vết thương lại rách ra, “Cô thừa nhận rồi à?”
Thẩm Vân Cương lắc đầu: “Tôi không có bất cứ quan hệ gì với anh ta thì thừa nhận cái gì?”
Helena yên lòng, cô ấy nhẹ giọng bảo: “Cho dù thế nào đi chăng nữa cũng không được thừa nhận, nếu cô khai ra, chúng ta sẽ bị bọn họ xử tử.”
Thật sự trước đây Thẩm Vân Cương đã từng có ý định đó, cô nghĩ nếu như mình thừa nhận có quan hệ không chính đáng với Molders thì liệu hắn có bị cách chức hay không. Nhưng nghĩ lại, đây là hành động đả thương địch một ngàn tự tổn hại tám trăm, vì thế cô từ bỏ.
“Tại sao cô cũng ở đây? Là…… Bị bắt lại sao?” Thẩm Vân Cương cẩn thận hỏi.
“Có người mật báo, tôi cũng không biết là lính SS hay Capo nữa, thật đê tiện.” Helena tức giận.
“Vậy hiện tại cô phải làm sao? Anh ta sẽ đến cứu cô chứ?”
Helena lắc đầu, buồn buồn, “Anh ấy cũng bị bắt.”
“Sao lại thế?”
“Cho nên tôi không thể thừa nhận, anh ấy cũng sẽ không thừa nhận, bằng không hai người bọn tôi đều xong rồi.”
“Vậy cô với anh ta……”
“Tôi yêu anh ấy.” Helena thì thầm, nước mắt cô ấy tuôn rơi, “Cương, tôi đau lắm, tôi cũng không thể giãi bày với người khác, chuyện này sắp bức tôi phát điên rồi.”
Thẩm Vân Cương lau nước mắt cho cô ấy, nói: “Cô cứ từ từ, tôi nghe mà, tôi sẽ cho cô lời khuyên.”
“Hẳn là tôi nên hận anh ấy, nhưng anh ấy đối xử với tôi rất tốt, không chỉ cứu mạng tôi mà anh ấy còn cứu cả em gái tôi nữa. Anh ấy mang cho tôi cảm giác an toàn, anh ấy sẽ không làm bất cứ điều có hại đến tôi.” Helena mỉm cười, “Cương, cô biết không, ở nơi đây cũng có rất nhiều tù nhân Do Thái yêu nhau, bọn họ sẽ làm chuyện đó ở kho hàng ít người lui tới, còn có bọn lính SS sẽ cưỡng bức những cô gái chúng coi trọng, nhưng Wunsch chưa từng làm gì với tôi cả.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Anh ấy sẽ vội vàng nói lời yêu thương hoặc ném một tờ giấy có dòng chữ nguệch ngoạc ghi những lời đó cho tôi khi không có người. Thậm chí còn liều mạng nhiều lần vì tôi.”
“Cứ như vậy, tôi đã yêu người ấy. Tôi biết điều này quá điên rồ và viển vông, nhưng ở nơi mà tôi có thể chết bất kì lúc nào, anh ấy cho tooi ấm áp, cổ vũ cô, khiến tôi có dũng khí để đối mặt với những điều đó.” Helena ôm mặt khóc nức nở, “Nhưng tôi là người Do Thái, anh ấy là SS.”
“Cương, cô có cảm thấy ghê tởm vì tôi đã yêu một sĩ quan SS đã giết chết vô số đồng bào của mình không? Thậm chí trước đó tôi còn khuyên bảo cô.”
“Sao có thể chứ? Helena, cô không sai, anh ấy cũng không sai. Đây là sai lầm của thời đại này, mặc dù ở dưới chính quyền khắc nghiệt như vậy, hai người vẫn có thể duy trì tình cảm tốt đẹp và thuần khiết đến thế, không thủ đoạn dơ bẩn nào có thể phá hủy. Bọn cô tuyệt vời như thế, sao tôi lại thấy ghê tởm được?” Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cô ấy, lại không cẩn thận chạm vào miệng vết thương, Helena nhỏ giọng “A” một tiếng, Thẩm Vân Cương xốc cổ áo cô ấy lên, thấy đầy rẫy vết thương sưng to trên bả vai của cô ấy.
“Sao bọn chúng lại đánh cô dã man như thế này?”
“Bởi vì tôi không thừa nhận mối quan hệ với anh ấy, chúng không tin.”
“Đám khốn kiếp này……”
“Tôi không sao.” Helena nhìn bộ dạng đau lòng của Thẩm Vân Cương, nói, “Tôi từng đến làm việc tại phân xưởng dỡ bỏ, hoàn cảnh nơi ấy khắc nghiệt và vất vả hơn nhiều, quản lý cũng rất ác độc, làm hay không làm đều đánh người, tôi quen rồi.”
“Sao lại quen với chuyện này được chứ.” Thẩm Vân Cương nhìn miệng vết thương sưng tấy, vừa đau lòng lại bất đắc dĩ.
“Nói về cô đi, Cương.” Helena kéo dài miệng, dời đi sự chú ý của cô. “Nếu các cô không có gì, sao lại bị bắt? Hắn là chỉ huy ở đây, hẳn là sẽ cứu cô ra ngoài.”
“Tôi cũng bực lắm, tự dưng một đám người xông tới đem tôi đi.” Cô khẽ cắn môi dưới, “Nghe ý tứ của bọn chúng giống như có người mật báo, nói hắn trái với luật của chủng tộc, muốn hắn phối hợp điều tra. Người kia hình như chức to hơn hắn nhiều, khả năng lúc này đều ốc còn không mang nổi mình ốc.”
Lúc này Molders thật sự gặp khó khăn, hắn vẫn luôn cấm tham ô ở trại tập trung nhưng không