Chương 7: Hệ thống bị “úng nước”
Edit: Thiên Hi
Auschwitz không cần đôi mắt như vậy, nhưng hắn muốn nhìn xem trạng thái này của cô có thể duy trì bao lâu.
Molders xuống ngựa và tiến về phía các cô gái, tiếng ủng chạm đất khiến người ta cảm thấy hoảng hốt.
Hắn thờ ơ quét mắt một lượt, vừa đi vừa chọn ra một số người nhìn không quá thuận mắt.
Mấy người được hắn chọn sợ hãi đến sắp khóc vì không biết điều gì đang xảy ra. Họ nhanh chóng bị lính đưa đi, cũng không biết là đi đâu nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Vân Cương im lặng nhìn thẳng về phía trước, cô không dám chớp mắt, chỉ sợ hắn không vừa mắt sẽ kéo cô đến góc tường bắn chết. Rốt cuộc trên người cô vẫn còn có nghi ngờ chưa được làm sáng tỏ.
Nhưng ông trời không chiều lòng người, quả nhiên hắn vẫn dừng lại trước mặt cô, áp lực mãnh liệt lập tức tràn tới. Hắn rất cao, ước chừng cũng phải 1m87, một người cao 1m65 như Thẩm Vân Cương chỉ có thể miễn cưỡng đứng ngang vai của hắn.
Cô biết hắn đang nhìn mình, nhưng cô không dám ngẩng đầu lên đối mặt, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào huân chương Thập tự Sắt trước ngực hắn.
Molders đột nhiên nâng tay lên, cô sợ tới mức rụt cổ lại theo phản xạ, nhưng hắn chỉ kẹp đuôi tóc của cô vào giữa ngón cái và ngón trỏ, xoắn một chút.
Thẩm Vân Cương không hiểu, chẳng lẽ người này thích tóc của cô? Chắc là không đâu, hắn ta bị “tẩy não” bởi quan điểm cho rằng người Arya thuần chủng mới là chủng tộc ưu tú nhất, nên tóc vàng mới phù hợp với thẩm mỹ của hắn.
Không rõ hắn đang nghĩ gì, thân thể của cô cứng đờ như một cục đá, không dám nhúc nhích chút nào.
Nhưng người này nhanh chóng buông tóc cô ra, sau đó ra hiệu với phụ tá, nói ngắn gọn: “Mang hết đi!”
“Vâng! Chỉ huy!”
Trải qua vòng tuyển chọn nữa, ước chừng chỉ còn sáu mươi người. Tất cả được đưa tới một căn biệt thự rất lớn và sang trọng, phụ tá giao người cho một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi rồi rời đi.
Người phụ nữ này cầm gậy trong tay, trông có vẻ rất hung hãn, trừng mắt nhìn họ.
“Ta tên là Leone, ngày mốt sẽ có một bữa tiệc quan trọng, các người may mắn được chọn đến phục vụ ở nơi này, nhanh chóng lấy lại tinh thần cho ta, nếu xảy ra vấn đề gì các ngươi sẽ bị xử bắn hết, nghe chưa?”
“Dạ……”
“Hai mươi người hàng thứ nhất vào trợ giúp ở phòng bếp, hàng hai dọn dẹp đại sảnh, hàng ba thu dọn lại phòng ngủ ở trên lầu.”
Thẩm Vân Cương đứng ở hàng thứ nhất, cô bị phân đến phòng bếp. Căn bếp này rất rộng, có đày đủ các loại thức ăn và rượu.
Chân giò hun khói, bánh mì, rượu vang đỏ của Pháp, rượu Cognac*, đối với những tù nhân thường xuyên bị đói thì nơi này chính là thiên đường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
*Rượu Cognac không phải là rượu vang mà là rượu mạnh. Tất cả rượu Cognac đều là rượu mạnh, nhưng tất cả rượu mạnh đều không phải là Cognac. (Nguồn: Sưu tầm)
Tiếng nuốt nước miếng bắt đầu phát ra từ những người khác trong nhóm.
Leone cầm gậy gõ lên mặt bàn bằng đá cẩm thạch, lớn tiếng nói: “Nếu để ta phát hiện ra ai ăn vụng, ta sẽ khâu miệng người đó lại!”
Mọi người sợ đến mức không dám nhìn chằm chằm đồ ăn nữa, Leone giao việc xong liền đi ra ngoài, có lẽ là đi giám sát đám người ở đại sảnh và phòng ngủ.
Trong phòng bếp chỉ còn hai cô gái trẻ trông có vẻ nhanh nhẹn, khí sắc cũng tốt hơn các cô rất nhiều. “Tôi là Hannah, mọi người chia làm ba nhóm đi rửa chén, rửa thức ăn, và bày biện thức ăn đi.”
Thẩm Vân Cương được phân đi gọt khoai tây, công việc này không tồi, ít ra có thể ngồi làm. Từ bốn giờ sáng đến tận tối cô chưa được ngồi lúc nào. Tất nhiên không phải chỉ mỗi mình cô, mọi người